Thơ Vui Cố Quận
Trộm Lá
Bụng mong trộm lá leo tường
Nghe la hoảng vía phóng đường mà ra
Ối giời! Sau ông mã tà
Trước con bốn cẳng chó là becgie
Chân phóng như vó ngựa phi
Nhảy ùm xuống nước lặn thì qua sông
Chỉ hụp mươi thước chạm đồng
Rộng thêm vài mét là dòng xác trôi
Bụng mong trộm lá về coi
Để thơ...ai nỡ huýt còi rùm beng!!!
Cố Quận
Anh Năm Tài Phú
Tôi vừa trúng số phát tài
Quần jean, áo trắng, tóc dài biết chăng
Mai tôi bày tiệc thịt chằng
Mời cô em nhỏ nhà đằng kia qua
Rượu tây, rau, trái mình ta
Ta mình hai đứa say là ngồi thơ
Vần âm tợ sóng xô bờ
Chữ câu tợ bóng mây dờ dật bay
Hỏi nhỏ " Cho cầm lấy tay
Cho hôn má thắm, vẽ mày được không??? "
Tôi vừa trúng số tỷ đồng
Quần jean, áo trắng đã chồng...tiếc a
Cố Quận
Vây Bắt Người
Bên sông nắng đã sợi chìm
Bên sông nước lặng gió im vắng đò
Em ngồi đây chặn đường cho
Chị qua bên ấy đường co bóng lều
Hẳn là hắn ghẹo hắn trêu
Hắn vần hắn chữ tà thêu áo màu
Hắn chạy ra...thộp cổ mau
Thụi bụng vài cái, chị sau tới liền
Tiếp em trói hắn! Mình khiêng
Về khơi lửa chảo dầu chiên chảo dầu
Cố Quận
Chim Đã Rượu! Sa Nồi
Chim xanh đã rượu nửa sành
Bay lên cánh nặng! Té gành sông trôi
Hai kiều vớt chặt khúc rồi
Nấu chao với bún xực mồi chim xanh
Cố Quận
Khen Áo Mà Chẳng Khen Thơ
Hai cô soi bóng nước chi
Người ưa lụa áo! Vần thi chẳng màng
Giận đem giấy chữ dìm làn
Giận đem nghiên bút quẳng giang mất rồi
Để ngồi thưởng thức dĩa mồi
Lâng lâng chén rượu quỳnh môi nhấm quỳnh
Mời tơ nắng xuống cung nghinh
Vớt hoa súng đỏ lên xin chuyện trò
Hai cô soi bóng nước cho
Người quên câu tứ! Vì lo khen tà
Với lại khen nước, khen hoa
Khen hương sợi tóc...giận a quá trời
Cố Quận
O Lắc
Đang say...o lắc tỉnh ngay
Bởi lo gió lộng lụa bay lên trời
Là thơ vần rụng! Rã rời
Là thơ chữ tứ nặng rơi o à
Xin lắc nhè nhẹ thôi a
Kẻo thơ chổng gọng đất sa sân này
Đang say o lắc lụa bay
Lên trời! Mắt nổ từ nay thơ mù
Cố Quận
Lần Khân!!!
Tuổi này hai chữ lần khân
Với điều hoa bướm thanh tân ấy còn
Ưa má phấn, ưa môi son
Say hương, đắm sắc trời non nước thì
Tôi phục anh...nếu có đi
Bắc nam nhớ rủ, dịch di nhớ khều
Lần khân võng lắc, cột kêu
Gió mưa sập bốn góc lều cũng cam
Cố Quận
Sóng Mỵ Nương Dìm Thuyền Trương Chi
Ối giời! Sóng của Mỵ Nương
Lớn ôi là lớn...thuyền Trương nát rồi
Cột chèo gãy, xác gỗ trôi
Trăng đáy nước! Sao nghìn ngôi lặn dòng
Địch nó vẹo, đàn nó cong
Âm nó mỏng, thanh nó mong manh làn
Từ đây sao hát hầu nàng
Bởi hơi ướt, giọng hoá khan bất thường
Ối giời! Sóng của Mỵ Nương
Lớn sao nó lớn...dìm Trương Tôi rồi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2023 08:25:33 bởi Cố Quận >
Hoa Người Đang Độ
Hoa người ta đang độ
Sao phán sắc hương tàn
Ớ ông kia nói ngộ
Hay lớn tuổi mắt làn!!!
Nụ cười e ấp duyên
Đoá soi mái tóc huyền
Trời đang yên...bổng nước
Hồ nổi sóng đò nghiêng
Hoa người ta đang độ
Ông phán sắc hương tàn
Chờ neo sào...lên bộ
Vật xác! Trói dìm làn
Cho ông biết nư hoa
Cố Quận
Phải Xưa Biết...Cơm Đâu Hao Bạc
Phải xưa biết sáo Trương Chi
Tiền cơm đâu tốn...phú thi tay trình
Là mồi phải vài trăm nghìn
Rượu chiều vài triệu mặc tình chén say
Bởi e Nửa Ấy mà hay
Mà tường...chân xích, xiềng tay trấn dòng
Sông Kiên nước lớn, nước ròng
Ngoài da cháy nắng, thịt trong xám xì
Phải trước biết sáo Trương Chi
Chả, nem, sườn nướng, hành phi, rau, cà
Cơm không hao bạc, chân ra
Về...Trương Gia giúi tiền a tiệc chiều
Cố Quận
Hoa Dại Ngân Hà
Thì ra là hoa dại
Thấy ảnh ngỡ vườn vun
Bây chừ hay ra tái
Mặt...hai bàn tay run
Mi giết ta! Giết ta
Rồi Tím Thơ Ngân Hà
Sự tình không nói trước
Vần chữ tếu tên hoa
Ngân Hà kia đồng dại
Xuân vãng bốn sắc cành
Người người bao năm hái
Vô cắm lọ, chưng sành
Tím à! Mi hại ta
Cố Quận
Em Tôi Qua Xứ Mễ
Em Tôi giận đi một mình
Qua xứ Mễ, đứng chụp hình với ai
Nón cao bồi, râu mép dài
Ngực băng đạn, súng hắn cài ngang hông
Thấy ảnh! Tôi dạ phập phồng
Lo Ông Em Rể kẹo đồng thân ghim
Mai này Mi gáng đi tìm
Vợ Mi xin lỗi...không chìm xác a
Em Tôi giận, một mình qua
Xứ Mễ định mướn Người Ta thịt chồng
Cố Quận
Lên Chùa Xin Bùa Ngải Thư
Nắng mưa chi ngày lễ
Chùa là em áo đi
Chưa lần quên, hương trễ
Quỳ niệm đấng từ bi
Ngày sau duyên nợ vẹn
Trăm năm em cùng chàng
Như lời ai ước hẹn
Ta sống thác đồng sàng
Nắng mưa gì ngày lễ
Em áo viếng thăm chùa
Lòng không quên, chẳng trễ
Xin cho đặng ngải bùa
Về mà thư ếm anh
Cố Quận
Ra Chạy Một Mạch!
Vào nón lá, vạt mượt mà
Chân hài quai sắc hoa cà gót son
Ra thì ngón lấm bùn non
Nón đâu chẳng thấy, áo toàn dấu tay
Trắng tà hương thoáng rượu bay
Tóc mây rối mái thế này hỡi cô
Lời già dặn, trước khi vô
Nghe thơ hắn...lưng tựa bồ lúa quên
Bây chừ chạy bất kể trên
Đê trơn trượt, dưới cỏ nền khô đâm
Cố Quận
Ân Oán Chi Đòi Trả!!!
Ân oán chi đòi trả!!!
Thơ thôi...thơ thôi mà
Khoan khoan! Đừng tay đả
Thơ vui, ghẹo chút mà
Vần âm đôi ba chữ
Trăm năm ngắn lắm ai
Sáng chiều khơi câu tứ
Hạ phượng, xuân cành mai
Oán ân gì hăm trả!!!
Thơ vui chút thơ vui
Đừng nghe cô...tay đả
Bầm dập! Hải thơ chui
Thơ thôi...thơ thôi mà
(130)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2023 03:59:20 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: