Thơ Tình
Áo Trắng Qua Cầu
Ba cô áo trắng qua cầu
Tóc hương gió bạt để sầu thơ tôi
Quay đò vớt dạt nắng trôi
Lên khoang bóng áo tan rồi! Áo đâu
Nếu đời chẳng nợ gì nhau
Xui chi áo trắng qua cầu áo bay
Cho thơ tôi viết mòn tay
Cho thơ tôi một gánh đầy chữ thơ
Ba cô nỡ...đành đoạn cơ
Sao ba cô nỡ hững hờ mà đi!!!
Cố Quận
Thương Tà Áo Xưa
Những tà áo lụa hà đông
Ngày xưa nay biết còn không...hay là
Tháng năm phai nét mặn mà
Thuở con gái, giờ đã qua lâu rồi
Môi son giờ tái màu môi
Mắt biếc giờ trắng màu vôi nửa tròng
Thương tà áo lụa hà đông
Hôm nay nếp gãy! Vạt không hương người
Cố Quận
Lên Trời! Em Chẳng Chịu Đâu
"Lên trời hai đứa hai nơi
Thôi em chỉ muốn làm người trần gian..."
Mỗi ngày lên lớp gặp chàng
Mỗi ngày nhận giấy vài hàng chữ thơ
Bài phượng vĩ, bài áo tơ
Bài tiệc rượu, bài cuộc cờ hai quân
Đỏ, đen chàng thiếp thảo quần
Chàng thiệt tướng, thiếp cười mừng thành thâu
Lên trời...em chẳng chịu đâu
Trần gian ý hợp tâm đầu có nhau
Cố Quận
Tháng Ngày Xưa Áo Trắng Em và tháng ngày xưa áo trắng Nay về đâu hạ nắng phượng hồng Nay về đâu con đò nhỏ ven sông Bờ hiu quạnh! nước dòng trôi lặng lẽ Em và tháng ngày xưa tuổi trẻ Thuở mười lăm hoa hé nụ xuân tình Mắt biếc, môi son, hương, sắc thành khuynh Về đâu hỡi! Áo tà trinh nữ Em và tháng ngày xưa, quá khứ Còn trong ta vần chữ bàng bạt thơ Còn trong ta bao tiếc, nuối, đợi, chờ Ngày tháng cũ dật dờ cơn mộng mị Em và tháng ngày qua nhanh nhỉ Cho thơ ta hằn vết kỹ niệm buồn Cho thơ ta dòng lệ đẵm trào tuôn Tà xưa gió cuốn muôn phương! Mất dấu
Cố Quận
Quẻ Duyên
Trên đường tóc thả...nhạn về
Cánh nghiêng nghiêng nắng, bên lề áo bay
Cô em chiếc nón cầm tay
Lên chùa hương thắp, vấn thầy quẻ duyên
Quẻ nầy thần bí, dịu huyền
Bến thôn đoài sẽ hội thuyền thôn đông
Sang thu làm lễ động phòng
Mùa sau quí tử nối giòng người dưng
Cô về dạ thỏa, mặt mừng
Cố Quận
Hồn Thơ Gửi Áo Tà Xanh
Hồn thơ ta gửi áo xanh
Hai tà chút nắng vàng hanh lối về
Hồn thơ ta gửi tóc thề
Ngang lưng chút gió chiều quê hương tràm
Vần câu thơ nổi tục phàm
Ý âm thơ hóa nhở nham áo người
Mơ hình, tưởng bóng thơ cười
Như điên như dại! Tà phơi phới tà
Cố Quận
Cũng Tại Anh! Em tháo bông! Em không thèm trang điểm
Cũng tại anh chẳng một tiếng cám ơn
Cũng tại anh chè chén với hát đờn
Anh vô tình thế, ai không hờn không giận
Em vứt trâm! Em không thèm son phấn
Cũng tại anh mai kẻ Tấn người Tần
Cũng tại anh trà rượu huỷ hoại thân
Anh tàn tạ thế, ai ái ân gần gũi
Em quăng gánh trăm năm...anh có nuối!!!
Cố Quận
Sao Anh Tàn Nhẫn!!!
Sao anh tàn nhẫn thế
Em giận anh suốt đời
Ngồi đây hai mắt lệ
Anh chẳng nói một lời
Sao anh vô tình vậy
Em chết quách cho rồi
Cám ơn đâu là mấy
Anh mê chén, đắm mồi
Hỏi sao anh không nói!!!
Cố Quận
Giận Chàng!
Giận chàng! Em lấy túi thơ
Gom yêu thương ấy xưa giờ em đi
Mai đừng lần cánh chim di
Mai đừng tầm bóng dáng gì phí công
Tại ai không giữ phận chồng
Mơ áo lụa, mơ tà hồng trăng hoa
Giận chàng! Em bỏ cửa nhà
Đàn con chín đứa lại mà lòng đau
Cố Quận
Từ Rày... Em xưa đài các tiểu thư Tại ai bầm dập! Bây chừ chín con Tại ai tàn phấn, phai son Mà chưa vừa dạ lại còn trăng hoa Tại ai tóc rũ, lệ nhòa Tại ai mơ áo lụa là phụ đây Bỏ nhà với con một bầy Cho nếm mùi khổ từ rày sắp lên
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2014 10:28:49 bởi Cố Quận >
Đò Chiều Trên Bến Thu Bến thu một chiếc đò chiều Buông neo! Gác mái bóng xiêu xiêu dòng Gió hiu hiu, mây bềnh bồng Tím màu con nước trên sông thu tàn Bờ bên dìu dặt tiếng đàn Áo người hiên trước tơ đan níu tà Điệu khoan, khúc nhặt lan ra Âm sầu khách lữ phương xa chén quỳnh Người năm ngón khảy dây tình Khách năm ngón trút bàu nghinh đón chiều Bến thu dòng nước xiêu xiêu Con đò dưới bóng tịch liêu tím màu
Cố Quận
Tóc Thả Chiều Xưa Chiều xưa em tóc thả Sợi nào hương ngát hương Rơi xuống thềm xanh đá Sợi nằm sương ướt sương Chiều nay em áo tím Vòng tay ôm bó hoa Hoàng hôn về trên biển Ngồi tơ tưởng phương xa Hai phương trời cách biệt Tình ơi! Đã lỡ làng Hai bờ con nước biếc Em đây, bên kia chàng Chiều xưa em có ta Song song bóng thu ngà Gió lùa ngang bãi cát Hạt níu tà tím hoa Chiều nay không tóc thả Sợi nào thương nhớ thương Chân đếm từng bậc đá Nghe lòng vương vấn hương Đâu chiều xưa...người xưa!!!
Cố Quận
Mơ Màng Bóng Yếm
Trăng khuya rượu thiếp dâng chàng
Tình pha chén ngọc tơ vàng ánh tơ
Tay đàn âm họa khúc thơ
Trên sông dìu dặt gió bờ lau đưa
Xạc xào trong giấc say sưa
Mơ màng bóng yếm tiên vừa thoáng qua
Lụa còn thoang thoảng hương ngà...
Giật mình! Trống điểm canh gà tiễn canh
Sương mai vây kín liễu cành
Xa xa lau lách bên gành trắng sương
Cố Quận
Sao Anh Không Đến Chiều Nay!!!
Chiều nay anh không đến
Sao thất hẹn nữa rồi
Mây về giăng trên bến
Sương trắng xóa con đồi
Em chờ đây bên lối
Heo may đổ lá vàng
Đã bao lần xin lỗi
Giờ lại tái hỡi chàng!!!
Anh không đến chiều nay
Sương mù trắng bay bay
Con lối buồn! Lá đổ
Em giận chàng lắm thay
Em về rưng rưng mắt
Giọt lệ thầm nhỏ vai
Quyết lòng không gặp mặt
Không tha thứ lỗi ai
Chiều một bóng em về!
Cố Quận
Lối Thu Vàng Lá Bay
Giờ heo may lối thu vàng
Xạc xào tiếng lá trên đàng lá bay
Hun hút con ngõ thu gầy
Tôi, em hai kẻ bờ này bến kia
Nắng vàng dạt nắng nghìn tia
Soi rừng thu úa, soi bìa suối trong
Tôi, em hai kẻ tách dòng
Một vùng bể bắc, một đồng cỏ nam
Cùng trời viễn xứ sương lam
Không chung bóng kiếp tục phàm! Buồn thay
Giờ thu vàng lá heo may
Xạc xào trên lối thu này mất nhau
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2014 11:10:23 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: