Thiền Thi
Tiền Hậu Bất Nhất
" Tiền hậu bất nhất "
Tại nhật đa ưu
Nhân sinh như nhất
bản ngã vô ưu
Tâm hay vọng động
Ý thường đổi thay
Từ đen ngôn bóng
Họa giáng tai vay
" Tiền hậu bất nhất "
Mệnh kiếp đa ưu
Tịnh thần như nhất
Thét thủy triều lưu
Cố Quận
Hồng Lâu Mộng, Bướm Cùng Hoa
Bướm này lạc giữa rừng hoa
Mười hai đóa sắc mặn mà...xác tan
Tứ Đại Danh Tác! Hồng nhan
Sánh vai tục tử hận ngàn năm sau
Mộng là một bước sang giàu
Mơ là một bước áo màu bạc sương
Thấy ai hóa thạch bên đường
Thấy ta bệnh phát trên giường hồn thăng
Tứ Đại Danh Tác...đêm trăng
Chong đèn đọc sách truyện rằng...mười ba
Bướm vờn Thập Nhị Kim Thoa
Gió lên hoa rụng! Bướm là xác phơi
Hồng Lâu Mộng...vang danh đời
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2018 12:42:25 bởi Cố Quận >
Người Đã Đến! Rồi Người Đi
Người đã đến...rồi người về kia núi
Hồn giờ đâu hình buổi trước giờ đâu
Chỉ gió vi vu và nắng trên đầu
Soi vàng cỏ tím, mầu hoàng hôn tím
Đồng đây vắng ta ngồi yên tưởng niệm
Bóng người xưa nay nào kiếm ra nào
Dải Ngân Hà sao lạc mất vì sao
Đêm thu khiến lòng xanh xao tiếc nhớ
Thềm mộ chí! Ta sụt sùi, nức nở
Cố Quận
Mất Còn Như Giấc Mộng
Đời như giấc mộng tàn, mộng vỡ
Vô thường thôi! Mình trở mất, còn
Hợp, tan mắt chớp hai con
Bóng người núi khuất xa non đâu hình!!!
Đời như cảnh u minh nhị cảnh
Âm hôm qua còn trước sau âm
Hôm nay không tiếng bổng trầm
Không âm cao vút, thì thầm âm vương
Đời đã có hội tương! Tống biệt
Lệ tiễn đưa da diết khóc người
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2018 11:28:48 bởi Cố Quận >
Triêu Nhan Hoa
Triêu Nhan hoa sắc tím
Cành nở vương nắng hồng
Ban mai chùa mõ niệm
Câu kinh tiếng chuông đồng
Cô như đóa Triêu Nhan
Hương thoang thoáng hương làn
Hạ ngồi qui chính điện
Tọa pháp tầm Phật Quang
Triêu Nhan hoa tím màu
Cố Quận
Cho Đi Cho Nhẹ Thần Hồn
Đến đã không mà đi lại có
Hồn nào thăng bởi đỏ đâu xanh
Phơi trên lửa chốn ngục thành
Ngưu Đầu, Mã Diện chúng hành hạ a
Sinh với tử hơn ba vạn buổi
Tiết bốn trăm đặng tuổi bách niên
Vừa qua khổ luỵ xích xiềng
Nó gông, nó trói phách phiền lắm ư
Nên lúc sống nhàn thư...lúc chết
Có bao nhiêu thí hết cho đời
Hiến dâng sạch để thảnh thơi
Vía lên mà đứng mây chơi với làn
Gió tựa gió tình tang lướt gió
Mây nương mây đây đó bắc nam
Đông tây nhìn xuống tục phàm
Mà kinh khiếp cảnh sinh làm người kia
Cố Quận
Hoa Đau Thương Trong Tim
Trời đau thương! Bổng nở hoa
Đoá màu nhân ái, vị tha trắng cành
Ngẫm bể dâu, tháng ngày thanh
Xuân kia tàn nửa đời danh hão huyền
Lợi nửa đời...mai cửu tuyền
U minh nặng mảnh hồn nguyên trinh hồn
Sân si nửa cuộc thềm chôn
Sâu ba thước đất! Gia môn dưa cà
Đau thương tim nở bừng hoa
Đoá màu nhân ái nhành ra trắng nhành
Cố Quận
Ngần Ấy Thôi
Chỉ ngần ấy thôi! Ngần ấy thôi
Trăm năm tợ nước cuốn hoa trôi
Như cơn gió thoảng mùa tàn tái
Giống lá màu thay úa xanh đồi
Mất còn mai sớm đời một kiếp
Đi đến chiều hôm xác thần đôi
Ngã trước sau lìa nhau duyên số
Ngần ấy thôi...nợ trả xong rồi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2019 21:19:50 bởi Cố Quận >
Thôi Kệ Đời Đi
Thôi kệ đời! Kệ nó đi
An nhiên ta sống, sân si mặc người
Sáng ra sân nở môi cười
Chiều vô cửa đóng, đêm mươi câu vần
Thơ mời tiên giới, tục trần
Đông tây mấy kẻ cận lân tay trà
Tay rượu hò, hát, đàn, ca
Dưới trăng lên...tận canh ba trăng tàn
Thôi kệ đời! Kiếp hèn sang
An nhiên ta sống, nghênh ngang mặc người
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2018 00:15:10 bởi Cố Quận >
Túy Thần Lưu Linh
Xe hươu kéo, rượu một vò
Theo sau người vác cuốc phò...chờ chôn
Gia là xóm, nhà là thôn
Trăng là phách, gió là hồn thi nhân
Đất là xác, trời là thân
Chén, bàu với kiếp phong trần là ta
Xe hươu vượt vạn dặm xa
Theo sau người vác cuốc là...chờ chôn
Cố Quận (17)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2018 23:18:35 bởi Cố Quận >
Hoa Đẹp Kẻ Ngắm Người Đẹp Kẻ Trêu
Hoa đẹp thiên hạ ngắm
Người đẹp thiên hạ trêu
Sắc cành xuân say đắm
Màu má đỏ mến yêu
Xưa nay nào đã khác
Hoa người muôn thủa thanh
Nhìn hùng tâm lung lạc
Lòng quân-tướng-công-khanh
Hoa đẹp tha nhân ngắm
Người đẹp phú-tài trêu
Cố Quận
Ba Vạn Sáu nghìn Ngày Chứ Mấy
Ba vạn sáu nghìn ngày chứ mấy
Sống sao cho khỏi thẹn kiếp người
Sáng sớm, trưa, chiều sang đêm hãy
Buồn ít! Nhiều vui mộng mỉm cười
Đi và đến...có gì mang theo
Nghĩ suy chi kiếp số giàu nghèo
Khó thời cơm cháo sang tiệc cổ
Cũng chàng phù thũng gã còm teo
Ba vạn sáu nghìn ngày chứ mấy
Sống sao cho khỏi thẹn với lòng
Cố Quận
Văn Thơ Đôi Gánh Tang Bồng Nhẹ Tênh
Năm ba chữ sơ sơ văn tự
Sáu bốn dòng ự ự câu thơ
Đông tây chẳng thấy bến bờ
Bắc nam đâu tỏ người cờ trắng đen!!!
Đọc nghe dạ bao phen nổi gió
Ngẫm để lòng đây đó dậy phong
Vần âm một thẳng hai cong
Nửa sau trước với nửa vòng quanh tâm
Thơ văn thế khó tầm khó kiếm
Khó mà thông dù nghiệm bất thông
Khá khen kia phận má hồng
Vai thon đôi gánh tang bồng nhẹ tênh
Cố Quận
Người Chính Nhân Quân Tử
Người chính nhân giữ đạo
Thân bần phú đâu màng
Chốn lều tranh rau cháo
Khoan thai sắc diện đàng
Hô một lời mây nổi
Phán đôi câu gió tan
Mưu thần trong đêm tối
Ngày tế thế an bang
Bậc quân tử lòng nhân
Dạ quảng đại xa gần
Danh vang đời thủ tín
Còn mất! Xá chi thân
Ngồi đảm đương việc lớn
Xem mệnh tợ lông hồng
Cố Quận
An Nhiên
Chuyện gì đến sẽ đến
Người rồi đi! Đã đi
Thuyền vào...thuyền ra bến
Mịt mù cánh chim di
Ừ! Hôm qua kỷ niệm
Ngày hôm sau tương lai
Vội chạy tìm, quay kiếm
Chuốc sầu thương, bi ai
An nhiên đời vậy nhé
Trăm năm thoáng gió bay
Sáng lời ca khe khẻ
Chiều khúc nhạc đàn tay
Nằm ru đêm một giấc
Mộng chớm! Mộng tàn phai
An nhiên về với đất
Nợ trần ai cất vai
Cố Quận
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: