Thơ Tình
Tôi Lỡ Thương Em
Thôi rồi! Tôi lỡ thương em
Hai tà áo trắng về đêm thơ tình
Vần chữ đến vạn vạn nghìn
Ý câu đến triệu triệu xinh xắn người
Tóc dài mượt mái, môi cười
Mắt, mi với má hồng tươi xuân nồng
Cho đời tôi cõi mênh mông
Cho hồn tôi đắm trên sông mất rồi
Tôi lỡ thương em...em ôi!
Hai tà áo trắng gió trôi hương tình
Cố Quận
Mấy Cô Bạn Nhỏ
Mấy Cô Bạn Nhỏ của tôi ơi
Cười nụ như hoa đẹp quá trời
Đen, tím lụa là hương quyện gió
Cho vần cho chữ chốn chơi vơi
Mấy Cô Bạn Nhỏ có biết không
Hình ảnh đăng lên thấy nát lòng
Bởi tiếc một thời xưa xa cũ
Bên này thơ ngồi khóc ven sông
Mấy Cô Bạn Nhỏ ác thì thôi
Cố Quận
Sớm Mai Em Ra Chợ Làng
Sáng xưa em ra chợ làng
Mua cá chê vàng làm món đãi anh
Để chiều bàu rót chén sành
Mà say vần chữ thơ cành với hoa
Chờ trăng lên ngọn trúc mà
Hỏi ả nguyệt, duyên nhờ đà lo chưa!!!
Chờ nước lên in bóng dừa
Hỏi thần sông, nợ đã lừa cột chân!!!
Hỏi xong rượu đã sần sần
Ngồi mắng duyên Tần nợ tấn dở dang
Sớm mai em ra chợ làng
Mua kéo mạ vàng về cắt nợ duyên
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2015 11:18:59 bởi Cố Quận >
Người Và Tôi Đợi Hạ
Người ta chờ sắc hạ
Về khoe những cánh hoa
Dưới tàng xanh cây lá
Tơ vàng nắng làn sa
Bướm vàng quanh ao lượn
Gió lung lay nhành chanh
Mưa hạt mềm trút xuống
Dòng chảy quanh đường quanh
Còn tôi đây đợi mùa
Hạ về mơ guốc khua
Trên đường xưa...một thuở
Trắng tà ai gió lùa
Cho hương mềm vần chữ
Cho lụa thấm vào thơ
Từng câu lời tình tứ
Nghiêng nghiêng hàng tím thơ
Hạ về! Tôi nhớ nhà
Cố Quận
Mấy O Buồn Chi...Nhớ Ai!!!
Mấy O buồn chi...nhớ ai
Chong đèn thức suốt canh dài đếm canh!!!
Buồn tình một thuở xuân xanh
Buồn người đi để tan tành mộng xưa
Buồn ngày nắng, buồn đêm mưa
Buồn hiu hiu gió ngọn dừa trên sân
Nhìn ra ngờ bóng đến gần
Cố nhân hoài tưởng rõ dần tóc tai
Mấy O buồn chi...nhớ ai
Chong đèn thức đợi canh dài tàn canh!!!
Cố Quận
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2015 16:37:38 bởi Huyền Băng >
O Buồn Ít Hơn Tôi
O buồn mà còn biết
Chưa tái tê nỗi buồn
Tôi buồn lòng hết biết
Từ cội với đâu nguồn!!!
Ôi nó buồn khủng khiếp
Làm trăng rụng sao rơi
Không đầu đuôi nửa kiếp
Quỷ khốc thần sầu ơi
O buồn mà còn biết
Thì hẳn ít hơn tôi
Tôi buồn ngồi hết biết
Rượu gì sao cạn ôi!!!
O buồn ít hơn tôi
Cố Quận
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2015 16:38:01 bởi Huyền Băng >
Phải Chi Thơ Hóa Rượu!!!
Thơ rớt xuống rồi thành thơ
Phải chi hóa rượu cho cơ tôi vần
Hồn say một cõi dương trần
Mơ mùa thu lá trên sân kết tà
Trắng xưa một thuở quê nhà
Trường xưa một thuở thơ ta yêu người
Ý từ dệt lấy môi cười
Tóc mây hương tóc mấy mươi năm tàn
Thơ rớt thành thơ hàng hàng
Phải chi hóa rượu say nàng áo tơ!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.05.2015 00:06:11 bởi Cố Quận >
Phụ Nhau Chi Vậy Tình!!!
Đời không người hiểu ta
Thôi vui với trăng ngà
Với bình hâm rượu nóng
Và gió thoảng, sương sa
Bên hiên nằm co ngủ
Chẳng trách ai phụ mình
Trời triệu nghìn tinh tú
Đâu ai ý giống mình
Người đã không hiểu ta
Thôi vui với rượu, trà
Với áo, hài ngõ trước
Và cây, lá, cỏ, hoa
Phụ nhau chi vậy Tình!!!
Cố Quận
Thu Đây Buồn!
Em à! Thu lá rụng
Vài chiếc khô bên lề
Sương chiều vây Thung Lũng
Hoa Vàng hoa cúc hề
Sân nhà ta chén rượu
Chờ đêm lên trăng lên
Lung linh trời tinh tú
Vần âm thơ nhắc tên
Của người xưa áo trắng
Của tà xưa mềm hương
Tơ vàng tơ vạt nắng
Màu hoàng hôn khói vương
Bây giờ thu em ạ
Đâu còn chân đón đưa
Đi về ai góp lá
Đêm ngồi thơ tiếng mưa
Em à! Thu đây buồn
Cố Quận
Em Giờ Còn Chờ Thu Không Em!!!
Em có còn thơ chờ thu đến
Em có còn hát tiễn thu đi
Còn chiều chiều ra ngồi trên bến
Dõi mắt nhìn theo bóng chim di!!!
Về nam! Mây trôi về nam
Gió qua ghềnh đá nổi
Thuyền anh vượt sóng Đà Giang
Nối dòng chia hai lối
Em có còn thơ chờ thu tối
Hát lại khúc từ ly
Lời người ba mươi năm xưa nói
Hẹn thu rước vu quy
Em giờ còn chờ thu không em!!!
Cố Quận
Thân Này Kể Bỏ!
Thân này kể bỏ mấy cô ơi
Quậy nát Kiên Giang trả hận đời
Bởi trước đi về chung lối chẳng
Nhìn tôi! Dù sau tiếng chân rơi
Tại cô ác quá mà ác quá
Thư gửi rồi sao vắng nét tình
Vắng màu thư cánh hồi âm kẻ
Ngày tháng theo nhau bóng với hình
Thân này đã bỏ mấy cô ơi
Rạch Giá đêm đêm quậy tối trời...
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2015 11:33:22 bởi Cố Quận >
Yêu Người Tình Phụ
Yêu người! người nỡ phụ tình.
Để mai xuống bến đò nghìn dặm xa...
Quê chồng mắt dõi quê nhà.
Nhớ hình bóng cũ đấy mà lệ rơi!!!
Cố Quận
Vào Thì Vào Ngán Ai
Vào thì vào ngán ai
Chết dưới gót chân hài
Đời người đâu đã thoát
Vào thì vào đây ai
Cũng mặt hoa da phấn
Cũng mày ngài môi son
Cũng người xinh, tươi tắn
Cũng vóc ngà eo thon
Vào thì vào...chết thôi
Cố Quận
[link=http://hathuynguyenhn.files.wordpress.com/2013/01/afoggymorning1.jpg][/link]
Thu Đã Về Em Có Hay!!!
Em à! Ngoài kia mù sương
Sáng nay hoa cúc vườn hương nụ rồi
Trên cao mây trắng tầng trôi
Dưới sân lá đổ thềm đôi chiếc vàng
Xạc xào gọi tiếng thu sang
Vi vu ngọn gió heo mang thu về
Cùng tha nhân, thơ thu hề
Chữ vần rơi rụng bên lề cỏ thu
Em à! Trời xám, âm u
Sương ngoài kia lối sương mù trắng sương
Ta tay hái nụ trong vườn
Vào bên gối ướp mộng thường gối say
Thu đã về, em có hay
Trong sân chiếc lá vàng bay la đà
Ngủ cho tròn giấc em à
Ngoài kia thu giọt sương sa ướt đường
Cố Quận
Chiều thu Nghe Bài Nhạc Tình
Chiều thu nghe lại bài nhạc tình
Âm réo rắc, lời cõi u linh
Có khói sương che mù con lối
Ngày heo may xào xạc lá nghìn
Chiếc vàng rơi! Từng chiếc vàng rơi
Rừng thu sang úa sắc màu trời
Con nai đứng nhìn ngơ ngác bóng
Chiều dần rơi...giạt nắng dần rơi
Mùa thu và chén sầu man mác
Khúc từ ly ai hát nghe buồn
Vần vấn vương, ý từ tan tác
Nhớ người xưa áo lụa bên đường
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2015 04:58:40 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: