Thơ Tình
Hoa Mimosa Và Thơ
Thơ như hoa Mimosa
Mong manh cánh rụng! Thế là thơ tan
Hôm rồi hoa nở nụ vàng
Hôm nay hoa rụng dưới đàng đầy hoa
Thơ sầu! Vần chữ xót xa
Âm câu thổn thức, thơ ngà ngà say
Trên đồi gió lộng hoa bay
Hoa đi! Thơ ở chốn nầy buồn hiu
Cố Quận
Hoa Mimosa Và Thơ (2)
O đi quên trả tiệc trà
Lo áo vướng tà! Lo tránh cỏ tranh
Mênh mông sông nước, trời thanh
Đừng vội, cửa thành chưa mở O ơi
Khoan chờ thơ tỏ đôi lời
Tiệc trà cho khất, bánh thời chớ dâng
O còn không rượu vài cân
Đưa ra mình chẳng nợ nần chi nhau
Gì gì ta sẽ tính sau
Xin O gót trở, quay vào làng cho
Thơ tôi trải lối mời O
Cố Quận
Trời Trồng!
Trời trồng! Thơ đứng trời trồng
Hai cô má hồng áo trắng đi qua
Mùa hoa ban nở tháng ba
Hồ Gươm Hà Nội luyến tà ẩm sương
Mê hoa bỏ buổi đến trường
Mê nhành xanh búp bên đường thả rong
Đâu hay thơ đứng trời trồng
Hai Cô má hồng áo trắng rồi xa
Cố Quận
Nốt Đàn Và Bài Thơ Xưa
Tôi gửi em nốt đàn xưa nhịp lỡ
Lời ca âm một thuở rớt cung đầu
Để đời ta lạc mất dấu về sau
Em áo tím! Sầu giăng mầu áo tím
Tôi gửi em bài thơ tình tuyệt diễm
Mà lần tay mười ngón gảy dây buồn
Đêm cuối cùng em mắt giọt thầm tuôn
Tôi vần phá luật! Quăng khuông nhạc vỡ
Tôi gửi em nốt đàn xưa còn nhớ
Và bài thơ một thuở trước chưa quên
Tấm ảnh xuân nao ta chụp dưới nền
Chuông giáo xứ! Nhạt mờ tên hai đứa
Tôi gửi hết! Để không còn gửi nữa
Cố Quận
Áo
Áo gom nhặt gió trên cầu
Mang về thả phố vạt mầu qua thôn
Áo pha vàng nắng hoàng hôn
Tà ngơ ngẩn mắt đắm hồn tao nhân
Áo bay vào xóm hương gần
Ngờ tiên lạc chốn dương trần áo ơi
Muốn mời áo ghé vào chơi
Thăm vườn thơ vạn chữ lời thơ ta
Vội vàng chi áo...về nhà
Vào đây cạn một tuần trà rồi đi
Cố Quận
Thức Trắng Em đứng đó nhìn thầm tôi lẳng lặng
Đôi vai gầy, vương đọng mắt bâng khuâng
Em khoan nói lời chia tay chớ vội
Lòng mủi lòng! Cho lệ rớt đầy khăn
Để tôi tiễn đưa em lần sau cuối
Đường sao dài buồn tê tái em ơi
Máu trong tim như đổ dưới chân người
Tan vỡ ấy ai có ngờ, mong đợi
Tôi thức trắng bút mời thơ cất gọi
Viết từng dòng ly biệt với chia phôi
Cuộc tình đó đã làm chi nên tội
Cách ngăn mình! Hai kẻ giờ hai nơi
Trăng đêm nay mây che và gió lộng
Thuyền tách bờ hay vẫn đậu bến sông
Mong em qua biển lớn nước thuận dòng
Mà đón nhận ánh bình minh đất mới
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2013 13:15:40 bởi Cố Quận >
Tạ từ! Hôm trước em xuống phà
Trăm loài hoa đang rộ
Trời chưa vào mùa hạ
Mưa xuân về qua phố
Em ghé lại vườn xưa
Đứng bên bụi tre thưa
Con chim cao giọng hót
Theo gió sớm nhẹ đưa
Nắng vây tà áo trắng
Em mắt nhìn xa xăm
Mai nầy xin gởi lại
Một mối tình lặng câm
Em đi! Người có biết
Lớp cũ vắng tiếng cười
Trường xưa buồn ly biệt
Hàng ghế mất một người
Em đi, người có hay
Hành lang nhớ chân hài
Sân chơi tìm dáng, tóc
Hương trần xưa bóng phai
Em đi Người có khóc
Vội vàng chi tình chưa
Viết đầy trong những hộc
Tiếc mấy cũng bằng thừa
Thuyền Em ra bến đợi
Đêm nay không trăng soi
Mang tình ta đi mất
Chân trời sao cánh rơi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2013 13:19:11 bởi Cố Quận >
Đò Ai!!! Cô qua bên đó lấy thơ
Về bên đây ghẹo gió bờ, nước sông
Lục bình, bông tím thả dòng
Thả con tim, thả môi hồng về đâu
Sáng mây trắng, chiều chim âu
Mang thơ đi mất, ai sầu! Ai thương
Sông Kiên nào phải sông Tương
Đò cô khoan nhặt mái thường hay qua
Cho ta bến ngóng, bỏ nhà
Bên này đợi nón, chờ tà áo bay
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2013 13:26:13 bởi Cố Quận >
Cung Nhớ
Năm ngón khảy sáu dây đàn cung nhớ
Từ bài thơ, âm điệu mấy vần thơ
Áo ai bay, hài nhỏ, tóc buông hờ
Người của thuở học trò xưa mười sáu
Ta dưới trăng, hát lời nào một dạo
Mà ta còn dìu từng bước Em đi
Đã bao năm, tan vỡ mộng xuân thì
Đêm nay đánh tiếng lòng ta cung nhớ
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2013 13:31:25 bởi Cố Quận >
Tình Đã Lỡ!
Đừng trách chi Em! Gánh duyên xưa...nay lỡ
Dấu ái ngày nào còn chăng nữa là mơ
Những đón đưa quay mặt với ơ thờ
Bao thương nhớ! Bóng người nay dĩ vãng
Đừng nhắc chi Em! Thuở đam mê, lãng mạn
Đã phai rồi theo một chuyến đò ngang
Tiếc bến xưa! Thêm chuốt lấy ngỡ ngàng
Thuyền tình đắm giữa dòng, rêu xanh bám
Đừng buồn chi Em! Chữ yêu đương ảm đạm
Khởi màu hồng kết thúc biến màu lam
Nếm nỗi đau ray rức cõi tục phàm
Đem đổ vỡ dối lòng, ta không nợ
Tôi chẳng giận Em! Chẳng hờn Em sao nỡ
Gom hết chuyện mình viết lại mấy vần thơ
Gửi lá thư xanh, mực tím dăm tờ
Em hãy giữ, đây những bài sau cuối
Cố Quận
Lá Thư Viết cánh thư xanh tôi gửi người
Trăm nghìn thương nhớ cố nhân ơi
Chữ giấy chưa khô màu mực tím
Tình xa như chiếc lá mùa rơi
Xếp cánh thư dài thấm cơn say
Chúc ai hạnh phúc đến muôn ngày
Chúc ai ân ái nồng ân ái
Tình xưa hai hướng rẽ...chia tay
Cố Quận
Đời Đời như con nước giạt
Tình nay trôi phương nào
Đời trăm cơn bão táp
Rũ sạch dấu yêu trao
Em giờ bên cao sang
Ta vẫn cảnh cơ hàn
Gió lùa qua vách trống
Áo sờn chỉ ai đan
Em giờ vui ái ân
Ta lạc bước phong trần
Hoa xưa tan tác rụng
Hương tàn phai gối chăn
Đời một trường tương tư
Ai trách ai bây chừ
Đêm nằm, em là mộng
Ngày thức, em là hư
Cố Quận
Em Có Còn!!!
Em có bao giờ đã hiểu đâu
Tình tôi một mối mãi ôm sầu
Em đi hôm đó xuân còn thắm
Hoa lá mầm xanh nảy buổi đầu
Em có còn mơ những giấc mơ
Môi cười, tay thả lướt dây tơ
Khảy âm tiết nhạc cung cùng phiếm
Tấu bản tình ca hợp khúc chờ
Em có còn hay trách với hờn
Mây về che nắng, gối cô đơn
Giận ôi không đến thăm em để
Ve vuốt bờ vai suối tóc vờn
Em có còn vui đếm bước chân
Nhặt lá mùa thu đổ lối trần
Ép lên trang sách bài thơ tặng
Ngại ngùng! Lưu giữ mãi trong ngăn
Thuyền em chắc ghé bến nào xa
Dõi mắt trông ra biển cách nhà
Trải qua mấy cuộc chìm mưa bão
Nhạt nét môi son lệ ướt nhòa
Em hãy vui đi! Quẳng chuyện buồn
Qua rồi giông tố đời tha hương
Em sang đất mới bên người mới
Chỉ tội ! Tình Xưa dứt giữa đường
Cố Quận
Bóng thời gian (1) Ai sẽ đón em đi về trong sớm tối
Ai sẽ dìu Em, từng bước trọn cuộc vui
Gánh đắng cay chia sẻ gánh ngọt bùi
Cùng đắp mộng trăm năm dài lặng lẽ
Rồi em phải sống một đời như bao kẻ
Cũng môi cười ân ái chốn phòng the
Cũng rưng rưng! Cảnh khó khóc bên hè
Bờ tóc rối đắn đo đàn con dại
Tìm bóng thời gian đã qua không trở lại
Mưa thu về lá úa, lá vàng bay
Soi gương xem môi, mắt, dáng trang đài
Đâu còn nữa! Nếp nhăn đầy cuối mắt
Bóng thời gian với lo âu chồng chất
Làm phai tàn! Làm mất em ngày xưa
Cố Quận
Tình Xưa
Ngày mai rồi đến ngày mai nữa
Tình của đôi mình hôm nay xưa
Mùa thu đang đến rồi thu hết
Chiếc lá vàng bay khóm lá thưa
Ngày mai em bước theo người ấy
Nắng chẳng buồn len giữa tầng mây
Cho mưa ướt đẫm màu hoa cưới
Bùn vẩn! Pha dòng lệ trên tay
Ngày mai tôi viết trang thơ mới
Tình cũ phai rồi sầu khôn vơi
Cạn chén rượu nồng, say thêm nhớ
Mực đổ, bình nghiêng! Giấy không lời
Ngày mai rồi đến ngày mai nữa
Tình của đôi mình thôi đã xưa
Tình của đôi mình nay đã vỡ
Sân ngoài rơi tí tách giọt mưa
Cố Quận
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: