Thơ Tình
Xưa Như Mèo, Nay Tợ Cọp
Xưa cười...nay đứng nghiến răng
Phàm phu, tục tử ngã lăn xuống sàn
Sen hồng, sen trắng nát tan
Bình nàng ném, guốc nàng phang vèo vèo
Nay như cọp, xưa ngờ mèo
Nay tiếng quát, xưa giọng reo nên lầm
Bây giờ run, bây giờ câm
Lỡ rồi! Dại bút trăm năm ký, điền
Cố Quận
Tan Trường Áo Trắng Qua Đò
Tan trường áo trắng qua đò
Bến sông văng vẳng tiếng hò Nam Ai
Mây về che ánh nắng phai
Nhanh chân kẻo giọt mưa ngày ướt tơ
Kẻo gió lộng nón bài thơ
Kẻo hương tóc lạc tận bờ bên đây
Cho tôi ngây ngất chén say
Run tay sóng rượu bóng gầy áo o
Tan trường áo trắng qua đò
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2014 13:09:39 bởi Cố Quận >
Cho Em Mi Một Cái
Cho em mi một cái
Đi nghe Mình...nhé Mình
Ngồi chi xa...xít lại
Cho ấm áp nghe Mình
Em mi chàng một cái
Để tình thêm nặng tình
Vẫn còn xa...xít lại
Để Mình đây đụng Mình
Cố Quận
Thơ Ta Vần Giáng Sinh
Thơ ta vần giáng sinh lạc sắc
Lạc son môi, lạc sóng mắt em rồi
Lạc đường quanh! Đời hai bóng rẽ đôi
Em xứ bắc, ta nam tình rụng vỡ
Thơ ta vần giáng sinh của thuở
Mình bên nhau...của thuở mình bên nhau
Phố đêm đông đèn giăng sáng muôn màu
Vòng tay ấm quàng sau lưng đếm bước
Thơ ta vần giáng sinh ngõ trước
Mơ màng xưa tóc mượt tóc hương mà
Lạc mất rồi! Câu thương nhớ người xa
Mùa đông ấy tuyết hoa rơi trắng áo
Thơ ta vần giáng sinh sầu não
Cố Quận
Thơ Ta Mùa Giáng Sinh
Thơ ta mùa giáng sinh
Tình ái nặng gánh tình
Đỏ viền nơ quấn hộp
Ta tặng Mình giáng sinh
Chữ vần tha thiết lắm
Đa tạ nghĩa thâm Em
Nửa đời qua đượm thắm
Ta đề tặng riêng Em
Cười vui đi Em nhé
Bên ta chén rượu nồng
Kề tai đây nói khẻ
" Giữ vẹn đạo vợ chồng"
Thơ ta mùa giáng sinh
Vần chữ gói tặng Mình
Nửa đời vay khó trả
Quà thơ câu giáng sinh
Cố Quận
Phố Mùa Đông Vắng Em
Năm xưa em bỏ phố
Mùa đông buồn lắm thay
Giữa chiều giông gió đổ
Nghìn hoa tuyết trắng bay
Ta mất người năm trước
Tình ơi! Sao vội chi
Đâu rồi trời đông trước
Vội vàng chi người đi
Phố mùa đông vắng em
Cố Quận
Thơ Những Ngày Cuối Năm
Cuối năm thơ ngắn vần dài
Em tôi tóc đóa hoa cài giáng sinh
Tôi tay chén, Em tay bình
Nhắp tàn canh rượu ân tình ngồi say
Em môi son với liễu mày
Bàn đôi nến đỏ tiệc bày cuộc chơi
Nửa đêm hoa rụng, áo rơi
Tôi lại đắm, trong những lời Em ru
Cuối năm thơ tục trần tu
Ngà ngà buông chén tạc thù...chén hương
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2014 15:04:37 bởi Cố Quận >
Tập Lưu Bút
Rồi vài ba mươi năm nữa
Mắt mờ! Ngồi đọc thư xưa
Bọn mình nói, cười nghiêng ngửa
Lòng thương nhớ mấy cho vừa!
Tháng ngày thanh xuân đã hết
Áo tà bay, giọt mưa thu
Lưu bút xanh, dòng mực lệch
Bạn ơi! Cạn chén tạc thù
Cố Quận
Mai Đời Hai Lối
Sân trường nghìn đóa hoa rơi
Gió lay nhành phượng như lời chia tay
Điệu ve sầu vọng bên này
Bên kia em một dáng gầy rưng rưng
Mai đời hai lối dửng dưng
Mây cuối phố, giọt mưa dừng tiễn đưa
Rồi xa ai nhớ áo xưa
Riêng ta! Ta biết mình vừa mất nhau
Ta về bước ngẫm mà đau
Người đi khuất bóng! Nhạt màu phai hương
Hoa vẫn rơi giữa sân trường
Nhặt cành phượng vĩ mộng thường nay tan
Cố Quận
Cánh Phượng Hồng Năm Trước
Ta hỏi Em, cánh phượng hồng năm trước
Giờ tàn phai! Hương sắc nước tàn phai
Bước tha phương mòn mỏi gót trang đài
Em còn nhớ tháng ngày xưa áo trắng
Em có lúc ngồi mơ mưa tưởng nắng
Lời ê a! Bảng phấn, lá bàng xanh
Những sáng thu bên bạn hữu song hành
Cười nghiêng ngả lối mòn quanh đến lớp
Em đừng buồn! Hận đời gieo tan hợp
Phận hồng nhan nhặt góp lắm tang thương
Từ buổi Em đi, lìa bỏ mái trường
Em hoa phượng vỡ! Trên đường viễn xứ
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2014 15:17:14 bởi Cố Quận >
Hái Sen Hồ Tôi
Hai o áo trắng đường đồng
Ghét chi ngắt nụ sen hồng hồ tôi
Không hỏi tiếng, đoá rụng rồi
Lá xanh đứng dạ bồi hồi nhớ hoa
Hai o áo trắng tà xa
Hương còn trong gió đây mà quyện ao
Sen hồng lạc dấu nơi nào
Sẽ phai tàn nhuỵ! Sẽ màu úa sen
Cố Quận
Vội Chi Đi Bỏ!!!
Vui buồn lỡ một bến này
Thì thôi cũng nước cũng mây ấy mà
Cũng áo tha thướt hai tà
Cũng thơ cũng rượu cũng ta, cô mình
Thì thôi chén cạn! Trút bình
Cũng hò, hát với trời thinh không rằng
Ớ cô áo tím bằng lăng
Vội chi đi bỏ sao trăng thế mình!!!
Cố Quận
Sầu Tím Vườn Hoa Tím
Em sầu tím cả vườn hoa tím
Tím cả màu son! Tím cả tà
Tím lời thơ, tím đàn cung phím
Em sầu chi cho tím chiều mà
Cho hương theo gió heo bay mất
Buồn tay chén rượu áng thu trôi
Bên kia sông giáo đường chủ nhật
Vọng tiếng chuông về thêm đắng môi
Em sầu chi cho tím chiều mà
Tím đàn cung, tím bài thánh ca
Tím tà áo tím màu son tím
Em sầu chi! Tím ngát vườn hoa
Cố Quận
O Xưa O xưa áo trắng học trò Chiều thu gió lộng qua đò bến sông Nhà o ở cuối xóm đông Nhà tôi tây ngạn một dòng xa xa Thầm thương vạt, tơ tưởng tà Đi về hai buổi đường mà lặng thinh Tôi tình...o chẳng nhận tình Nên đường sau trước mà mình chưa chung O xưa áo trắng lạnh lùng Cho tôi vỡ mộng! Thơ trùng trùng thơ
Cố Quận
Áo Tím Qua Cầu
Ôi thôi! Áo tím qua cầu
Mang hương đi mất để sầu lại đây
Để sầu tím cả màu mây
Để sầu tím lối hoa nầy tím hoa
Vội gì dù tím bóng xa
Vội gì gót ngọc chân ngà bỏ sông
Cho chiều bến nước mênh mông
Qua cầu áo tím in dòng áo trôi
Qua cầu áo tím đi rồi
Trời thu một cõi núi đồi buồn thiu
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2014 15:20:31 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: