Đông Phong
O Ngồi Áo Vạt Thềm Đông
Chưa cười âm chữ bốn bề
Đã gieo nửa mái tóc thề ý thơ
Đã nhè nhẹ nắng vàng tơ
Đã hiu hiu gió hương bờ gió hương
Gió đưa gió đẩy qua đường
Làn thoang thoảng lụa vượt tường vào đây
Cho thơ mềm nét cỏ cây
Cho thơ tím vóc dáng gầy tím câu
O ngồi tay nón quạt đầu
Quạt son môi với mắt mầu quyết phen
Này mê hoặc gã say men
Tình căn gác thắp ngọn đèn chữ âm
Chưa cười hồn phách lẫn nhầm
Xác thân dờ dật sớm tầm chiều trông
O ngồi áo vạt thềm đông
Hiên tây tơ tưởng má hồng thơ say
Cố Quận
Đường Đông Xám
Đường đông đây xám núi đồi
Sương giăng giăng đỉnh hạt rồi hạt rơi
Đường đông đây xám mây trời
Xám dòng đông vãng! Rã rời dòng đi
Hữu đồng một cánh xanh rì
Tả bờ cỏ úa, liên trì trắng hoa
Đường đông đây xám đồi xa
Núi sương giăng đỉnh giọt là đông rơi
Cố Quận
Chiều Đầu Đông
Trên tầng mây đông trắng
Dưới dòng nước đông yên
Hoàng hôn vàng dạt nắng
Thông hàng xanh nhánh yên
In làn trong sắc chiều
Bờ quanh cảnh tịch liêu
Tuyết màng thân gỗ mục
Màu đông! Êm ả chiều
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2017 23:49:24 bởi Cố Quận >
Trăng Đông
Rừng cây cành xác xơ cành
Trăng đêm vàng ánh tơ vành trăng đông
Che màu đất, một màu bông
Tuyết quanh quanh nở cuối đồng cánh hoa
Trà mi ai nở vườn nhà
Đoá hương trắng đoá mượt mà dưới hiên
Nửa bờ vai, nửa đầu nghiêng
Tóc mây người mái đen tuyền tắm trăng
Đông sương khói nhạt cung hằng
Bóng tiên lạc cõi tục tằng đêm nay!!!
Bàu ta chưa cạn đã say
Chén run run chén lụa gầy dáng in
Cố Quận
Hồ Mùa Đông Tuyết Trôi
Hồ mùa đông nước lặng
Cành thu lưu luyến mùa
Công viên nền tuyết trắng
Trời thanh, không gió lùa
Không mây, tơ nắng nhạt
Chiều lung linh soi bờ
In màu thu vãng xác
Lá vàng rơi lững lờ
Khói sương buổi đông đầu
Giăng đầy bãi trước sau
Đêm trăng mờ vạc cánh
Lạc bầy! Tiếng gọi nhau
Hồ mùa đông...gió lên
Lăn tăn sóng va gềnh
Xô thềm công viên tuyết
Ra dòng chảy lênh đênh
Trôi về đâu tuyết ơi!!!
Cố Quận
Trên Cành Chim Nhớ Bạn
Chim trên cành nhớ bạn
Tình trăng trước nay xa
Âm não lòng! Ai oán
Hờn trách kẻ quên ta
Cho đầu canh đây gió
Đông lên se sắt trời
Vi vu hàng lau cỏ
Bên sông! Cánh rụng rời
Trên cành chim nhớ bạn
Tình trăng trước chim kêu
Âm não lòng! ai oán
Bày chi cảnh trớ trêu
Vậy bà Nguyệt ông Tơ!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2017 02:34:39 bởi Cố Quận >
Sương Đông Đọng Cỏ Tím Màu
Trời đã đông rồi sao
Sương đọng cỏ tím màu
Giọt ngày rơi đất nắng
Vàng nhạt lối vườn sau
Hôm qua thu còn tiếng
Heo may rụng lá mùa
Xạc xào phong cánh liệng
Vi vu ngọn gió lùa
Sáng nay trời khởi đông
Sương đọng cỏ tím đồng
Giọt ngày rơi đẫm ướt
Thềm nắng nhạt vườn đông
Cố Quận
Giọt Đọng Cành Hoa
Lung linh giọt nước đông cành
Bước đi...hạt nhỏ đất thành tuyết băng
Hoa biết chăng...người biết chăng
Thơ ta vần chữ thơ rằng luyến sương
Trên cành sợi nắng chưa vương
Tơ chưa soi mái hiên vườn hoa thanh
Bước đi sợ nước đông cành
Hoa kia hạt rụng đất thành tuyết băng
Cố Quận
Rớ Tay Giọt Rụng! Ngón Sờ Giọt rơi
Sương kia đọng cánh lá bờ
Rớ tay giọt rụng! Ngón sờ giọt rơi
Làm sao đây...trời bớ trời
Mang sương về tưới hoa thời thắm hoa
Cho màu đậm đoá đông mà
Mai đem tặng nhánh hồng ngà ngọc hương
Lá bờ đông sáng đọng sương
Gió đưa giọt sắp rớt đường...giọt tan
Cố Quận
Mây Mùa Đông
Chiều nắng nhạt! Chiều mây đông
Nhành cây vàng sắc, lưng không trắng màu
Làng tôi trước, thôn nàng sau
Cách con Sông Cái, cách nhau chuyến đò
Nên tình lỡ chữ hẹn hò
Lỡ câu luyến ái! Tàn tro khối tình
Ngày nắng tắt! Mây bình minh
Xám màu đông sắc trời thinh không màu
Cố Quận
Sương Trắng Đồi Đông
Đông ngày sương khói trắng đồi
Thông xanh giọt đọng giọt rồi giọt sa
Chuông giáo đường, khúc thánh ca
Tha hương! Viễn khách nhớ nhà rưng rưng
Đồng xưa tay nhóm củi rừng
Nướng con gà chén rượu mừng giáng sinh
Đồi thông đất khách ai hình
Khói sương pha trắng...thấu tình khách chăng!!!
Cố Quận
Gió Mưa Đông! Hoa Rụng
Mưa rơi thấm cánh hoa gầy
Gió đông hoa rụng đất lầy bùn vương
Mai màu nhạt! Mai phai hương
Mai thân khô héo bên đường này mai
Cành xanh lá...đâu vàng đài
Đâu mong manh tím hiên ngoài người thơ!!!
Mưa rơi nặng hạt quanh bờ
Gió đông hoa lạc dòng lờ lững trôi
Cố Quận
(30)
Ngoài Kia Hoa Tuyết
Ngoài kia hoa tuyết mùa bay
Sao em không đến chốn này với ta!!!
Rừng thông xanh, trắng hạt sa
Trắng nhành cao gió hạt là là rơi
Muốn sang mưa tuyết giăng trời
Mù con ngõ đất đây thời mù mây
Ngoài kia hoa tuyết rụng đầy
Nên em không đến chốn này cùng anh
Cố Quận
Hoa Trôi
Ngày mưa đông hạt nặng
Vườn rụng cánh hoa trôi
Song thưa người áo trắng
Lặng nhìn! Mắt xa xôi
Trông sang bờ bến nước
Đò bên mũi chưa về
Trông ra trời dạ ước
Đò bên mái xuôi về
Ngoài mưa đông giọt nặng
Vườn rụng cánh hoa trôi
Chốn khuê phòng áo trắng
Ngồi nguyện kẻ xa xôi
Hồi gia...mình có nhau
Cố Quận
Mùa Đông Buồn
Mùa đông buồn! Buồn lắm em ơi
Nhớ buổi chia tay tuyết trắng trời
Hoa rơi trong gió làn run gió
Đông này...đông kế cách hai nơi
Mùa đông buồn! Buồn lắm nghe em
Khóc kẻ quay lưng ướt tóc mềm
Ướt hàng mi ướt giòng lăn má
Em về...tôi tay mở thư xem
Mùa đông buồn! Với chữ biệt ly
Là thế...tình ta bất hẹn kỳ
Bất thành giai lão trăm năm kiếp
Đôi mình duyên nợ ấy sinh ly
Mùa đông buồn! Buồn lắm từ đây
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2018 03:31:57 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: