Thơ Tình
Tuyết Rơi Trong Lòng!
Nơi này không có tuyết rơi
Nhưng lòng trắng cả một trời đông sang
Nhớ O xưa! Thuở chung làng
Chung trường, chung lớp tóc Nàng Huế hương
Tôi về thơ chữ vần thương
Câu dòng với nỗi đoạn trường, đắng cay
O xưa nào đã đâu hay
Tình tôi với những tháng ngày khôn vơi
Nơi này không có tuyết rơi
Nhưng lòng tôi trắng một trời đông sang
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2014 10:35:45 bởi Cố Quận >
Có Những Lúc
Có những lúc ta nằm nghe tiếng nhạc
Trời đang mưa bài hát cũ gợi buồn
Tháng tư về, xuân viễn xứ hạt tuôn
Ngoài sân gió từng luồng vi vu gió
Có những buổi ta ngồi mơ phượng đỏ
Tà áo xưa tím ngát giữa sân trường
Từ khi đời trôi lạc kiếp tha hương
Là cách biệt! Muôn trùng xa cách biệt
Cố Quận
[link=http://huongthuy9902.files.wordpress.com/2009/12/phc6b0e1bba3ng-le1baafng-nghe-nhe1bbafng-tam-se1bbb1-the1baa7m-kin.jpg][/link]
Tháng Năm Phượng Hồng Mưa tháng năm, giọt đầu mùa
Ướt hoa phượng đỏ! Gió lùa tóc ai
Đong đưa cành lá cho đài
Hoa kia rơi xuống sông nầy nước trôi
Theo dòng hoa lạc bờ tôi
Đưa tay vớt, biết đây rồi tháng năm
Vần thơ khóc thuở xa xăm
Tôi còn áo trắng đêm nằm nhớ hoa
Bây giờ ngày ấy đã xa
Phượng hồng xưa tặng! Sắc đà nhạt phai
Cố Quận
Ta Về Thăm Phố Quận
Ta về thăm phố quận
Ngang qua lối trường xưa
Gốc phượng già vẫn đứng
Hoa thắm màu trong mưa
Đâu rồi người năm cũ
Tà trắng giờ thật xa
Cánh ve sầu xếp ngủ
Cỏ vàng vây khóm hoa
Bao năm rồi biệt xứ
Về thăm lại phố xưa
Kỷ niệm nào ta giữ
Hỏi người đã quên chưa!!!
Ta về thăm phố quận Cố Quận
Mộng Du Phượng Vĩ Hạ Hồng
Tháng mười đã vào thu
Đêm ngồi tơ tưởng hạ
Sương đẫm người...mộng du
Phượng hồng, cây xanh lá
Trong ta áo học trò
Một trời xa vẫn nhớ
Tà bay trắng trên đò
Nhánh sông nào của thuở
Tháng năm hoa phượng nở
Con ve sầu tiếng vang
O chân về bên nớ
Hồn thơ ta níu khoang
Mùa vào thu tháng mười
Mộng phượng hồng sắc tươi
Hạ còn vương cánh áo
Vội gì thu! Tháng mười Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2014 13:53:53 bởi Cố Quận >
Cô Về Tà Rủ Theo Về
Cô về tà rủ theo về
Kéo hương của mái tóc thề về theo
Cho tôi, anh học trò nghèo
Gã mường mán, dám mơ đèo tiểu thư
Cô về để chút tương tư
Nặng rơi sợi nắng hanh ừ! Vàng hanh
Soi thơ tôi chữ xây thành
Sầu miên mang! Bước độc hành buồn thiu
Cô về hai vạt mỹ miều
Bóng còn in lối tơ chiều nhạt tơ
Tôi lên xuống...đọc nhẩm thơ
Cố Quận
Vứt Gánh Thơ! Hỡi ơi! Nửa gánh thơ tôi
Đành sao vứt lại để rồi áo đi
Cho vần chữ nặng sân si
Cho tình nghĩa hết cả thì tình tan
Bây giờ áo đã ra đàng
Mai đây bóng sẽ xa ngàn...ngàn xa
Mùa sau dưới ánh trăng ngà
Tiếng thơ ngồi nhớ hai tà áo ai
Cố Quận
Hỏi Thăm Ai!!!
Anh kêu chi, anh muốn gì
Hỏi ai Nam, Bắc, Trung kỳ...họ tên
Bằng hữu, họ tộc hai bên
Nội, ngoại cho biết đây bèn chỉ cho
Chứ hết hát, rồi lại hò
Dài dòng văn tự! Lỡ đò thời tôi
Mắng cho chừa tật đãi bôi
Tật thấy áo, chặn đường đòi hỏi thăm
Cố Quận
Có Một Thời
Có một thời ta quên vần lục bát
Ta quên em! Ta quên vạt áo người
Quên hè xưa mình độ tuổi hai mươi
Em áo trắng tà trinh nguyên trong trắng
Đã một thời ta ngồi mơ dạt nắng
Trời quê xa hồn nặng gánh thơ buồn
Những vần âm từng giọt nhỏ! Giòng tuôn
Trên đất khách thương đời ta lưu lạc
Nên một thời ta bỏ vần lục bát
Ta quên em! Ta quên vạt em à
Ta quên cành phượng vĩ đỏ màu hoa
Lời thơ khóc nhớ thương tà lụa trắng
Cố Quận
Tôi Chỉ Muốn Mua...
Kìa cô em đứng bên rào
Chờ tôi qua lối mời vào mua hoa
Không! Tôi chỉ muốn mua tà
Mua môi thắm, nét mặn mà, tóc hương
Trả vuốt ve, trả yêu thương
Trả duyên với nợ một đường trăm năm
Sao cô cáu mặt...thì thầm
"Ông già mắc dịch! Chết bầm, già dê"
Cố Quận
Tóc Xõa! Tà Xưa Xưa em ngồi xõa tóc Vài sợi rơi xuống tà Gió lùa bay vô góc Cơn gió lộng qua nhà Tôi nhặt vào gói thơ Vần âm tím chiều tơ Tình tôi phong thư gửi Em nhận lấy! Hững hờ Nay sân nhà vắng bóng Người về đâu nắng, mưa Mối tình tôi tuyệt vọng Thương tóc xõa! Tà xưa
Cố Quận
Tranh Áo Hoa Sen
Áo hoa sen, hình lá sen
Ngắm tranh, thơ chữ vần men ái tình
Mơ tà với bóng trong hình
Để đêm thơ mộng dáng xinh xinh về
Để hương trinh mái tóc thề
Vía thơ ngơ ngẩn! Đê mê áo người
Áo hoa sen, mắt như cười
Hồn thơ đắm sắc hồn rơi xuống hồ
Cố Quận
Nàng Thơ Áo Trắng
Nàng thơ áo trắng dịu dàng
Tà bay trên đàng tôi chén quỳnh say
Nắng thu vàng nhạt nắng ngày
Trăng thu mờ ảo lối nầy đêm mơ
Lá thu xào xạc bến bờ
Tình thu ắp mộng tôi chờ người sang
Nàng thơ áo trắng dịu dàng
Thu gió trên ngàn thổi vạt lừng hương
Dưới trăng thu, khúc nghê thường
Năm canh sắc lụa in tường ngồi thơ
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2014 22:13:06 bởi Cố Quận >
Mưa Mùa Đông Năm Ấy
Mưa mùa đông năm ấy
Đường quanh hai chúng mình
Con phố đèn hai dãy
Noel chớm chuyện tình
Ta yêu em từ thuở
Đời tha phương gặp nhau
Sân trường hoa cành nở
Người chân bước ta sau
Rồi hè tan! Tình tan
Đông tuyết đổ xa nàng
Xuôi nam đời rẽ hướng
Tình rồi tan...tình tan
Năm ấy trời mùa đông
Giờ em còn nhớ không!!!
Tình mình hoa tuyết đổ
Trôi dưới dòng mưa đông
Cố Quận
Thích Thơ Thôi Cô Nhé
Thích thơ thì cứ thích
Người thơ! Cô Đừng nghe
Tương lai trời mù mịt
Nghèo không mái lá che
Thơ tình tang buổi sáng
Ngồi bên tách cà phê
Năm ba giờ chưa cạn
Dòng dòng tuôn tái tê
Thích thơ thôi Cô nhé
Người thơ! Chớ đụng vào
Kẻo nửa đời sau sẽ
Gặm nhấm nỗi nghẹn ngào
Cố Quận
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: