Đông Phong
Mưa Mùa Đông Năm Ấy
Mưa mùa đông năm ấy
Đường quanh hai chúng mình
Con phố đèn hai dãy
Noel chớm chuyện tình
Ta yêu em từ thuở
Đời tha phương gặp nhau
Sân trường hoa cành nở
Người chân bước ta sau
Rồi hè tan! Tình tan
Đông tuyết đổ xa nàng
Xuôi nam đời rẽ hướng
Tình rồi tan...tình tan
Năm ấy trời mùa đông
Giờ em còn nhớ không!!!
Tình mình hoa tuyết đổ
Trôi dưới dòng mưa đông
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2015 14:08:20 bởi Cố Quận >
Hạt Mưa Đông Trời buồn nhỏ hạt mưa đông Vi vu tiếng gió ngọn lồng giọt bay Mịt mù trắng cả rừng cây Thông xanh nhánh nặng cành gầy rụng rơi Đêm tí tách! Đêm rã rời Khói sương giăng lối, kín trời bão giông Ngoài kia nghìn hạt mưa đông Vù vù gió táp ngọn lồng giọt bay
Cố Quận
Phố Mùa Đông
Mưa về trên phố mùa đông
Hạt rơi nặng hạt bên sông em à
Bên này ta nhớ quê nhà
Không màu trắng của tuyết hoa phủ đường
Không nhành thông nhuộm phong sương
Không phong trụi lá sầu vương thơ dòng
Mưa về trên phố mùa đông
Tuyết băng trắng đặc con sông bên này
Bên kia trời nắng, trời mây
Em còn nhớ kẻ bên đây không người!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2015 02:26:26 bởi Cố Quận >
Phố Mùa Đông (2)
Phố mùa đông! Phố mùa đông
Đường quanh trắng tuyết, con sông trắng dòng
Mây giăng giăng cõi mênh mông
Tuyết hoa bay trắng đồi thông xanh màu
Nhớ mùa đông cũ bên nhau
Dấu chân ngõ trước hè sau chúng mình
Áo bông thả bước cho tình
Nồng môi hôn dưới trời thinh không này
Bây chừ đông giá buồn thay
Một màu trắng tuyết hoa bay em à
Phố mùa đông! Riêng mình ta
Đường quanh tìm dấu tình xa năm nào
Mây giăng trắng cõi trời cao
Vi vu gió, cành thông chao nghiêng cành
Cố Quận
Phố Mùa Đông (3)
Em à! Con phố mùa đông
Một trời tuyết đổ trắng sông bên này
Một trời gió lộng mây bay
Một trời lạnh giá chén say nhớ tình
Một mùa đông đó chúng mình
Một mùa đông nến giáng sinh đỏ màu
Thắp sáng hai bóng gần nhau...
Nợ duyên ai biết rằng sau không thành
Kẻ theo lợi, người đuổi danh
Tội cho một mối tình xanh lỡ làng
Kẻ biền biệt! Người sang ngang
Bỏ đây con phố đông sang trắng dòng
Cơn bão tuyết, mù mịt sông
Tình nhân hai bóng xưa không thấy về
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2015 07:30:16 bởi Cố Quận >
Cây Thông Giáng Sinh
Dựng cây thông giáng sinh
Trong phòng khách yên bình
Đèn sao giăng lấp lánh
Đầu em tựa vai mình
Kể nhau nghe chuyện cũ
Một thời ta yêu nhau
Mùa đông nào tuyết phủ
Trên đường ta có nhau
Dựng cây thông giáng sinh
Anh ngồi ngắm tập hình
Nhắc nhau mùa đông cũ
Em vai níu...cười tình
Trong phòng cây thông sáng
Hai bóng hình hôn môi
Nụ nồng nàn, lãng mạn
Nguyện kiếp này chung đôi
Cố Quận
Cây Giáng Sinh Mùa Lễ
Nhà mà không cây giáng sinh
Thì em tắt máy sao mình đăng thơ!!!
Thôi khiêng, thôi dựng gắn nơ
Giăng đèn cho Sếp vui mờ...thân yên
Chứ không nước mắt chìm thuyền
Nhà trôi ra biển thời phiền lắm a
Cây giáng sinh, khúc thánh ca
" Con ơi chìu ý cho Bà Nhà vui "
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2015 13:29:56 bởi Cố Quận >
Hương Thông
Cây thông xanh mùa lễ
Bên lò sưởi ánh hồng
Khúc ca Người giáng thế
Thoang thoảng nhánh hương nồng
Ba vua tầm hang đá
Lần theo hướng sao giăng
Sinh giữa đêm đông giá
Ngoài trắng xóa màu băng
Cây thông xanh mùa lễ
Ngồi xem truyện, hương nồng
Mơ màng Người giáng thế
Ngự trên khói lửa hồng
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2015 11:16:46 bởi Cố Quận >
Hương Thông (2)
Nhành trắng tuyết mùa đông
Nghiêng nghiêng ngọn gió lồng
Mịt mù hoa cánh rụng
Đất mềm thoáng hương thông
Sao đành tâm tay chặt
Hận thù gì chi nhau
Nửa tuần trăng hương mất
Cành khô héo! Cành đau
Phòng trong nhành sao sáng
Noel lễ mùa đông
Cười vui bên chúng bạn
Thấu nỗi niềm hương thông!!!
Cố Quận
Phố Mùa Đông (3)
Em à! Con phố mùa đông
Một trời tuyết đổ trắng sông bên này
Một trời gió lộng mây bay
Một trời lạnh giá chén say nhớ tình
Một mùa đông đó chúng mình
Một mùa đông nến giáng sinh đỏ màu
Thắp sáng hai bóng gần nhau...
Nợ duyên ai biết rằng sau không thành
Kẻ theo lợi, người đuổi danh
Tội cho một mối tình xanh lỡ làng
Kẻ biền biệt! Người sang ngang
Bỏ đây con phố đông sang trắng dòng
Cơn bão tuyết, mù mịt sông
Tình nhân hai bóng xưa không thấy về
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2015 11:55:44 bởi Cố Quận >
Tiệc Mừng Giáng Sinh
Bọn mình ba đứa đón mừng
Giáng Sinh sân trước không ngừng tuyết rơi
Tôi, cô, ông ấy giữa trời
Gió đông cầm bảng mà mời họ vô
Rượu một ly, súp một tô
Đàn ca, nhảy nhót bên bồ bịch say
Hương áo, hương tóc người lay
Mắt tình tứ với môi mày đỏ, xanh
Trong kia họ quậy tanh banh
Sao mình đứng lặng cho đành vậy ai!!!
Bọn mình ba đứa...một, hai
Quăng bảng! Choàng áo, mang hài vô trong
Trước là tránh ngọn đông phong
Sau là ba mạng chung phòng chén cay
Cố Quận
Từ Từ Nhảy Hai O Hai o từ từ nhảy Kẻo tan băng! Chảy băng Quay nhẹ nhàng phải, trái Kẻo mũ rụng! Rơi khăn Mới đầu canh sao vội Cạn chung, rót đầy chung Từ từ nghe kẻo ói Say ngủ vùi...tôi hun Từ từ hai o nhé Say rồi ư...ngả nghiêng!!! Ối giời! Coi chừng té Coi chừng ngã lăn chiêng
Cố Quận
Solo
Xem này tôi nhảy solo
Chân theo cho nhé hai cô...thế này
Cứ vòng tròn đấy mà xoay
Mà nhúng, mà lắc hai tay với đùi
Mà ngoẹo cổ, mà chân lui
Mà nghiêng đầu trái, phải ui cái đầu
Mà cặp mông sát liền sau
Kẻo không chúng rụng thời đau lắm à
Solo tôi nhảy này a
Chân theo sát nhé mình ba mạng cùng
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2015 01:59:42 bởi Cố Quận >
Sao Thơ Ít Thế Này Mi!!!
Sao thơ ít thế này mi
Giáng sinh không rượu sân si nữa à!!!
Thưa vần chữ bị trúng tà
Nên thanh âm tắt bởi ma chúng đè
Toàn oan hồn cống với nghè
Tính toan lập bức tường che mắt đời
Vần chữ mở miệng kêu trời
Không âm không tiếng ông ơi! Ông à
Thì ra thơ bị trúng tà
Giáng sinh này ít vần a chữ ờ
Cố Quận
Thơ La Làng!
Ông à! Thơ nằm vạ
Chỏng gọng lên la làng
Dăm nghìn bài thôi ạ
Đã nhiều chi...họ bàn
Nghe rồi! Ta nghe rồi
Chúng trôi...để mặc trôi
Dăm nghìn câu thơ tiếp
Cũng đầy thôi...đầy thôi
Ông à! Thơ phải câm
Chúng trợn mắt, hầm hầm
Chắc vần tan, chữ nát
Thôi ông à...thơ câm
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2015 21:52:10 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: