Thơ Tình
Tập Lưu Bút Bỏ Quên!
Phượng hồng nở đóa trên sân
Cánh ve đổ điệu tiếng gần, hè sang
Trời trong xanh, nắng hạ vàng
Quyển lưu bút viết mấy hàng chia tay
Em ngồi lau giọt lệ cay
Ta chân ra ngõ! Lối này là xa
Tuổi hoa niên, tuổi ngọc ngà
Mai nầy ai giữ còn mà nhắc nhau
Phượng hồng nở đóa trên cao
Cánh ve đổ tiếng! Lời chào từ ly
Nắng hạ vàng, tiễn người đi
Tập lưu bút, sao vội gì bỏ quên!!!
Cố Quận
Nét Thanh Tân
Mượn sắc phượng hồng bên gốc sân
Vào đây pha vạt trắng tinh ngần
Gió từ xa đến lùa sợi tóc
Lời thơ ta từng nét thanh tân
Sao Em đứng đó cười không nói
Làm nắng buồn thiu! Nắng ngừng trôi
Sao Em chẳng đáp lời ta hỏi
Lặng lẽ tà xoay! Mím chặt môi
Cố Quận
Sao Xưa Không Nói!!!
Muốn nói mà sao xưa không nói
Nào hiểu lòng nhau nghĩ gì đâu
Những ngày em bước qua như vội
Tôi mắt đeo tà trước, vạt sau
Giờ đã qua thời áo thư sinh
Em, tôi hai kẻ lỡ cuộc tình
Tôi, em hai hướng đời hai ngã
Hai người! Xưa không nói, lặng thinh Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2014 11:57:24 bởi Cố Quận >
Theo Ngọ Về
Ngọ về! Anh theo ngọ về
Sao ngọ không nói vậy hề ngọ ơi
Trưa hè đứng gió, tóc lơi
Lối vào thôn ngập nắng trời, trời thanh
Sao ngọ không trả lời anh
Sao ngọ ác thế, nỡ hành người dưng
Theo ngọ muốn rã cặp chưn
Sao ngọ chẳng nói, chẳng ngừng đi luôn
Anh về nhớ ngọ dạ buồn
Cố Quận
Người Trong Tranh Hoa sen nền áo lụa Cô làm dáng, môi cười Tranh nầy từ bao thủa Mà trông khác hẳn người Ông à! Ba mươi năm Em một bước lỡ lầm Thế cùng đem bán ảnh Thời con gái lược, trâm Hoa sen nay héo tàn Sinh ra kiếp hồng nhan Đời truân chuyên! Phận bạc Diện kiến...khách ngỡ ngàng
Cố Quận
O Bỏ Thơ Đi
Hỡi ơi! O bỏ thơ đi
Cho bàu rượu nhớ cho ly rượu sầu
Không hình áo vạt tím mầu
Không hương tóc mượt...giờ đâu O à
O đành đoạn bỏ thơ a
Mai thơ đem Áo Dài ra đấu thầu
Lúc đó đừng than...đừng rầu
Đừng mong tìm kiếm lại mầu áo xưa
Cố Quận
Mời Mấy O
Mời mấy o, mời mấy o
Thướt tha áo trắng học trò vào đây
Gánh cùng nhị gánh thơ say
Mấy o chậm nhé! Kẻo nầy quàng xiên
Kẻo giẫm, kẻo chạm, kẻo điên
Kẻo mê, kẻo đắm thời phiền lắm a
Mấy o chậm hãy vào nhà
Để tui thơ hoạ đủ tà rồi vô
Cố Quận
Lắm Tội!
Mấy O bày kế kiện tui
Tay ngà viết sớ...chao ui! Tội đầy
Đứng đầu là cái tội say
Tội đuổi gió, tội kéo mây bốn mùa
Tội áo lộng, tội guốc khua
Tội vay mượn, tội bán mua cúc đào
Mai hầu đáo tụng xanh xao
Tui đây lắm tội...ui chao! Chết rồi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2014 00:51:58 bởi Cố Quận >
Phố Mùa Đông (3)
Em à! Con phố mùa đông
Một trời tuyết đổ trắng sông bên này
Một trời gió lộng mây bay
Một trời lạnh giá chén say nhớ tình
Một mùa đông đó chúng mình
Một mùa đông nến giáng sinh đỏ màu
Thắp sáng hai bóng gần nhau...
Nợ duyên ai biết rằng sau không thành
Kẻ theo lợi, người đuổi danh
Tội cho một mối tình xanh lỡ làng
Kẻ biền biệt! Người sang ngang
Bỏ đây con phố đông sang trắng dòng
Cơn bão tuyết, mù mịt sông
Tình nhân hai bóng xưa không thấy về
Cố Quận
Ô Rô
Góc nhà có bụi ô rô
Xưa tôi hay núp đợi cô ra đường
Chân theo mà gửi chữ thương
Gửi người trang giấy tím hương mực tình
Sao không nhận, sao chẳng nhìn
Sao tôi hỏi, cô làm thinh thế à
Giờ bụi ô rô góc nhà
Nhành còn xanh lá! Người xa xưa rồi
Cố Quận
Cô Cho Tôi Theo Kể Chuyện
Cô đi đâu, tay dù che
Xin theo kể chuyện Cô nghe trên đường
Xưa Cô, tôi học chung trường
Thướt tha tà áo người vương thơ này
Mượt mà tóc thả đắm say
Du dương tiếng hát, thơ bay bổng vần
Cô đi đâu, chỉ một thân
Xin theo kể chuyện xa gần Cô nghe
Cố Quận
Cho Tôi Đứng Sát Bên Người
Cho Tôi đứng sát bên Người chút nhé
Tìm làn hương thời tuổi trẻ năm nào
Bài tình ca Người cất tiếng vụt cao
Tôi mê đắm! Về nằm thao thức nhớ
Cho Tôi đứng cận bên Người của thuở
Là nữ sinh ngày trăn trở, đêm mơ
Bài tình ca Người ấy hát...dật dờ
Từng câu chữ bóng vu vơ dìm mộng
Tôi đứng kế bên Người hồn bay bổng...
Cố Quận
Tình Già (2)
Tình già nó kẹo sệt à
Nó như sam dính ấy mà bạn ơi
Buông là tình rớt tình rơi
Buông là tình rụng tình...đời họ rinh
Là tôi đây sống một mình
Là tôi cô độc ngồi nhìn họ a
Tình già phải nách lưng à
Buông ra tình lặn cái là mất luôn
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2014 13:58:47 bởi Cố Quận >
Hạ Về Chưa!!!
Chàng thơ hỏi...hạ về chưa hỡi hạ
Ngày gió đong đưa, lá mởn trên cành
Sáng trắng màu sương, trơn ướt lối quanh
Mây giăng khắp, đâu trời hanh hanh nắng!!!
Ta nhớ mi! Nhớ cổ cao, tóc ngắn
Tiếng hài buông, nhẹ nặng gót bên đường
Áo khoe tà sau trước thả đầy hương
Hoa vàng, trắng, tím, đỏ, hường đủ sắc
Nàng hạ ơi! Thơ ta chờ...dõi mắt
Mai về cho vần chữ dắt mùa lên
Trưa chở âm ve run cánh vang rền
Chiều đeo nước bạc lênh đênh bể cả
Mai về nghe, ta đợi nàng nhé hạ
Cố Quận
Hạ Về Chưa (2)!!! Ô kìa! Nắng đã lên rồi
Lung linh tơ trải trên đồi đầy tơ
Hạ về chưa, với chàng thơ
Với hoa, với cỏ, với bờ, với sông
Với mạ non, với gió đồng
Với con phố, với áo hồng tà bay
Với đêm trăng ngắn hơn ngày
Với cành xanh lá nơi nầy lá xanh
Hạ về chưa, với trời thanh
Cho thơ ta bước song hành hạ ơi!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.07.2014 03:33:26 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: