Đông Phong
Đồi Bạch Mã Mùa Đông
Đây đồi Bạch Mã mùa đông
Nhành khô lơ lửng tầng không mây về
Chạnh lòng viễn khách xa quê
Nước non nghìn dặm sơn khê bến bờ
Còn ai nhớ, còn ai chờ
Người đi một tối trăng tơ chiếu dòng
Phá Tam Giang...lệ nhỏ lòng
Thuyền trong sóng dữ cuồng phong năm nào
Đây đồi Bạch Mã đà bao
Đông ta biệt xứ chiêm bao! Chưa về
Cố Quận
Những Ngày Đông Bên Này
Bên này những ngày đông tuyết phủ
Sầu tha hương ủ rủ bên song
Đêm tay lau giọt lệ giòng
Đẫm bờ mi nhớ thương dòng nước xưa
Ngoài trắng hạt như mưa lơ lửng
Trĩu nhành khô cây đứng giữa trời
Đâu rồi cố quận tôi ơi
Một màn sương khói trùng khơi mịt mùng
Cố Quận
Đông Ta Khóc
Đông ta khóc! Giọt lệ trào khoé mắt
Đời tha hương góp nhặt những bóng hình
Tuổi mười lăm mười bảy áo tà xinh
Vàng dạt nắng lung linh màu phượng vĩ
Đông ta nhớ thủa tình theo chân thuý
Ngõ nào mưa tầm tã hạt mềm bay
Chiếc nón che và vạt trắng tháng ngày
Xa xưa ấy! Mi, mày, môi, mắt biếc
Đông ta với chữ vần thơ da diết
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2019 11:32:35 bởi Cố Quận >
Phố Giăng Đèn (4)
Tháng mười hai đèn giăng sáng phố
Màu noel hoa trổ đường hoa
Trời tây có kẻ nhớ nhà
Nhớ mùa xưa với áo tà lụa bay
Tháng mười hai ta say vần chữ
Ta say ngồi tư lự về ai
Thủa song đêm bỏ tóc dài
Hoà hương thông nhánh ép bài thơ trao
Tháng mười đèn sao sáng phố
Màu noel chuông đổ tháp mừng
Trời tây một kẻ rưng rưng
Nhớ người xưa áo! Lệ lưng mắt mầu
Giáng Sinh giờ đã mất nhau
Cố Quận
Giáng Sinh Sáu Mươi
Nhìn mình! Tuổi sáu mươi nhanh thế
Ngồi nhớ hôm xưa tráng niên mà
Tiếc thầm năm tháng lan cùng huệ
Thời tóc hương! Tha thướt lụa tà
Vấn lòng lục thập ấy già chưa
Sao chữ vần yêu mến thơ thừa
Sớm tối câu đùa mây với gió
Dòng màu nắng nhạt nét chiều mưa
Sáu mươi vẫn đợi chờ giáng sinh
Về tay nâng chén rượu say tình
Em trong thơ áo ngày đông rét
Đường bước cùng ta vui giáng sinh
Chưa già...sáu mươi vẫn chưa già
Cố Quận
Chờ Chàng
Chờ chàng! Em ngồi đây chờ chàng
Chiều mây đen nổi gió mùa sang
Kia chân chưa tiếng giày...chưa bóng
Ngoài đã mưa đông hạt ướt đàng
Chờ chàng! Em buồn da diết mỗi
Phút hết...từng giây đếm ngón tay
Năm mười miệng nhẩm thầm tim nhói
Chàng biết cho lòng mong ngóng thay
Chờ chàng! Em quyết dạ chờ chàng
Cố Quận
Mùa Đông Em Đi Lễ
Em mùa đông đi lễ
Nguyện cầu non nước yên
Thanh bình trong cõi thế
Cho tình thuý se quyên
Quê hương tàn chinh chiến
Em đây gặp lại chàng
Quên đi thời binh biến
Em tròn nợ duyên chàng
Mùa đông em đi lễ
Quì khấn Chúa trên cao
Ban thanh bình cõi thế
Người thoát cảnh gươm đao
Bên em luôn có chàng
Cố Quận
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2019 20:08:28 bởi Ct.Ly >
Nỗi Nhớ Mùa Đông
Bên này nỗi nhớ mùa đông
Ngoài sân mưa tuyết trắng bông em à
Có hay ta kẻ nhớ nhà
Nhớ sông và tiếng còi Phà Hậu Giang
Và ta câu chữ nhớ nàng
Nhớ con đò dưới tơ vàng nước trôi
Ừ! Vần âm...nhớ quá rồi
Nhớ em xưa tóc hiên ngồi vuốt tay
Thơ ta từ ý thơ say
Thơ ta dòng dưới trên gầy nét trông!!!
Bây chừ nỗi nhớ mùa đông
Xưa theo hoa tuyết trắng đồng gió bay
Cố Quận
Mong Mai Đông Chẳng Trời Mây
Em à! Đông đã trôi dòng
Đã cây khô nhánh bờ cong cong bờ
Vẫn mây giăng...khói lững lờ
Vẫn vi vu gió không tơ nắng vàng
Đông tây bến! Chẳng đò sang
Cho ta hai kẻ ngổn ngang khối tình
Để đêm về nhớ bóng hình
Nhớ môi, mắt biếc người xinh xắn mà
Năm canh thao thức em à
Mong mai đò bến kia qua bên này
Mong mai đông chẳng trời mây
Nắng lên, yên gió mình đây có mình
Cố Quận
Mùa Đông Ta Nhớ Em
Mùa đông ta nhớ em
Ngoài mưa bay hạt mềm
Đâu rồi nơi góc phố
Xưa đôi mình quán đêm
Ta ngâm lời thơ phổ
Tiệc em tay đánh đàn
Say dưới làn mưa đổ
Noel ánh đèn vàng
Ta nhớ em mùa đông
Xưa một thủa tình nồng
Mười năm xa...muốn hỏi
Người còn nhớ ta không!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2019 19:52:13 bởi Cố Quận >
Mùa Đông Cầu Hai
Đây cảnh Cầu Hai quê tôi
Mùa đông lạnh buốt mây trôi kín trời
Mùa bấc lên, hạt mềm rơi
Bờ đây ngóng đó tà phơi phới tà
Đò hôm ngại gió không qua
Ngại sông sóng cuộn đò xa bến tình
Bên hiên tư bóng tưởng hình
Ai môi...ai mắt mày xinh quá rồi
Mùa đông Cầu Hai quê tôi
Gió, mưa ngày với mây trôi! Nhớ người
Cố Quận
Rặng Liễu Ngọc Lam Bên Sông
Màu ngọc lam rặng liễu
Ẩn mình sương tiết đông
Ban mai dòng con sếu
Trắng vừa bay bỏ sông
Lưng không tia nắng muộn
Liễu in nhánh ven gành
Chiếc vàng rơi! Gió cuốn
Rụng giữa làn nước xanh
Đây màu liễu ngọc lam
Ẩn mình sương bến nam
Âm u bờ! Cánh sếu
Khuất trời tơ khói lam
Bên sông rặng liễu buồn
Cố Quận
Màu Sương Pha Tuyết Đông
Đêm qua cành đã trắng
Màu sương pha tuyết đông
Hôm nay dòng đã chẳng
Còn trôi đây bến sông
Mưa ngoài không cánh gió
Nhè nhẹ rơi hạt hoa
Che mất vườn xanh cỏ
Phủ cả rừng thông xa
Đêm nay đường sẽ trắng
Màu sương pha tuyết đông
Mai đây người sẽ chẳng
Cần đò qua bến sông
Ta hẹn người ném băng
Cố Quận
Đông Em Đã Lạnh!!!
Đông em đã lạnh chưa à
Tiếng mưa sân trước hiên nhà đã rơi
Đã hạt tí tách đêm lời
Như than oán! Ta hai trời cách chia
Như hờn giận nỗi biệt lìa
Kẻ bên bờ nước kẻ bìa rừng xa
Đông em đã nhớ diết da
Gối chăn xưa thủa đậm đà dấu yêu!!!
Cố Quận
Thu Tàn! Đông Sang (2)
Thu đà chưa tàn hẳn
Ai xuân nhắn, đông kêu
Cho thu hờn! Thu giận
Thu mưa đường tịch liêu
Cây phong vàng thu khóc
Người vừa đi kiến đông
Cho lá nằm trơ gốc
Chờ người xuân tái sông
Thu buồn! Mây thu làn
Bay tìm chốn quan san
Qua ải, thành, thôn, phố
Đâu hình bóng thu tàn!!!
Cây trụi nhành! Tuyết đông
Cố Quận
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: