Đông Phong
Mưa Đầu Đông
Sáng nay đông đã vào mùa
Hạt mưa tí tách gió lùa qua sân
Mây xuống thấp...mây thật gần
Vói tay ngón chạm khói Tần, sương Ngô
Mộng đêm qua, giấc mộng rồ
Chén tình chưa nhắp mà hồ như vơi
Sáng nay tí tách mưa rơi
Người thu mộng nhạt! Rã rời đông sang
Sáng nay nhớ áo thu nàng
Cố Quận
Thơ O!
Sầu o ép lại thành thơ
Tôi xem vương vấn! Ngồi mơ áo người
Mơ má thắm, mơ môi cười
Mơ ngày tháng tuổi hai mươi năm nào
Thơ o tình khối gầy hao
Tôi xem dạ xót! Đêm thao thức buồn
Bên ngoài đông giọt mưa tuôn
Đọc thơ o, tiếng tôi buông...thở dài
Cố Quận
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2014 16:08:04 bởi Huyền Băng >
Đông Xưa
Ngoài trời hoa tuyết đổ
Ta ngồi nhớ đông xưa
Có em chiều góc phố
Dìu nhau bước trong mưa
Vườn cây phong trụi lá
Đất in dấu chân mình
Giờ còn đâu em ạ
Hai ngả! Bóng xa hình
Hoa tuyết trắng bay bay
Ta ngồi nâng chén cay
Không em! Chiều góc phố
U ám lối đông này
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2014 00:17:29 bởi Cố Quận >
Giấc Mộng Đêm Đông
Thẹn thùng giấc mộng chung đôi
Mênh mông nỗi nhớ một trời đông xa
Giáng sinh lấp lánh đèn hoa
Mộng chung lối bước về nhà áo lay
Mộng tình nửa giấc đang say
Tiếng gà lên vỡ mộng gầy! Mộng tan
Lệ thầm hai giọt ngở ngàng
Mênh mông nỗi nhớ thương chàng đêm đông
Cố Quận
Mưa Đông
Giã biệt rồi sao...thật thế sao
Thu đi cho tiếng gió nghẹn ngào
Lá nằm trên lối về lá mục
Hoa tuyết giăng trời trắng trên cao
Chạnh lòng ly khách! Buồn ly khách
Mộng khúc tình xưa lỡ nhịp đàn
Đêm năm canh bóng ngồi in vách
Dệt mấy vần thơ thức võ vàng
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2014 23:36:02 bởi Cố Quận >
Đông Đợi Người Tuyết rơi trắng phủ sân nhà Một lần gặp gỡ đã là tương tư Rồi đi! Chẳng tiếng tạ từ Rồi xa...xa lắm biết chừ hội tương Là thu lá rụng trên đường Là đêm trăng bóng in tường bóng lay Là hương theo gió heo may Là sắc nhạt theo tháng ngày, từng thu Rồi thu tan, đông mây mù Rồi ta đứng đợi tay dù dưới mưa Rồi đông tuyết trắng, người xưa Không về! Nhớ mấy cho vừa hỡi ai
Cố Quận
Hận Đông!
Lòng ta hận tuyết đông này
Lưng không lả tả, chân mây mịt mù
Đường băng cách trở chân cừu
Bánh xe trơn trượt, mã phu cơn hàn
Nên ta nào gặp được nàng
Nên tình một nỗi hai làng hai nơi
Ta nhìn tuyết trắng đông rơi
Hận cơn gió lộng! Hận trời bão đông
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2014 12:09:54 bởi Cố Quận >
Nhìn Tuyết Bay Nhớ Người
Nàng không hận...đâu dám hờn
Trách đông nào hiểu nguồn cơn gánh tình
Không qua! Nhớ cô bạn mình
Nhớ môi, nhớ mắt, nhớ hình bóng ai
Nhớ hương tóc thả lưng dài
Nhớ chân son gót đỏ hài, áo hoa
Tại đông nên nhớ người ta
Trách đông sao nỡ tình xa vắng tình
Nàng không hận...đâu dám bình
Thơ ngồi dưới mái hiên nhìn tuyết bay
Cố Quận
Ly Rượu Bồ Đào
Cám ơn ly rượu bồ đào
Đêm đông thưởng nguyệt ngọt ngào tình thân
Bên nầy mơ áo giai nhân
Bên kia thoáng bóng ông thần thơ say
Thu thời ông thổi lá bay
Đông ông quạt tuyết suốt ngày trắng cây
Xuân theo đuổi áo o gầy
Hạ đò thăm bến sông nầy, hồ kia
Đi quên mất cả lối dìa
Bồ đào thịt thú, cá đìa ông thơ
Cám ơn ly rượu...ngồi mơ
Giai nhân bên ấy trời tơ nắng vàng
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2014 11:07:12 bởi Cố Quận >
Tuyết Rơi!
Tuyết bay trắng tuyết sân nhà
Trắng cây, trắng lối đường là trắng bông
Trắng đêm tuyết đổ mùa đông
Mộng nằm thấy một đóa hồng nở hoa
Giật mình dạ bổng nhớ nhà
Nhớ đò ngang bến, nhớ phà ngang sông
Ngoài trời trắng tuyết gió lồng
Thơ long lanh giọt! Lệ dòng rưng rưng
Cố Quận
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2014 01:23:03 bởi Ct.Ly >
Cầu Trời đổi Ngọn Gió Đồi
Cầu trời đổi ngọn gió đồi
Cho mây trở lại thơ tôi một dòng...
Kết thành những hạt mưa đông
Nở trăm vạn đoá hoa bông tuyết gầy
Sân ngoài trắng phủ nhành cây
Hái vào trải dưới hiên tây rượu cười
Một dòng chữ hoá ra mười
Cảm ơn ngọn gió đông ngươi lắm à
Bài thơ tặng bạn sẳn là
Mai chùm áo mũ chân qua luận vần
Cố Quận
Mời Anh Bát Rượu Đêm Đông
Mời Anh bát rượu nồng
Uống ấm người đêm đông
Kem mà xơi có chết
Răng lập cập! Gió lồng
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2014 23:16:21 bởi Cố Quận >
Rừng Cây Mùa Đông
Rừng cây đông trụi lá
Chiều nắng xuyên qua cành
Trăm nghìn tơ giăng cả
Thân, đỉnh khẳng khiu nhành
Mờ mờ vây sương khói
Vương lối mòn quanh quanh
Đêm à! Sao đêm vội
Vàng chi bóng trăng thanh
Rừng cây đông gió về
Vu vi lời tỉ tê
Hạt mùa rơi tí tách
Mưa đông! Mưa đông hề
Rừng đêm bóng trăng đâu!!!
Cố Quận
Dòng Đầu Đông
Thu tàn! Trống lá vườn sau
Không gian sương khói trắng màu khói sương
Dòng đông giọt nhỏ xuống đường
Giọt bay bay ướt xám tường đông loang
Giọt đêm qua! Sớm nay còn
Đọng nằm trên lá giọt tròn chưa rơi
Vườn sau sương khói mịt trời
Lá vàng cuối buổi thu rời rụng sân
Cố Quận
Tạ Ân (2)
Tạ ân Đất Nước Này
Cưu mang trong vòng tay
Qua những ngày bão dữ
Tạ ân đời lắm thay
Tình người xưa ban phát
Giúp manh áo, đôi giày
Chén cơm ngon trắng hạt
Đường chữ nghĩa chỉ bày
Ba năm gầy mộng lớn
Bảy tuế dựng cột nền
Đàn tử, thê hở hớn
Nghiệp an cư, lâu bền
Tạ ân xứ Cờ Hoa
Lòng dặn lòng chính ta
Tình người, nay đền đáp
Giúp nạn gần, nạn xa
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2015 23:04:56 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: