Thơ Vui Cố Quận
Chén Hay Lu!!!
Tôi hỏi ông này chén hay lu
Mà say, mà ngã đất lăn cù
Người tay, kẻ nách kè quăng trước
Nhà cơ...vậy đà chén hay lu!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2022 04:08:19 bởi Cố Quận >
Có Chạy Đừng Quên Trả Tiền
Ông chạy xin chớ quên tiền
Rượu thời trăm bạc, trà thiền năm mươi
Mau móc trăm rưỡi tiền tươi
Tiền bo đừng thiếu cho người hầu nghe
Tiền nhạc, tiền trống đàn nè
Tiền ca sĩ và tiền kè hôm qua
Cộng chung vừa đúng bon ba
Trăm chẵn, ông trả xong là hãy dông
Ối giời! Bà đã vào trong
Mau mau mà trốn cửa đông nam này
Cố Quận
Không Ăn Trứng Con Cá
Sao không ăn trứng cá!!!
E rằng giết đàn con
Biển mùa mai thiếu cá
Mâm còn đâu món ngon
Cố Quận
Chọn Quà Gì Năm Nay!!!
Quà cáp năm nay biết chọn gì
Năm ba lượng bạc, đá ruby
Lỡ cơn hờn dỗi đồ lôi xuống
Nhìn ánh lung linh đổi cười khì
Giáng sinh đi phố tiền một thẻ
Cà cho nóng nhựa sướng tay thôi
Giáng sinh ra cửa hàng túi nhẹ
Cà xong mai trả nợ dần thôi
Đây đá ruby gói tặng nàng
Kia là túi bạc đóng hộp mang
Bớ xe...xe vắng! Trời xe mất
Chực nhớ rằng chưa ký nợ hàng
Thôi chết rồi em! Chết rồi trời
Biết làm sao việc bẵng xe hơi
Mai chân đến sở bằng chi nhỉ
Muộn thì chủ đuổi chứ chẳng chơi
Quà cáp năm nay trả tức thì
Tiếc công chọn bạc, đá ruby
Xe tôi đà mất! Xe người kéo
Chuộc đã rồi sau tính muộn gì
Cố Quận
Khoan Đứt Bác Ạ!
Mời bác ngồi, mời bác mồi
Khoan đừng đứt ruột rượu rồi trôi ra
Cảm ơn bác lội đường xa
Qua cầu ván xuống đò mà thăm tôi
Chứ viết từ sáng! Than ôi
Không ai nên một mình ngồi buồn thiu
Đặng bác mừng biết bao nhiêu
Khoan đừng đứt ruột...rượu nhiều vào trôi
Cố Quận
Cọp Cái Sài Thành Xưa duyên Cop Cái Sài Thành
Nên thân xác nhị tanh bành Bác ơi
Bị phạt quỳ gối cả đời
Roi mây, củi tạ! Đâu lời oán than
Tại câu hứa hẹn thương nàng
Đắng cay cam chịu, phủ phàng đành thôi
Xem mình như chiếc thuyền trôi
Tắp bờ bến đục chìm rồi còn đâu
Chỉ còn thơ với chữ sầu
Vần âm tối tợ một mầu hố đen
Cố Quận
Thầy Tuồng
Còn bao nhiêu gom hết
Đào kép chi cũng chơi
Vé vào coi bán hết
Không diễn là tả tơi
Khóc cười tay gươm giáo
Ma vực! Quỷ cốc sầu
Đụng là đâm lụi ráo
Tà chánh bất chừa đầu
Vừa đi quyền vừa nhắc
Vai chính, phụ, thầy tuồng
Hữu mình còn tả giặc
Xong diễn! Lết vô buồng
Ngồi rượu nhắp, ngâm thơ
Cố Quận
Thơ À! Chi Ơi
Thơ à! Chi ạ đi đâu
Sao không đánh tiếng rủ nhau thế này
Cho ta ngồi đợi chén say
Chiều Kiên Giang biển đà mây kín trời
Nhớ người ngoài hạt sầu rơi
Khiến ta dạ cũng buồn ơi dạ buồn
Chi ơi! Thơ hỡi đi buôn
Hay thâu mãi lộ mà Truông Nhà Hồ!!!
Cố Quận
Mua Bốn Về Còn Hai!!!
Mua bốn sao giờ còn hai
Tại rượu quán ả kề vai móc hòn
Hai đi! Hai ở vẫn còn
Hơn là mất trắng là con gục đầu
Cố Quận
Đưa Dâu
Sáng đi đâu, diện đẹp thế này
Đưa dâu, ừ tôi phụ một tay
O ôm túi xách còn rương tráp
Tôi nách giùm qua chuyến đò đầy
Khoang hai chục mạng cười vang nói
Mũi độc mình tôi chén nhắp say
Đứng đấy chụp hình bông đỏ nhánh
Chờ tôi nhập cuộc tiễn dâu này
Cố Quận
Chàng Điên Đụng Gã Say
Chàng điên mà đụng gã say
Thì tâm loạn! Cả kiếp này đấy thôi
Trí không hồi phục nữa rồi
Trăm năm cái kiếp chàng ngồi mắng Ông
Trời kia có mắt chẳng tròng
Sao sinh ta lại thắt vòng thần minh
Để trước sau, tối tăm nghìn
Thức thần bất giác ngộ nhìn bất lưu
Chàng điên đụng gã chai tu
Thì hồn lạc cõi mộng du suốt đời
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2022 04:58:13 bởi Cố Quận >
Bụi Chuối Sau Hè
Hè nhà ai bụi chuối
Gió đưa rụng cuống rồi
Đất mềm nghe cái đụi
Ra vác, mai nấu nồi
Chè chuối chưng bột báng
Mời Cô, mời Chị xơi
Nghe hò câu ta thán
Vợ nhỏ chi mình ơi
Gió sau hè bụi chuối
Rơi xuống đất đen rồi
Mình đi không ai đuổi
Ông nhị vác! Mất rồi
Cố Quận
Na Vịm Rượu Quỳnh Quà Ông Để mừng Thiên Chúa Giáng Sinh
Sáng tôi na vịm rượu quỳnh quà ông
Để ngồi vần chữ nhớ sông
Hoài cô xóm đạo nay chồng tám con
Dạ thầm tiếc mắt, môi son
Người ta không đáp tình còn luyến lưu
Vần âm Chức Nữ, Chàng Ngưu
Mong lần ô thước hội...dù dở dang
Mừng Thiên Chúa ngự trần đàng
Tôi bê vịm rượu quỳnh chàng ngồi thơ
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2022 05:00:12 bởi Cố Quận >
Thơ Tam Sao Thất Bổn
Thơ tôi nhất biến tam
Tam hoá thất bổn phàm
Tục trần ôi con chữ
Tình bảy, dục sáu tham
Thơ tôi hồi mực tím
Lúc vần âm lại đen
Nổi chìm trong hủ vịm
Khà khà, thút thít men
Thơ tam sao thất bổn
Cố Quận
Đôi Mắt Người Sài Gòn
Thì em đây đáp tình chàng
Trăm năm tơ tóc buộc ràng đời nhau
Nghèo chịu nghèo! Giàu hưởng giàu
Bần hai buổi cháo, sang bàu với chung
Vợ hô thì chồng phải tung
Em thét! Chàng chí anh hùng vỡ tan
Vợ ngó ngang, chồng nhìn ngang
Sài Gòn là chốn địa đàng mắt em
Chịu phục thì cho đi kèm
Trăm năm nợ trả! Thân mềm đòn roi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2022 06:24:29 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: