Thiền Thi
Nhân Chi Sơ, Tính Bổn Thiện
Đời đã nhuộm tục trần
Tính chi sơ nay mất
Tà tâm lộ sắc thần
Bổn thiện mờ quang mắt
Bởi nhập giang tùy khúc
Bởi nhập gia tùy tục
Ăn nằm co thẳng túc
Dòng lượn quanh trong đục
Đời đã nhuộm tục trần
Tính bổn thiện còn đâu
Tà tâm lộ sắc thần
Trăm ngả đường bể dâu
Cố Quận
Đời Vô Thường
Đời vô thường như cơn gió thoảng
Như cơn mộng còn, mất, hợp, tan
Như đóa hoa sớm nở tối tàn
Như chiếc lá trên đàng rụng lối
Hạt thu rơi! Theo dòng lá vội
Lá ra sông trôi nổi lá chìm
Rã mục thân nằm đáy nước im
Hòa bụi cát, rong rêu hóa kiếp
Đời vô thường trăm năm là nghiệp
Mất, còn, tan, hợp tiếp liền nhau
Như đóa hoa đậm sắc...phai màu
Một cơn gió thoảng cành chao rụng đất
Đời vô thường! Hợp, tan, còn, mất
Như giấc mộng ngày chợp mắt đời không
Như chiếc lá trôi, lá mục đắm dòng
Như trăm năm kiếp long đong tá túc
Đời vô thường! Nay rời chốn tục
Hồn mai này quỳ phục dưới tòa
Hồn mai này quỳ phục thềm hoa
Sen lạc cảnh...sáng lòa sen lạc cảnh
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2014 12:10:26 bởi Cố Quận >
Đời Vô Thường (2)
Tục trần tám cõi mịt mù
Mười phương u tối! Hận thù mang mang
Ngày mây trắng một màu tang
Đêm đen triệu vạn ngõ đàng tối tăm
Lần tay đếm kiếp trăm năm
Đi về tợ gió âm thầm làn qua
Đất không ta! Trời không ta
Chỉ là hạt bụi thôi mà người ơi
Tục trần tám cõi lệ rơi
Mười phương sầu đọng rã rời xác thân
Vô thường đời ngộ là thần
Ni Mâu câu niệm kiếp trần tục tan
Cố Quận
Đời Vô Thường (3)
Ta dương gian danh tướng
Tam thập niên tung hoành
Lục mã xa tám hướng
Chém then khóa đoạt thành
Một thời danh tiếng khét
Nghe tên thất đảm hồn
Làn đao nhanh tợ sét
Xác ngã! Chiếm cứ đồn
Rồi ngày kia vận mạt
Non nước đổi thay cờ
Tướng mất thành! Tự sát
Hương linh cõi dật dờ
Ta dương gian danh tướng
Nghìn quân nắm binh quyền
Cõi âm ty tám hướng
Đâu hầu cận cửu tuyền!!!
Đời vô thường sắc không
Lợi danh xưa nay hết
Mười phương tối mênh mông
Tay chẳng lần ra vết
Đời vô thường! Vô thường
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.12.2014 03:50:29 bởi Cố Quận >
Hợp Tan! Còn Mất
Chuyện cũ là dĩ vãng
Rồi thời gian mờ đi
Như đêm tàn...trời sáng
Chuyện mai này tiếp ghi
Người hôm qua bóng khuất
Người hôm nay áo hoa
Hợp tan và còn mất
Đón kẻ gần, thương xa
Phân kết âu lẽ thường
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2014 12:33:39 bởi Cố Quận >
Ngộ Tâm
Ngồi thiền tâm tâm ngộ
Đời không bóng không hình
Không sân si, hỉ nộ
Không lục dục, thất tình
Trăm năm người một kiếp
Thân bụi các tụ thành
Chuỗi mất, còn, tan, hiệp
Như sợi chỉ, tơ mành
Vui những gì đang có
Buồn dạ tiễn đưa đi
Đường nghìn nan, vạn khó
Lòng đã quyết, quản chi
Ngồi thiền tâm tâm ngộ
Đời không sắc không hương
Không ái thời không ố
Tâm thuần tính, hiền lương
Ngồi thiền tịnh ngộ tâm
Cố Quận
Ngộ giác
Đã là khởi cuộc thời chung cuộc
Đã có sinh, có tử thôi mà
Đã bùng ngọn đuốc thời lụn đuốc
Đã có ban mai hẳn chiều tà
Đã một năm thời sẽ trăm năm
Đã tiếng oa oa sẽ yên nằm
Đã là bụi cát hình bóng tụ
Sẽ ngày tan rã! Bặt tích tăm
Là Sinh Tử, Khởi chung, ngộ giác
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2015 11:32:40 bởi Cố Quận >
Tiền, Tình, Rượu Không! Lên Núi
Đời ta tiền, tình, rượu không
Là chân lên chốn non bồng thiền tâm
Là ăn rau trái lâm râm
Di Đà năm tháng âm thầm nghiệp tan
Sáng ngồi tịnh niệm dưới tàng
Chiều hiên lần hạt mộc tràng cầu kinh
Đời ta không rượu, tiền, tình
Là chân lên chốn yên bình thiền tâm
Cố Quận
Tăng Với Tục Tay chắp niệm mấy lời kinh
Lòng tăng với tục bổng kình chống nhau
Sắc không! Không sắc không màu
Một tay chắp, một tay bàu cầm nghiêng
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2015 23:38:04 bởi Cố Quận >
Hạt Rụng Nảy Mầm Hoa
Hạt tương tư gió rụng
Mưa ướt đất nảy mầm
Giữa vườn dăm chiếc lá
Trồi non mởn âm thầm
Hôm nay cành hoa nở
Mà người buổi kia đâu
Nhánh vàng khô nỗi nhớ
Hạt rụng! Vùi vũng sâu
Cố Quận
Đời Người Như Bóng Câu Qua Cửa Đời người như bóng câu qua cửa
Như lá mùa xanh lá mùa phai
Thoáng thấy! Giờ tìm đâu ra nữa
Hai tà lụa tím áo hình mai
Đời người kiếp trăm năm quá ngắn
Tợ một cành hoa nở...rụng hoa
Thoáng buổi ngạt ngào hương nhụy thắm
Tuần tan sắc màu nhạt đài sa
Đời người tử sinh mi mắt chớp!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2015 12:17:38 bởi Cố Quận >
Thôi Thì Chén Rượu Rồi Thơ!
Ta còn lụy chốn tục đời
Lưng bàu tay chén rượu thời còn mê
Vui buồn mưa nắng đi về
Còn thơ tưởng áo hoa hề áo hoa
Ba vạn sáu nghìn ngày a
Kiếp trần gian gánh vai mà nặng thay
Thôi thì say một cuộc say
Thôi thì chén rượu chiếu bày hội thơ
Cố Quận
Thơ Ta Tục Phàm!
Thơ ta người bảo tục
Ừ! Chữ nghĩa trần phàm
Mặn như là muối cục
Vần tứ đến ngồi làm
Trời, mây, trăng, gió, nước
Hoa, lá, cỏ, cây, nhành
Ngọt mà câu chẳng được
Nằm xỉn! Áo ngực phành
Thơ ta người bảo dở
Ừ! Chữ nghĩa có bao
Nhiêu đâu mà trách quở
Vần ý chẳng thanh tao
Thơ ta gánh tục phàm!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2015 13:02:58 bởi Cố Quận >
Nhạn Về Nam
Chiều trên đỉnh núi nhạn về
Phương nam trốn lạnh đông hề cánh giăng
Lưng trời ló nửa vành trăng
Cùm mây thu níu cung hằng áo tơ
Ngày không đợi! Ngày không chờ
Tháng qua tháng...bóng hững hờ bóng trôi
Hoa tàn lại nở hoa thôi
Sinh, lão, bệnh, tử cũng rồi trăm năm
Đời người đếm được bao lăm
Cuộc vui trần tục, đã nằm huyệt sâu
Sống lòng niệm chữ Ni Mâu
Chết thần thức biết quay đầu, tòa kê
Chiều trên núi, bóng nhạn về
Phương nam trốn lạnh đàn hề cánh giăng
Đâu lưng trời nửa vành trăng
Cùm mây thu phủ điện hằng tối đen
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2015 00:46:47 bởi Cố Quận >
Trăm Năm Một Kiếp Đâu Dài!!!
Vui buồn cũng một kiếp đời
Trăm năm cùng với đất trời và ta
Đường lên xuống dốc đường mà
Nắng, mưa, gió, bão cũng là thường thôi
Tháng, ngày, mùa, tiết cứ trôi
Hoa tàn lại nở nhụy rồi tàn phai
Gánh Đời hai gánh trên vai
Trăm năm một kiếp đâu dài lắm ư!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2015 12:02:16 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: