Đông Phong
Mừng Giáng Sinh Em
Đặt hoa vài cánh chưng bàn
Chiều nay nấu tiệc đãi nàng món ngon
Đây súp hẹn biển thề non
Trăm năm chung một lối mòn bóng chung
Đây cá nước tận, sông cùng
Con thuyền tình ái vượt trùng sóng khơi
Đây gà nghĩa mặn nồng xơi
Gối chăn đi suốt cuộc chơi dốc lòng
Thắp đèn một ngọn, hoa hồng
Chiều nay tiệc rượu vợ chồng duyên dung
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2013 23:20:42 bởi Cố Quận >
Quà Giáng Sinh Con
Stocking chín chiếc treo lò
Quà con chín đứa gối bò chân run
Khổ cực nhưng dạ chẳng chùng
Đời sinh ra kiếp anh hùng sợ chi
Năm bà cặp nách mà đi
Gái, trai một lũ chúng trì kéo thân
Stocking chín chiếc bần thần
Quà con chín đứa rần rần vòi, xin
Cố Quận
Quà Giáng Sinh Bạn
Trắng, đỏ rượu ba thùng
Bàn khăn trải bảy chung
Tiệc tan người mỗi cặp
Trắng, đỏ tặng về dùng
Mồi ngon ông nhớ gọi
Một tiếng tôi qua ngay
Đem chuyện trời, trăng nói
Vài mươi chén nào say
Ba thùng chai trắng, đỏ
Chung, chén sắp lên bàn
Mình bảy thằng chết bỏ
Uống ngã ghế...lật bàn
Cố Quận
Rượu Giáng Sinh Ta
Có quà thì rượu mang qua
Thùng, chai lỡ có đầy nhà...chất sân
Để dành đó uống lần lần
Quanh năm mơ áo xứ Tần, tà Ngô
Nam vô tửu! Cảnh đơn cô
Sinh ra mười ngón năm hồ, năm chung
Sần sần mới đáng anh hùng
Ngả nghiêng mới dạ chẳng chùng núi sông
Có quà thì rượu vác, bồng
Thùng, chai đầy sẽ chất chồng để kho
Dành đó sáng hát, chiều hò
Vô ra môi nhắp có bò cũng cam
Cố Quận
Santa Lật Gọng! Thôi rồi! Bỏ xác Santa Quà lăn lóc, trên nóc nhà nằm say Cuộc rượu một tay nhị bày Trăm sự cũng tại nhị này mà ra Thôi rồi! Lật gọng Santa Nón rơi, râu rụng hết là chỏng chân Đứng nhìn, cười rũ trong sân Santa Lão hỡi! Hồn, thần lên mây
Cố Quận
Thiên Thần Về Tụ Cánh Sao
Thiên thần về ngự cành cao
Giáng sinh thông một cánh sao sáng lòa
Sân ngoài bông tuyết điểm hoa
Tiếng ca đón chúa vang loa giáo đường
Thiên thần áo trắng trong sương
Tay vung gậy, ban yêu thương dưới trần
Cành cao nghìn cánh thiên thần
Tụ ngôi sao sáng ngoài sân tuyết đầy
Cố Quận
Jingle Bell (2) Tiếng chuông treo cửa mùa vang Ra vào đón tiếp xóm làng qua thăm Kẻ quà rượu bánh một mâm Kẻ bê rau trái thịt hầm nấu đông Kẻ ôm cả chậu hoa hồng Kẻ dìu bước vợ, kẻ bồng con thơ Qua thăm chúc giáng sinh cơ Sau là nhập tiệc, bên cờ bên ca Tiếng chuông treo cửa vang là Khi về ai cũng ngà ngà ngả nghiêng Chủ gia tiễn khách sân tiền
Cố Quận
Bà Cấm Rượu Giáng Sinh!
Lá thông xanh, nơ chuông vàng
Giáng sinh tiếng nhạc, tiếng đàn nơi nơi
Người ta xuống phố dạo chơi
Sao mình bắt ngắm mây trời, lối sương
Bắt tôi nhốt bốn bức tường
Vào ra sân trước, sau vườn thế ư
Bắt phải bỏ rượu từ từ
Bằng không cấm bạn...tôi chừ thiết chi
Sao mình nổi tính sân si
Giáng sinh sao tiếng chiết chì, đắng cay
Tiếng đàn, tiếng nhạc, tiệc say
Tôi không được dự! Mùa này mất vui
Cố Quận
Đóng Băng!
Đông mà không rượu đóng băng
Ta thành người tuyết quàng khăn, quấn đầu
Đông mà không bạn dạ sầu
Bà đâu đã hiểu, Bà đâu đã tường
Tôi ngồi hồn ở ngoài đường
Tôi ngồi hồn tận bốn phương mất hồn
Tai nghe tiếng nhạc mà nôn
Tai nghe tiếng hát hai thôn đón mùa
Ba Vua đâu hỡi Ba Vua
Santa sao chẳng quẹo cua hướng nhà
Đến đây mà cứu lấy ta
Kẻo đêm lệ ướt! Mai là đóng băng
Cố Quận
Ta Xuống Ngay Đây
Ta xuống ngay, cứu mi đây
Để mi đi trước cầm cây đón mùa
Hai thôn họ réo Ba Vua
Họ bận đánh cuộc thắng thua với Trời
Đâu rảnh mà dắt lối chơi
Còn ta bị bả tả tơi, tróc, trầy
Ta xuống đây, cứu mi ngay
Để mi đi trước cầm cây mà hò
Cho thiên hạ cười lăn, bò
Giáng sinh ăn lễ thật to mi à
Cố Quận
Ba Ông Ngoài trời ban nhạc ba ông Người ngón khảy, người lưng cong thổi kèn Người gào miệng tỏa hơi men À! Đông trước cửa, noel đến rồi Xa xa tuyết trắng trên đồi Tuyết bay dưới phố, tuyết rơi đặc dòng Ngoài trời ban nhạc ba ông Người khảy, người thổi, người cong môi gào Kinh hồn! Trăng lặn, rụng sao
Cố Quận
Tặng Ông Cây Chổi
Tặng ông cây chổi quét nhà
Dọn sân cho sạch đặng mà giáng sinh
Nhè nhẹ...kẻo bà giật mình
Thời tôi ăn cạch, ăn bình tay thoi
Là bà bắt ra ngủ chòi
Lạnh lắm ông hỉ! thân còi cọc xương
Kể ông nghe để ông thương
Thay tôi mà quét sạch đường tuyết sân
Ơn ông nhắc nhở trăm lần
Giờ tôi vào đánh giấc trần mơ tiên
Cố Quận
Tại Ông!
Tại ông! Tôi đầu rụng
Trên tuyết trắng, tay bà
Nhát dao lia, bủn rủn
Đứt cổ trước sân nhà
Tại ông! Nằm yên giấc
Không phụ quét đêm qua
Tuyết tàn canh nửa tấc
Bà nổi đóa, tay ra
Tôi đầu rụng! Tại ông
Đêm nay bà bắt chồng
Sân nhà tay quét tuyết
Chẳng sạch...rụng đầu ông
Cố Quận
Ông Đi! Kéo Tôi Theo
Ông đi xin kéo tôi theo
Chứ không đầu rụng, đầu treo trước nhà
Làm ơn được phước ông à
Cứu tôi thoát khỏi tay bà hà đông
Có đi cặp nách cùng dông
Để bà khỏi tội giết chồng tù thăm
Đời con chín đứa tối tăm
Ông đi thời nách tôi nằm du tiên
Chớ đừng vội bỏ bạn hiền
Mà đầu rơi rụng sân tiền! Ông ơi
Cố Quận
Bớ Người Ta! Lão Nách Chồng Bà
Bớ người ta! Lão nách chồng
Bà đây đi mất, đánh cồng báo quan
Lão là băng tuyết vừa tan
Đầu rụng đất nên thân tàn, hồn thăng
Dụ chồng bà, hắn làm xằng
Ôm chân theo lão vân đằng cõi tiên
Tay bà thủ sẳn tiểu liên
Xuống không bà bắn trúng liền là sa
Lão còn đấy...bớ người ta
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2014 23:55:12 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: