Thơ Tình
Đã Lỡ Gánh...
Kiếp này lỡ gánh đào, mai
Lỡ mang lan, cúc trên vai thế thì
Ba vạn sáu nghìn ngán chi
Hai chân giữ vững mà đi trọn đường
Cô mai áo tím, đào hường
Nàng lan vạt trắng, cúc nương cánh vàng
Chén rượu vần thơ bên đàng
Ngắm hương sắc áo cười khan tiếng cười
Cố Quận
Thơ Mô, Tê, Răng, Rứa
Bởi xưa thương o Huế
Thơ mô, tê, rứa, răng
Chữ vần đâu muốn thế
Mà âm tiết khôn ngăn
Nhị tôi dân Rạch Giá
Nàng Tôn Nữ-Cố Đô
Mệ-Ôn không chịu gả
Tình bể dĩa! Vỡ tô
Nên mô, tê, răng, rứa
Thỉnh thoảng thấy trong thơ
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2014 23:02:18 bởi Cố Quận >
Cầm Tay Còn Không Dám Cầm tay còn không dám
Nói chi cái bụng sưng
Theo chân nàng dọ thám
Nhà ở đâu người dưng
Sáng chờ ai trước ngõ
Chiều đưa áo tận sân
Viết thư tình bày tỏ
Về đêm thức bâng khuâng
Cầm tay còn không dám
Nói chi cái bụng sưng!!! Cố Quận
Tháng Năm Ta Nhớ Em!
Tháng năm mùa phượng vĩ
Hạ làm ta nhớ người
Áo ngày xưa trong trí
Đêm mộng thấy môi cười
Tháng năm màu phượng vĩ
Xác đỏ rụng phơi thềm
Cạn bàu! Say luý tuý
Thương tà trắng lụa mềm
Tháng năm ta nhớ em
Cố Quận
Tháng Năm Đi Tìm Kỷ Niệm
Tháng năm đi dưới hàng cây phượng vĩ
Nhặt hoa rơi tìm kỷ niệm học trò
Những mùa xưa đường trắng áo tà o
Chân đến lớp...giờ tàn tro mất dấu
Tháng năm ta ngồi nghe từng tiết tấu
Điệp khúc ve bên hàng giậu hoa đang
Nở rộ đưa hương trong nắng tơ vàng
Thơ ta chữ mơ màng ai...cô tú
Tháng năm nhìn hoa dạ buồn ủ rũ
Phượng hồng ơi! Người năm cũ giờ đâu
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2014 13:23:54 bởi Cố Quận >
Áo Bên Thềm Cửa
Này cô khoan hãy vào nhà
Cho tôi được hỏi chứ tà áo thêu
Lụa đen một thước bao nhiêu
Hoa cành sau trước công nhiều, mấy trăm!!!
Chỉ nơi họ bán lụa tằm
Nơi may...qua tết, cận rằm để tôi
Đi mua, đi đặt họ thôi
May thêm chiếc nữa đặng rồi tặng cô
Cố Quận
Ngày Xuân Bị Vợ Trói
Sao ông bị trói thế ông
Ngày xuân, ngày tết bị gông thế này
Chắc bà trị tội mơ mây
Ngày tay góp gió, đêm gầy cuộc thơ
Tội mê rượu, tội thích cờ
Tội đeo áo lụa, tội bờ bến trăng
Ông là lắm tội lăng nhăng
Nên ngày tết, bị bà chằn trói gô
Cố Quận
Bên Ấy Đồi Hoa
Em này bên ấy đồi hoa
Có con đường đất vào nhà chàng thơ
Hắn đang đứng ngóng, ngồi chờ
Chúng mình hai đứa sang bờ bến thăm
Từ đây qua đó chỉ dăm
Chừng vài trăm thước ngoặc đầm, với ao
Cầu tre lắc lẻo, gió chao
Dưới dòng thác chảy ào ào mà ghê
Trợt chân! Đi chẳng đường về
Nói cho em rõ liệu bề tính toan
Em nghe nở khoé môi son
Cười nói " Đi chị! Sống còn sá chi"
Cố Quận
Đi Đâu Đó Áo!!!
Đi đâu mà một giỏ hoa
Đi đâu mà áo mượt mà áo xanh
Cho đây tưởng lá mơ cành
Cho đây đứng giữa phố thành ngẩn ngơ
Cho hương tóc thả dật dờ
Cho môi mắt ấy, thẩn thờ mắt môi
Vội gì theo nắng vàng trôi
Áo xanh hai vạt đi rồi! Tiếc thay
Xa xa bóng áo người bay
Cố Quận
Hai Cô Bạn
Chị hẹn ai, ở chốn này
Áo tơ, tóc thả lưng gầy đợi ai!!!
Đợi chàng thơ, hội hoa mai
Còn em cũng vạt lụa dài đi đâu!!!
Thôi rồi! Chính hắn làm sầu
Chị, em mình thế đối đầu tình chung
Hay là hai đứa ta cùng
Về cho hắn, mới ngày mùng đã xui
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2014 22:47:32 bởi Cố Quận >
Nhớ Người Thời Áo Trắng
Đọc thơ nhớ thời ta áo trắng
Buồn rưng rưng giọt vắn giọt dài
Giờ đâu rồi gã con trai
Năm xưa theo gót ngày hai buổi trường!!!
Cố Quận
Hai Cô Em Gái Tôi
Hai Cô Em Gái Tôi ơi
Đỏ đen sắc lụa màu rơi dưới thềm
Hương trần ngây ngất cỏ mềm
Gót chân son dạo trong đêm phố người
Hai Cô Em Gái Tôi cười
Xuân hồng muốn hỏi hai mươi chưa à!!!
Đỏ đen dáng lụa mượt mà
Hương trần ngây ngất thơ ta nhả vần
Cố Quận
Cây Tương Tư Ngã! Giờ cây, trái, hạt tương tư
Không người lệ nhỏ cành hư, rễ tàn
Đêm qua mưa gió trên đàng
Cây tương tư ngã! Lòng mang mác buồn
Cố Quận
O Cho Mượn Ảnh!!!
O cho vay bóng nón
Mượn ảnh nụ môi cười
Đêm thơ năm bảy đoạn
Vần chữ mộng dung người
Dưới nhành thông sắc xanh
Hiu gió...trời nắng hanh
Hạ vàng soi mái tóc
Hương lụa vờn lối quanh
Tôi xin O chiếc nón
Mượn bóng nửa môi cười
Đêm ngồi thơ mấy đoạn
Hương tóc, lụa, dung người
Cố Quận
Chàng Đi Mùa Hoa Đào Xuân Trước
Chàng đi mùa hoa đào xuân trước
Một tối tàn năm sương gió lên
Không bóng sao giăng trời biển nước
Trùng khơi! Tàu vượt sóng lênh đênh
Rồi những lần xuân hoa đào nở
Hoa tàn, ngồi nghe ngóng âm tin
Không cánh thư xa từ phương nớ
Hay Người...hồn lạc cõi u minh!!!
Em buồn mấy mươi xuân qua kiếp
Hồng nhan! Tợ xác rụng đào hoa...
Cố Quận
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: