Thơ Tình
Mực Chưa Mài!
Thơ ai không mực! Giấy trắng màu
Áo ngồi nhớ chữ giận mày cau
Bỏ buổi mơ màng quên tóc chải
Vô giờ thao thức chép miệng càu
Muốn hỏi Lão Đồ nghiên bút ráo
Sao còn chưa mài thỏi tay mau!!!
Chứ để thơ chờ...thơ lỉnh mất
Cả tờ không mực! Trắng toát màu
Cố Quận
Thế Là...
Thế là một cõi thơ sầu
Thế là một bến giang đầu bặt tăm
Nụ rơi, đài rụng âm thầm
Vàng sân! Hiên vắng tiếng cầm đêm qua
Mimosa...Mimosa
Mùa đi chở áo hai tà về đâu
Thế là một cõi thơ sầu
Thế là một bến giang đầu lạnh tanh
Thơ ngồi nghe trống canh thành
Tàn đêm thao thức nhớ nhành vàng hoa
Mimosa...mimosa
Cố Quận
Đặt Tên Thơ
Xong rồi! Mài mực xong rồi
Ông mời thơ ngồi nhả chữ cho mau
Câu đầu liền với câu sau
Áo trắng tinh màu áo trắng nữ sinh
Thơ pha chút mộng, chút tình
Vần đoá Lục Bình, âm nhánh Trúc Lan
Biển Chiều vẽ góc mơ màng
Tóc thả nắng vàng Như Hạ mùa lên
Thơ xong thời nhớ đặt tên
Không có bắt đền, bắt viết bài hai
Xong rồi! Nghiên mực vừa mài
Chớ có dông dài, lý lẽ quanh co
Chậm tay...Ông đét mà bò
Cố Quận
Từ Từ Ông! Đừng Nóng
Từ từ Ông hỡi! Từ từ
Để tay quậy mực cho nhừ rồi thơ
Trời còn nắng, nắng còn tơ
Áo còn theo gió lửng lờ tà bay
Bàu còn chưa cạn chưa say
Trăng còn giấu mặt, cuối ngày còn đây
Ông mà nóng tính thế nầy
Thơ ý cù nhầy! Khổ lắm Ông ơi
Từ từ Ông, cứ ngồi chơi
Cái công mài mực vốn, lời thơ đưa
Cố Quận
Thơ Hứa Bựa
Bớ làng! Thơ hứa bựa
Mực mài xong bài đưa
Lần lừa thơ hứa bựa
Trăng đà lên vẫn chưa
Mai sáng vào kiện quan
Không đặng, sớ giữa đàng
Nhờ minh quân xét xử
Thơ hứa bựa, làm ngang
Bớ làng! Thơ hứa bựa
Mực mài xong bài chưa
Lần lừa thơ thiếu tựa
Quịt công nầy chẳng đưa
Cố Quận
Ông Trời Thẩm Vấn Thơ
Ông Trời xuống thẩm vấn rằng
"Sao thơ hẹn bựa hứa xằng thế thơ
Mực mài xong, lại bảo chờ
Ai đem mực quậy bao giờ thơ ơi
Hay là thơ khéo nói chơi
Hay là thơ muốn dùng lời quanh co
Hay qua sông...thơ đắm đò
Lấy ngòi vẽ ổ tò vò ẩn thân
Thơ không thì bảo cho rằng
Để ta xét xử công bằng hai bên
Phải thì được, trái thời đền
Cho áo hoa dạo khắp nền phố vui
Thơ mau phân tỏ đầu đuôi...?"
Cố Quận
Thơ Trả Lời Ông Trời
Muốn thơ thì phải nghe thơ
Thơ đã bảo chờ sao lại kiện thưa!!!
Vần thời có, ý thời chưa
Ngoài đang nắng, trông ngoài mưa thơ làm
Thơ đâu Trời, thơ người phàm
Trời đâu thơ, hiểu cho cam sự nầy
Câu trước đông, câu sau tây
Đang mơ nước, viết thành mây chết người
Cậy quyền thế, muốn khơi khơi
Ỷ là Ông Trời xử cuội phạt trăng
Bây giờ thơ nói cho rằng
Muốn suôn ý vần dọn rượu ra đây
Uống khi nào ngà ngà say
Ba bước một bài, thần thánh đảo điên
Trời muốn nghiêng, thơ cho nghiêng
Trời muốn ngã...thơ đạp liền là lăn
Cố Quận
Lỗi Tại Thơ Mọi Đàng
Bây giờ không ai kiện thưa, bắt nạt
Không nhỏ to, hờn mát...sao thơ buồn
Chén trên tay thơ khóc lệ dòng tuôn
Thơ than thở! Đời tròn vuông chán thế
Thơ lại nhớ trăm sự đời hưng, phế
Truyện xưa nay dâu bể! Truyện muôn phương
Truyện áo, truyện sân, truyện lớp, truyện trường
Truyện tà với tóc, truyện hương với gió
Giờ một mình thơ, chỉ còn thơ ngồi đó
Bằng hữu ơi! Sao đành bỏ thơ nầy
Để thơ chờ, thơ uống mình thơ say
Cho chén trên tay chén sầu, chén đắng
Lỗi tại thơ nên người người ghét, giận
Lỗi tại thơ giờ ân hận muộn rồi
Nắng chiều đi, đêm bến nước dòng trôi
Trăng vàng soi bóng thơ ngồi! Thơ khóc
Cố Quận
Mượn Áo Nhậm Danh
Hôm nay mượn áo nhậm danh
Mượn tà nhậm tiếng ta thành lão say
Mượn hài rộn rịp trong ngoài
Mượn môi với mắt, mày ngài làm duyên
Mượn trăng gọi gió đưa thuyền
Mượn sông dâng nước xuôi miền non cao
Mượn hương với má thắm đào
Hôm nay xin mượn trắng màu áo ai
Trăm năm một kiếp làm trai
Xuống đông, đông tỉnh! Lên đoài, đoài yên
Cố Quận
O Cảm Mạo Hết Chưa?
O cảm mạo hết chưa
Mấy hôm rồi trời mưa
Nơi nầy không bóng áo
O cảm mạo hết chưa!!!
Thơ tôi chờ, thơ đợi
Lá vàng sân! Lá rơi
Đường hai bên trắng hạt
Bên ngoài mưa giọt rơi
O cảm mạo hết chưa
Bên ngoài trời đang mưa
Cả tuần qua vắng áo
Thơ buồn mấy cho vừa
Cố Quận
Một Thời Xưa Thân Ái
Em có nghe tiếng lá vàng trước ngõ
Xào xạc bay theo ngọn gió thu về
Mây đùn quanh! Nằm vây kín sơn khê
Thơ ta nhớ áo người xưa thanh tú
Thơ ta níu bóng thời gian xa cũ
Tháng chín sang ngày trường tựu mờ sương
Áo trắng tà ai lụa mướt thẳng đường
Trong nắng nhạt thả đầy hương dưới phố
Em có thấu thơ ta nhìn lá đổ
Từng vần câu, từng âm tiết học trò
Từng dấu yêu nào em có hiểu cho
Thơ ta nhớ lắm! Một thời xưa thân ái
Thơ ta viết một thời qua tuổi dại
Một thời qua đâu tìm lại được giờ
Một thời qua! Rừng kỷ niệm là mơ
Là mãi mãi lời thơ ta vạt trắng
Cố Quận
Trả Hết Cho Em Chỉ Một Người
Trả hết...nguyện trả hết nợ đời
Trả từng ân ái chiều thu rơi
Trả hương với mắt môi nồng lịm
Nguyện trả cho em chỉ một người
Năm xưa ta lỡ vay mượn áo
Hai tà sau trước những vần âm
Những con đường đến trường một dạo
Gieo hồn thơ, từng nét chữ thâm
Trả hết...nguyện trả hết nợ người
Trả từng âu yếm sáng xuân tươi
Trả duyên với số trời định ước
Nguyện trả cho em chỉ một người
Cố Quận
Em Là Cô Bé Tóc Búp Bê
Cô bé với mái tóc búp bê
Suy nghĩ gì cô...một bến về
Một lối bóng nhân tình đứng đợi
Mai nầy biệt làng cũ xa quê
Mắt cô chứa mộng đầu hay cuối
Nào khác gì đâu...cũng nghĩa yêu
Lẵng hoa, lưng gã kề rong ruổi
Ngày những vòng xe hai đứa yêu
Cô bé với mái tóc búp bê
Cười mỉm làm duyên đẹp tuyệt hề
Trong mắt có chàng chung bóng ảnh
Mai nầy từ bạn hữu xa quê
Em là cô bé tóc búp bê
Cố Quận
Áo Hoa (13)
Tám cô và tám nụ cười
Áo hoa điểm chấm vẹn mười chịu chưa
Mau vào trốn nắng ban trưa
Uống ly chanh đá, ly dừa mát gan
Hồng, xanh, đỏ, tím, nâu, vàng
Vội chi ra đàng...gió lắm người ơi
Ngồi đây mà ngắm mây trôi
Nói hết chuyện rồi...tặng áo hãy đi
Cho thơ nặng gánh tình si
Lời câu nuối tuổi xuân thì áo hoa
Cố Quận
Tội Thơ
Ai vào đền...kẻ làm thơ
Ông thầy phạt, bởi tội mơ bỏ bài
Tội lo lược giắt, trâm cài
Tội ướm yếm dài, thử nón quai thao
Tội bẻ cúc, tội trộm đào
Tội bắt con bướm bên rào trưa qua
Tội biếu rượu...nhưng quên trà
Tội có con gà! Không bánh đậu xanh
Cố Quận
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: