Thơ Tình
Em Em là ngày Em là đêm Là tiếng nhạc Là nguồn thơ... Là mùa thu vàng cây cánh lá Ru hồn ta xào xạc heo may Ngõ huyền linh nhạt ánh trăng gầy Sương mù lấp bờ tây lặng nước Là tiết xuân nắng về cửa trước Hương tình yêu lả lướt hai tà Sân vườn sau con bướm vờn hoa Nghiêng cọng cỏ ngày la đà gió Là thỏ thẻ trên môi mọng đỏ Câu du dương ôn, ngọ quanh nhà Giọng trầm, cao âm hưởng vang xa Đàn đuổi tiếng ngân nga điệu hát Là tay bút chữ vần dào dạt Tím màu thơ man mác nguồn thơ Cõi miên miên mắt dõi ơ thờ Ô giấy trắng từng tờ thấm mực Em là nguồn thơ Em là khúc nhạc Là ngày đêm Của đời ta...
Cố Quận
Em (2) Em! Một chuyện tình nào đã tàn Những kỷ niệm ngày xưa phai Từng mùa thu vàng Nhạt nắng ban mai Em! Lối về không bóng áo Heo may tiếng xạc xào Không gian sầu ảo não Màn sương khói đục màu Em! Bây giờ tình là dĩ vãng Mình là kẻ lạ vời xa Hai hướng đời! Ta phiêu lãng Em lưu lạc chốn quê nhà Em! Một chuyện tình xưa đã phai Những kỷ niệm nay đã dần Nhạt mờ trong nắng tắt Thu tàn, chớm bao lần Em! Tình đôi ta đã chết Trong áng thu hề Tình đôi ta đã hết Heo may! Não nề
Cố Quận
Tiền Kiếp Tiền kiếp ta áo hoàng bào Em hoàng phi yếm lụa đào vàng hoa Cành hương lan tỏa gác ngà Đêm thành điểm trống canh gà mây mưa Em người diễm tuyệt chân vừa Gót buông thảm mảnh da lừa hồn sa Hoàng bào không thuộc về ta Hoàng thân danh mất! danh là thứ dân Chỉ chàng với thiếp si sân Nguyệt lầu trống điểm tục trần thế thôi Hoàng bào tiền kiếp đâu rồi Hoàng phi yếm lụa đào ngồi giường cây Ừ! Đôi ta tái kiếp này Mái tranh, vách lá cũng gầy cuộc chơi
Cố Quận
Đêm Thu Gác Nguyệt Lầu Son Thu tiếng thu vàng Xạc xào cánh lá Nhạn nam từng đàn Biển trùng bóng cá Chiều lên! Áng chiều đi Trăng treo cửa hoàng phi Ngự bào chân xuống ngựa Say sóng mắt, làn mi Thu tiếng thu vàng Xạc xào cánh lá Chiếc rụng trên đàn Sương mù vách đá Đêm thu dài ái ân Màn song gió cung Tần Gác chập chờn vóc liễu Ơn mưa móc hoàng thân Thu áng thu vàng Trống điểm canh sang Lặng yên lầu nguyệt Mộng thiếp, mơ chàng
Cố Quận
Đi đâu Bông Cỏ Dính Đầu!!! Đi đâu bông cỏ dính đầu Đi đâu mà tóc rối nhầu thế ư!!! Đi qua bên nớ việc tư Giữa đường hai cẳng mỏi nhừ nằm lăn Cho nên nếp áo nó nhăn Tóc làn sau trước rối nhằng nó lên Đợi khoẻ mới lội về bên Này đây ông ạ! Ông đền cho công Đi không việc mình...việc chồng Bảo đền với đáp chuyện phòng the ư!!! Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2013 08:55:49 bởi Cố Quận >
Trong Những Vần Thơ Yêu Trong những vần thơ yêu của ta
Có em và áo trắng ngọc ngà
Đã bấy thu rồi! Thơ ta khóc
Tháng ngày năm cũ ấy giờ xa
Em xưa áo trắng tà trong trắng
Vướng vít hồn ta lối lên trường
Sau trước hai bóng người lẳng lặng
Nghe từng âm bước nhẹ trên đường
Trong những lời thơ say của ta
Có em và lứa tuổi ngọc ngà
Có lá me, có hàng phượng thắm
Có màu thu nhuộm áng thơ ta
Và có cuộc tình qua trong những
Tháng ngày lưu lạc! Biết chăng em
Cố Quận
Tiếng Thơ Ta nghe âm tiết trong thơ Thấy khói sương mờ vây kín rừng thu Mây về gọi gió vi vu Mưa sa trắng phố! Mịt mù ngõ quanh Thơ ta run lá rụng cành Xạc xào trên mái, lay mành chắn song Thu vàng in bóng bên sông Tiếng thơ ta nhớ vạt hồng thu xưa Áo hoa người nhạt, nắng thưa Tơ rơi sợi níu tà vừa xuống sân Thơ ta gặp áo một lần Thơ ta và áo thật gần...gần nhau Cho giờ thu gánh hư hao Rừng thu vắng áo nghẹn ngào tiết âm Tiếng thơ ta! Giọt lệ thầm Thơ buồn thương khúc đàn cầm thu nao Nỡ nào áo bỏ thơ sao Nỡ nào áo phụ, nỡ nào áo đi Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2013 03:20:55 bởi Cố Quận >
Thơ Dầm Mưa!
Lâm râm mưa hạt lâm râm
Mình mẩy ướt dầm! Thơ đứng chờ ai
Thơ rằng "Đứng đợi áo dài
Chờ tiếng chân hài, đón tóc người ra
Hỡi ơi! Sao nỡ Trời Già
Chiều đang nắng mà Ông lại làm mưa
Nên ngõ vắng! Phố áo thưa
Nên thơ cảm mạo cho vừa lòng ông
Áo Dài Ơi! Chẳng bóng hồng
Nên thơ đứng tợ trời trồng dầm mưa
Thế thì hả dạ Ông chưa!!!"
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2013 10:17:20 bởi Cố Quận >
Đổ Cả Thành
O vịn nhành xanh! Nhạt lá xanh
Chiều lên cho nắng, gió đùn quanh
Cho tơ, cho khói về ươm tóc
Cho mắt, môi son đổ cả thành
Đôi chân nghiêng ngả trời nghiêng ngả
Mặt đất cuồng quay ngõ mất ranh
Áo tà chở mộng, thơ chở mộng
O vịn nhành xanh! Đổ cả thành
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2013 10:21:51 bởi Cố Quận >
Trăng và Khúc Nghê Thường Trăng lên, áo khúc nghê thường
Hai tà ẻo lả mấy đường nét cong
Cho lòng thơ nổi cuồng phong
Leo lên núi, kéo xuống đồng rảo chơi
Lắc chi lắm thế áo ơi
Khéo không trăng vỡ! Rã rời vầng quang
Ớ trời! Áo rớt ra đàng
Trong trăng lồ lộ từng làn da run
Thơ buông trăng! Sắc hải hùng
Hướng bờ sông...nhảy cái đùng lặn luôn
Cố Quận
Vằng Vặc Muôn Thu Nét Tuyệt Vời
Vằng vặc muôn thu nét tuyệt vời
Em ngồi bên cửa áo tà rơi
Hôm xưa không nói lời không nói
Tình lỡ làng thôi lỡ mất rồi
Ta xếp hành trang khoát chiến y
Đồi canh vọng gác chốn biên thuỳ
Khói súng pha màu châu chiếu ải
Mưa rừng rơi trắng nhớ làn mi
Vằng vặc muôn thu nét tuyệt vời
Xưa ngồi bên cửa áo tà rơi
Sao ta không nói lời không nói
Hình bóng người mang suốt cuộc đời
Cố Quận
Phải Chi...
Phải chi em đừng ngồi bên khung sổ
Thì nay tôi đâu sầu khổ em ơi
Kỷ niệm xưa trong ký ức xa vời
Hình bóng nhạt! Trách trời cao ông nỡ
Phải chi ta một lần thôi đừng lỡ
Chuyến tàu đêm kẻ ở lại! Người đi
Thời trăm năm câu phu xướng phụ tuỳ
Đâu thán cảnh chia ly tình đôi lứa
Phải chi em đừng ngồi bên song cửa
Thì nay tôi đâu bước giữa thu buồn
Mưa bên nầy như lệ ướt dòng tuôn
Thơ tôi khóc! Đời tha hương cách biệt
Cố Quận
Đi Dăm Phút
Đi dăm phút quay về chốn cũ
Tôi nhớ bạn tôi! Tôi nhớ nhà
Những lần thăm trước tay chén rượu
Ngồi ngắm trăng lên đối ẩm trà
Đi dăm phút lại về lối cũ
Mùa trái sao rơi nắng trải đường
Những ngày thu trước hôm trường tựu
Nhìn áo ai bay chở mộng thường
Đi dăm phút gặp nhau dưới phố
Tao mầy hai đứa đánh vòng xe
Những chiều năm đó trong mưa đổ
Bùn vấy lên người không áo che
Đi dăm phút nhớ bạn lắm mà
Bây giờ biền biệt! Bây giờ xa
Hỏi ai trong đám thư sinh ấy
Lòng có thương quê, tưởng nhớ nhà!!!
Cố Quận
Chị À Ngồi Xuống Em Hầu
Chị à ngồi xuống em hầu
Tay em vạch tóc bắt sâu cho người
Hai bàn năm ngón là mười
Vuốt cho óng mái, suối phơi đen huyền
Để chiều ra bến gặp thuyền
Lấy tóc mây cột chữ duyên đấy mà
Ngồi đây, ngồi xuống chị à
Em bới đuôi gà cho hắn thơ sa
Cho hắn chết đứng hồn ra
Đi chẳng đặng, bởi luyến tà áo nâu
Chị à ngồi xuống em hầu
Cố Quận
Em À Ngồi Giữ Gánh Hoa
Em à ngồi giữ gánh hoa
Chị ra bến phà đón một chàng thơ
Tay gom vội chút nắng tơ
Chút mây, chút gió, chút chờ, chút mong
Chút xuân phơi phới xuân hồng
Để con tàu cận bềnh bồng cặp sông
Cho hắn chết đứng môi cong
Ngẩn ngơ cổ áo chiếc còng đính châu
Hắn nhìn trâm bạc cài đầu
Hắn ngây ngất với áo mầu vàng tươi
Hắn đê mê! Quên cả cười
Cho hắn biết, chớ lờn người chợ đông
Hắn đừng mơ kiếp làm chồng
Hắn đừng ngỡ chốn ruộng đồng thiếu hoa
Ngồi đây đợi chị...em à
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2013 10:21:08 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: