Đông Phong
Giáng Sinh Về (2)
Giáng sinh tay rượu một bầu
Uống quên hết chuyện ưu sầu thế gian
Thắp nến lên, tôi và nàng
Chén em cụng với chén chàng đêm nay
Bốn mắt nhìn nhau đắm say
Trăm năm duyên nợ kiếp này hai ta
Chén lâng lâng, chén ngà ngà
Chén mùi mẫn, chén đậm đà bao năm
Nửa đời còn lại bao lăm
Nửa đời vai tựa, đầu nằm gối nhau
Giáng sinh tay rượu nghiêng bàu
Uống quên hết chuyện càu nhàu Mình ơi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2023 02:04:47 bởi Cố Quận >
Giáng Sinh Về (3)
Tôi khơi ngọn lửa hồng sưởi ấm
Đầu tựa vai kể chuyện đôi mình
Thuở theo em đi về bước chậm
Nguyền ba sinh gìn giữ câu thề
Tôi khơi ngọn lửa hồng chén rượu
Mời em môi nhắp vị yêu thương
Mắt say sưa nằm in cốc tửu
Tình bao năm càng đậm yêu thương
Vui em nhé mừng giáng sinh về
Chén này ta vẹn đạo phu thê
Trăm năm nắm mối giềng trân quí
Cạn ly em mời giáng sinh về
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2023 02:07:07 bởi Cố Quận >
Hình Như...
Hình như nhạc điệu yên bình
Chuông tòa tháp đổ giáng sinh sắp về
Đèn sao giăng khắp bốn bề
Phố thành kẻ xách người bê túi quà
Cửa hàng tấp nập vào ra
Kẻ rinh mũ tím, người tha áo vàng
Nghĩa gì hèn mọn, cao sang
Cuối năm tiệc dự tay mang tặng mừng
Hình như nhạc điệu tưng bừng
Chuông tòa tháp đổ vừa ngưng...lễ rồi
Cố Quận
Thơ Ta Vần Giáng Sinh
Thơ ta vần giáng sinh lạc sắc
Lạc son môi, lạc sóng mắt em rồi
Lạc đường quanh! Đời hai bóng rẽ đôi
Em xứ bắc, ta nam tình vụn vỡ
Thơ ta vần giáng sinh của thuở
Mình bên nhau...của thuở mình bên nhau
Phố đêm đông đèn giăng sáng muôn màu
Vòng tay ấm quàng sau lưng đếm bước
Thơ ta vần giáng sinh ngõ trước
Mơ màng xưa tóc mượt tóc hương mà
Lạc mất rồi! Câu thương nhớ người xa
Mùa đông ấy tuyết hoa rơi trắng áo
Thơ ta vần giáng sinh sầu não
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2023 02:14:43 bởi Cố Quận >
Thơ Ta Mùa Giáng Sinh
Thơ ta mùa giáng sinh
Tình ái nặng gánh tình
Đỏ viền nơ quấn hộp
Ta tặng Mình giáng sinh
Chữ vần tha thiết lắm
Đa tạ nghĩa thâm Em
Nửa đời qua đượm thắm
Ta đề tặng riêng Em
Cười vui đi Em nhé
Bên ta chén rượu nồng
Kề tai đây nói khẻ
" Giữ vẹn đạo vợ chồng"
Thơ ta mùa giáng sinh
Vần chữ gói tặng Mình
Nửa đời vay khó trả
Quà thơ câu giáng sinh
Cố Quận
Thơ Những Ngày Cuối Năm Cuối năm thơ ngắn vần dài Em tôi tóc đóa hoa cài giáng sinh Tôi tay chén, Em tay bình Nhắp tàn canh rượu ân tình ngồi say Em môi son với liễu mày Bàn đôi nến đỏ tiệc bày cuộc chơi Nửa đêm hoa rụng, áo rơi Tôi lại đắm, trong những lời Em ru Cuối năm thơ tục trần tu Ngà ngà buông chén tạc thù...chén hương
Cố Quận
Thơ Những Ngày Cuối Năm (2) Ta nhìn Em vóc ngọc Mắt biếc, môi son hồng Người trăm năm tơ tóc Ta một kiếp danh chồng Thơ vần thơ ân ái Chữ mực chữ xanh màu Ta cốc nồng sinh dại Lâng lâng nghiêng trút bàu Say tình em, ta đã Nửa cuộc trước kia rồi Hỏi hoài chi Em ạ Còn nửa cuộc đây ngồi Mà hầu Em chiếu tiệc Mười, hai, ba mươi mùa Môi son hồng, mắt biếc Say cho trọn chén bùa Ta nhìn Em say đắm Ngay từ thủa ban đầu Nửa đường qua tươi thắm Còn nửa hẳn đậm mầu Yêu thương...tình yêu thương
Cố Quận
Mời Nàng Ly Rượu Giáng Sinh
Mời Nàng ly rượu giáng sinh
Kê môi nhắp vị hương tình cùng ta
Cạn ly này nhé Nàng à
Vững tay ngồi mở gói quà ta trao
Đây thơ vần chữ ngọt ngào
Đây câu ý gợi má đào, son môi
Hình em với bóng ta đôi
Hai hòa chung một mất rồi tình ơi
Ly rượu giáng sinh đầy vơi
Kê môi nhắp vị đất trời đông hoa
Tuyết rơi sân trước la đà
Phòng trong Nàng với ta ngà ngà say
Cố Quận
Phố Mùa Đông Vắng Em Năm xưa em bỏ phố
Mùa đông buồn lắm thay
Giữa chiều giông gió đổ
Nghìn hoa tuyết trắng bay
Ta mất người năm trước
Tình ơi! Sao vội chi
Đâu rồi trời đông trước
Vội vàng chi người đi
Phố mùa đông vắng em
Cố Quận
Tiễn Hai Nghìn Mười Ba Ta tiễn mi! Hai nghìn mười ba Những chuyện buồn vui sắp cũ mà Theo khói thuốc bay, cà phê sáng Ta tiễn mi hai nghìn mười ba Ngoài sân nắng nhạt tia nắng nhạt Một chút sương, mờ lối nhà sương Bài thánh ca du dương giọng hát Lòng bâng khuâng! Nửa kiếp tha phương Tiễn mười ba! Chào mi mười bốn Nguyện cầu cho bốn bể yên bình Môi cười tươi tha nhân khắp chốn Năm châu không tai họa, đao binh
Cố Quận
Chào 2014
Chào hai nghìn mười bốn
Yên bình cho nhé mi
Cầu những người khó khốn
No lành cho nhé mi
Không chiến chinh, tai họa
Bốn tiết gió mưa hòa
Hận thù xưa hãy xóa
Trăm năm ngắn lắm mà
Yên bình cho mi nhé
Mười bốn chốn nhân gian
Phúc ân đầy từng kẻ
Đời bớt cảnh lầm than
Ta chào mi mười bốn
Cố Quận
Chiếc Vàng Trên Lá Trạng Nguyên
Chiếc vàng trên lá đỏ
Trời sắp đông...vào đông
Trạng nguyên màu lá đỏ
Là tuyết đặc dòng sông
Chân qua bờ trắng quá
Không đò con nước trôi
Ba mùa xuân, thu, hạ
Nhường bước buổi đông thôi
Lá đỏ! Chiếc vàng rơi
Thu mòn mỏi...rã rời
Heo may bờ sông vắng
Hoa tuyết cánh đông rơi
Trạng Nguyên! Trời sắp đông
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2023 02:36:29 bởi Cố Quận >
Bông So Đũa Mùa Đông!!!
Vì Cô...so đũa mùa đông
Bão bùng mưa gió mà bông trắng trời
Tôi đi dưới những hạt rơi
Vói tay kéo nhánh làm rơi búp tròn
Tôi gom đầy rổ mà còn
Tiếc công ngồi lượm dạ toan tính chờ
Gom thêm đầy rổ nữa cơ
Chiều nay lẩu, rượu mà thơ Cô Nàng
Tím So Đũa, cùng chung làng
Nên đông mưa bão búp đang nở cành
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2023 02:39:49 bởi Cố Quận >
Giáng Sinh 2014
Giáng Sinh về qua phố
Đèn sao giăng ngõ rồi
Đông ngoài cơn mưa đổ
Tí tách giọt mềm rơi
Ta ngồi hiên rượu nhớ
Trời phương nam quá ư
Noel nào của thuở
Tình vương áo tiểu thư
Đông hai nghìn bốn
Buồn chẳng thiết giáng sinh
Đêm trở trăn giấc muộn
Ngày dậy lỡ bình minh
Nhớ người noel trước
Chuông giáo đường đây vang
Đâu rồi ai tóc mượt
Chờ trên bến đò ngang
Bên hiên chén mơ màng...
Cố Quận
Giọt Nắng Bên Thềm
Giọt nắng bên thềm vương mắt ai
Tình đông hạt tuyết thấm mi dài
Rưng rưng chợt nhớ người năm trước
Vườn sau chân thả bước, kề vai
Giọt nắng đông này ta với ta
Sông ngoài kia trắng nối bờ mà
Bên đây, bên đấy buồn anh nhỉ
Người bình, còn ta giọt mềm sa
Cố Quận
(26)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: