Thơ Tình
Gió Heo Thổi Áo Tà Bay
Gió heo may! Gió heo may
Vi vu thổi áo tà bay cuối đường
Vi vu hong tóc mượt hương
Vi vu khóm cúc cành vương dáng ngà
Gió hâm mực ướt thơ ta
Gió lồng giấy chữ thơ sa chân người
O cúi nhặt, đọc thơ cười
Ngõ vào khuất bóng áo rồi...gió ngưng
Cố Quận
Áo Giữa Phố Đèn
Áo lạc giữa phố lên đèn
Hai tà trắng, suối tóc đen ngỡ ngàng
Nhìn quanh muốn hỏi thăm đàng
Bên kia chung, bát ngổn ngang hũ hèm
Gã còn tỉnh, hay say mèm
Lại gần sợ áo tèm lem vạt nầy
Quay chân đi! Bóng o gầy
Áng chiều đã lặn trời tây...trăng về
Cố Quận
Yếm Nào
Yếm nào xa, sen nào gần
O nào quỡn, o nào...thân o nào
Phải o mặc dải yếm đào
Lưng ong, quần lĩnh hôm nào đấy không
Phải o đang kén lựa chồng
Đáng người quân tử vạn đồng cũng mua
Không bán! Thì o bỏ bùa
Channel pha nước nửa phùa là mê!!!
Cố Quận
Nửa Đời Lưu Lạc!
Đâu rồi áo lụa bay vạt trắng
Đâu rồi màu nắng sớm sân trường
Thuở thư sinh tháng năm lẳng lặng
Bạn bè xưa! Mỗi đứa mỗi đường
Đã mấy mươi mùa qua bạc tóc
Hôm nay nhìn lại ảnh mà thương
Tưởng mới đây thôi...vừa thoáng chốc
Quê người! Mình nửa kiếp phong sương
Cố Quận
Em Là Con Gái Nhà Giàu Em là con gái nhà giàu Lỡ thương trau luyện, thuộc làu sử kinh Mai lên ứng thí khoa đình Nhất nguyên đoạt giải...đăng trình thi hương Tôi lòng chẳng ngại gió sương Tôi lòng chẳng quản quan trường, bệ vua Một cửa đặng, nghìn cửa thua Ngày đêm đèn sách mút mùa lập danh Cho mơ thực, cho mộng thành Cho bóng trúc, sau phủ cành cội mai
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2014 00:38:54 bởi Cố Quận >
Tím Một Màu Chiều
Ngày thu tím một màu chiều
Áo không bóng áo! Tiêu điều bến xưa
Đêm qua tí tách trời mưa
Hạt sầu giăng trắng ngọn dừa bãi sau
không gian một cõi đen màu
Ngoài khơi tia sét! rơi bàu rượu cay
Ừ ta say! Buồn ta say
Tương tư thu bóng trăng gầy giữa canh
Nhớ tà ai tím bên gành
Vạt bay hương áo hoa nhành tím hoa
Ta, thơ và rượu đêm qua
Tàn canh bàu cạn! Ngà ngà...xiêu xiêu
Ngày thu tím một màu chiều
Áo không hương áo! Tiêu điều bến xưa
Cố Quận
Người Không Qua Sông
Bến chiều ai một bóng
Đợi người qua đây sông
Màu thu buồn tím mộng
Đò sang! Người thu không
Em quên rồi hẹn ước
Ta chiều trên bến chờ
Đã gần ra con nước
Đò sang cũng tách bờ
Em chiều nay không đến
Ta chờ ai đón ai
Bờ kia buồn đây bến
Ai làm ai giận ai!!!
Cố Quận
Đông Ngồi Thương Nhớ Người
Ngoài mưa đông trơn ướt
Phòng trong ngắm hình thơ
Em! Người em tóc mượt
Lụa màu, hương vóc tơ
Bây chừ xa xưa quá
Hình bóng cũ mờ phai
Em! Giờ đâu em ạ
Ta hoài mơ dáng mai
Ngoài mưa đông tí tách
Gió lùa qua chắn song
Hình thơ vần lau lách
Âm xào xạc bến sông
Đông ngồi thương nhớ người
Cố Quận
Cô Em Quét Lá Bên Đường
Này cô em quét lá
Bên đường dưới cội phong
Son nhạt môi, xanh má
Mắt vời trông...mắt mong
Cõi xa nào sương trắng
Mờ mịt lối thu về
Không gian ngày lẳng lặng
Không một bóng bốn bề
Đồi thu cành nhẵn nhụi
Trơ nhà tranh mái tranh
Hoa cúc vàng mấy bụi
Đóa nằm nghiêng nhánh xanh
Này cô em đừng cắt
Nụ cười hoa nhụy khoe
Này cô em đừng bẻ
Nụ mềm hoa đang khoe
Ừ! Cô tay quét lá
Đừng chạm cánh hoa vàng
Cho bên này khách lạ
Vần câu năm bảy hàng
Cô vời trông...mắt mong
Bên đường dưới cội phong
Không gian ngày lẳng lặng
Môi tái! Nhạt má hồng
Cố Quận
Em À! Thu Rụng Lá Vàng
Em à! Thu rụng lá vàng
Xạc xào thu tiếng trên đàng thu reo
Vi vu ngoài ngõ thu vèo
lăn tăn mặt nước động bèo hồ xanh
Dạt tơ thu nắng hong cành
Gầy trơ ngang lối quanh thành phố sương
Mịt mù hạt trắng làn vương
Nặng mềm cọng cỏ chân tường ngả nghiêng
Nặng đài hoa cúc thềm hiên
Cánh nằm dưới bụi muộn phiền miên man
Em à! Thu rụng lá vàng
Xạc xào khóc mối lỡ làng duyên xưa
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2014 08:34:48 bởi Cố Quận >
Phượng Vĩ
Này hãy nhẹ! Cơn mưa rào mùa hạ
Hoa Phượng đỏ màu, là lúc ta chia xa
Phượng Vĩ! Phượng Vĩ, ngươi vội vã chi mà
Pha sắc áo, dáng gầy bên khóm lá
Quyển lưu bút viết vào, mai góp trả
Nắn nót từng dòng, thương nhớ thiết tha
Ngại mây che, gió thổi mất tuổi ngọc ngà
Tay vói bắt, bóng thời gian qua cửa sổ
Nào hãy chậm! Nắng hè gay gắt đổ
Soi mắt ai buồn thăm thẳm gửi hư vô
Áo trắng rồi đây, chân giong ruổi sông hồ
Trường lớp cũ! Vai gánh sầu vời vợi
Nón Lá ai che, ngõ về đứng đợi
Đừng nói lời chia cách, cố nhân ơi!
Giữ cho nhau dấu ái của một thời
Đem sách vở xếp vào khung kỷ niệm
Phượng Vĩ! Phượng Vĩ, ve sầu vang những tiếng
Như một cung trầm, lạc giấc cô miên
Mộng thấy hoa xưa, dăm mái tóc huyền
Bay lả lướt! Sợi mềm vương nhánh phượng.
Cố Quận
Nắng Hạ Hồng
Lời thơ gọi nắng hạ hồng
Về pha vạt áo tóc bồng bềnh bay
Hương trần bám nặng tóc mây
Sợi rơi xuống lối cho gầy hồn thơ
Lời thơ gọi gánh vàng tơ
Về pha sắc phượng nhành chờ nhành mong
Gió lay cánh rớt trên dòng
Nước trôi! Cuốn mất cho lòng thơ đau
Chiều ơi dạt nắng tàn mau
Thơ ơi! Nắng hạ hồng chào thơ đi
Cố Quận
Đừng Bước Vội
Em đừng nói và xin đừng bước vội
Cho mây hồng chợt đứng chiều ngưng trôi
Cho phượng thắm khoe sắc giữa tầng trời
Cho gió nghỉ mặt hồ in bóng nắng
Cho ve sầu nín im trong vắng lặng
Cho cỏ bồng héo úa một khoảnh sân
Cho bàn ghế bao phủ ít bụi trần
Cho tấm bảng tuyền đen không vết phấn
Cho ông giáo suy tư bên góc vắng
Cho phòng thi sĩ tử nét bâng khuâng
Cho chia tay kéo đến đã muôn lần
Cho tiếng trống bãi trường âm rã rượi
Hè có đến, hè đi hè có mỏi
Những vui-buồn-thương-nhớ lúc xa xôi
Những gót chân tà áo vẫy gọi mời
Tên tóc ngắn cuối gầm bên sách vở
Hè có hỏi, người xưa người của thuở
Mà linh hồn tinh trắng trong câu thơ
Nay về đâu rừng thắm hay ven bờ
Con phố nhỏ dâng sầu vương vấn đợi
Hè có khóc, cho mưa về rửa gội
Những vết hằn kỷ niệm mảnh sân chơi
Của môi son rạng rỡ những môi cười
Trong mắt biếc muốn tìm đôi mắt biếc
Hè có giận, chứng nhân ngày tiễn biệt
Những bàn tay nắm chặt những bàn tay
Những ngôn từ mến yêu và bất diệt
Những nỗi niềm ai giữ, ai quên ai
Hè sẽ hết, thu đông xuân trở lại
Cảnh bốn mùa vay trả một vòng xoay
Chín mươi đêm ngủ thức chín mươi ngày
Mùa của lá của hoa mùa lễ hội
Em đừng nói và xin đừng bước vội
Giữ cho mình những dấu ái hè ơi!
Chốn nhân gian ghi khắc Tiết đất trời
Mùa áo trắng mực xanh pha xác phượng
Em đừng nói, hãy nuôi niềm hoài tưởng
Trăm người đi kẻ ở mộng bốn phương
Bỏ lại đây con ngõ tới cổng trường
Thầy, bạn cũ khuất mờ khung cửa lớp
Cố Quận
Gửi Em Vài Lá Thu Xưa
Gửi em vài chiếc lá
Thu vàng thu chốn đây
Còn nồng hương em ạ
Thu vàng ươm khói mây
Em cất vào ngăn kéo
Mai này thương nhớ thương
Người năm xưa vạn nẻo
Mà tư tương! Tư tương
Em đừng ngăn giọt lệ
Rơi lên chiếc lá mùa
Lăn nằm lan ướt kệ
Cạnh Màn loan gió lùa
Tình vấn vương...vấn vương
Mùa thu nào ngõ sương
Ta, em cùng lối cỏ
Hai bóng người tựa nương
Gửi em vài chiếc lá
Thu vàng thu bến trưa
Còn nồng hương em ạ
Chút nắng ngày...chút mưa
Em giữ gìn sau nhớ
Tình một thuở thu xưa
Cố Quận
Đường Thu Bóng Lá
Đường thu bóng lá vàng thu úa
Đổ xuống hồ trôi chiếc bồng trôi
Lung linh nắng chiếu dòng thu thủa
Tình thả hương tình ta bóng đôi
Bây chừ thu bóng chiều đi chậm
Níu nhánh vàng tơ nắng bổng buồn
Lá mùa thương áo tà xưa lắm
Nằm dưới hồ trôi ngược nước nguồn
Đường thu bóng lá vàng thu chết
Ai đã quên tình...ai nhớ ai!!!
Cố Quận
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: