Thơ Vui Cố Quận
Cá Sặc Xoài Sống
Bớ làng cá sặc vừa khô
Chú Tôi đem nướng rồi vô bằm xoài
Quả ớt thì cắt làm hai
Đường xuồng bốn lít lai rai sân nhà
Thế này giết tên cháu a
Thế này là mộng canh ba chữ vần
Thơ câu sáu tám rần rần
Cá sặc xoài sống xuân tân dĩa mồi
Xuân tân rượu mới vừa sôi
Chiếu, ly, người với tay đôi đũa lùa
Bớ làng cá sặc xoài chua
Đi cùng với ớt hơn thua cuộc này
Cố Quận
Gió Lên Mít Rụng
Gió ơi! Nổi ngọn cho mà
Đong đưa mít rụng ta là ngồi xơi
Vù vù lên nhé gió ơi
Cho cây rụng mít xẻ thời thưởng hương
Cố Quận
Năm Con Dê, Hắn Dê
Lộp cộp tiếng chân giày
Hồn với vía lên mây
Ối! Anh chàng trong xóm
Đuổi tóc...đeo dáng gầy
Năm con dê, hắn dê
Tà hoa cúc xuân mê
Trên đường theo sát gót
Con dê, hắn định dê
Bớ làng! Hắn kéo tay
Cố Quận
Áo Giận! Hoa Tàn
Ngoài kia sắp tết trời sắp tết
Hoa sắc màu hoa đã nở rồi
Đã tà hương áo tà nắng dệt
Vàng tơ...tơ vàng lụa xuân rồi
Cô đi chợ ngắm cành mai đóa
Đừng mó tay nghe rụng cánh đào
Sao ư!!! Đâu đã này với nọ
Chỉ nhắc chừng cô...chớ giận nào
Ngoài kia chưa tết chậu bình lăn
Hoa cành gãy nát áo bùn văng
Đã đào môn tả, mai môn hữu
Vỡ cả xuân rồi! Áo còn hăng
Cố Quận
Vui Gì Cười Xinh Thế O!!!
Môi làn khơi băng giá
Làm đông hoa tuyết rơi
O vui gì trong dạ
Cười xinh thế O ơi!!! Cố Quận
Bỏ Bữa Giữ Eo
Chị Tôi nhịn đói giữ eo
Để tà tha thướt người theo lối về
Để người đuổi hương tóc thề
Để người đắm dáng, người mê lụa màu
Đường quanh guốc trước, giày sau
Chầm chậm lại...sánh vai nhau xuân mà
Chị Tôi bỏ bữa thon tà
Áo dài níu bóng người ta cửa ngoài
Cố Quận
Thơ Tiết Trời Xuân Lập
Thơ tiết trời xuân lập
Cành mai thoáng hơi men
Tay lần tường...chân vấp
Hoa rụng đầy đất đen
Thơ ngã rồi! lăn quay
Bớ làng ông thần say
Sáng màu sương đục lối
Nào ai thấy, ai hay
Thơ tiết trời xuân lập
Bùn lem đồ tết dơ
Cố bò lên tam cấp
Ngồi lau, mồm tiếng thơ
Xuân rượu nó hại ta
Cố Quận
Chùi Lư Nhớ Ai Mà Cười!!!
Anh Tôi tết đến chùi lư
Nhớ ai môi nở cười tươi thế này
À! Anh nhớ dáng o gầy
Nhớ tà o lụa gió bay ven bờ
Vạt mai thêu vạt trắng tơ
Hà đông năm ấy...vàng mơ nắng vàng
Chùi lư Anh nhớ áo nàng
Cười tươi thành tiếng vang vang trước nhà
Cố Quận
Hay Mai Thiếu Rượu Thân Gầy!!!
Trồng thơ cành lá xum xê
Mai mà bón gốc ủ ê thân gầy
Hay nhành thiếu rượu nên vầy
Năm sau ươm hạt vang tây tưới vào
Hẳn là xuân...hương ngạt ngào
Hoa vàng, nhuỵ đỏ, thân cao, bóng trùm
Cố Quận
Đào Người...Mai Tôi
Đào nhà người thì nở
Thắm màu xuân tiết xuân
Mai nhà tôi cắc cớ
Bông thuận...hoa chẳng ưng
Cố Quận
Tại Cô Hoa Muộn
Ối giời ơi mồng tám
Nhành mới nở màu mai
Đâu còn xuân mà lãm
Vàng với đỏ anh trai
Tại cô hoa nở chậm
Tà hương tết ngang nhà
Tại cô chân guốc dậm
Bông khiếp vía cô à
Cố Quận
Nghía Bốn Mùa...Nghía Quanh Năm
Nghía bốn mùa Tiểu Thư ơi
Nên vần với chữ thơ rơi đấy mà
Sáng vào sáu, tám đeo tà
Chiều vô năm, bảy hồn sa áo màu
Xanh, vàng, tím, đỏ trước sau
Vạt tha thướt gió đường lau, cỏ sầu
Nghiêng nghiêng mái, bước về đâu
Cho thơ tôi tiếng và câu thơ tầm
Tiểu Thư à! Nghía quanh năm
Mong sao hài, guốc ghé thăm đây thường
Cố Quận
Cười Ghẹo Ông Thần Thơ
Cười ghẹo ông thần thơ
Té bẹp xuống đất cơ
Tay, chân, mình lấm cát
Tại ghẹo ông thần thơ
Cố Quận
Út Gặm Xương
Thì ra Cô là út
Nhỏ nhất...thật đấy à!!!
Đây này xương mấy cục
Mang xuống gặm sau nhà Cố Quận
Tôi Van Cô Ngừng Lắc
Tôi van cô ngừng lắc
Bàu, chung ngã hết rồi
Đầu quay mòng, tối mắt
Tôi chẳng vững thế ngồi
Hết đông lại qua tây
Lùa lá trên ngọn cây
Xạc xào theo điệu trống
Rượu chưa nhiều đã say
Van cô đừng lắc nữa
Bàu chung đổ cả rồi...
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2021 08:01:55 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: