Thơ Tình
Em À Hãy Ngủ
Em à! Em hãy vào mà
Gối kê ngủ giấc tròn là giấc thu
Hắn giờ lụy cõi mịt mù
Xa kia có kẻ cầm dù ven sông
Đón đò hắn cặp bên dòng
Đón chân hắn bước song song lối nhà
Em à! Em ngủ đi mà
Gối kê tròn giấc mộng là mộng thu
Cố Quận
Phải Chi Ta Kiếp Lá
Phải chi ta kiếp lá
Đợi mùa thu lá rơi
Rồi đông, xuân, rồi hạ
Tàn! Thu lại...lá rơi
Thì đời tan hợp ấy
Cứ vòng xoay tháng năm
Vàng, xanh nhành chiếc vẫy
Tình đi về viếng thăm
Cho hương mềm của tóc
Lối gầy gót tiểu thư
Lần theo triền con dốc
Khói sương mờ...thực, hư!!!
Cho vần âm thơ tiếng
Xạc xào dưới heo may
Hồ lăn tăn bóng tiễn
Đón nàng thu lá bay
Phải chi ta kiếp lá
Chờ em về chiếc rơi
Trên vai nằm túc tá
Gặm nhắm mùi lụa chơi
Phải chi mình đừng quen
Đừng yêu áng thu chen
Vàng tơ chiều nhạt nắng
Đâu luyến tà áo len
Sao không là kiếp lá
Rụng thềm đón chân em
Để lời mong, từ tạ
Tình nghìn thu người xem
Hợp tan...đời lá mục
Cố Quận
Em Hà Nội Trong Thơ Tôi
Em đã đến trong tôi Hà Nội
Từng lời ca, thơ phú thôi mà
Từng mùa thu...lá vàng thu gọi
Hồ Gươm lên tiếng áo ai tà
Trắng hai vạt, heo may về lộng
Hương trần gian, rơi xuống trên dòng
Trôi qua đây, nửa đường nổi sóng
Trong lòng ta...vần chữ khơi dòng
Hà Nội mùa thu nước Hồ Gươm
Ven bờ hoa cúc đóa vàng ươm
Ai tay năm ngón gầy tay hái
Ướp cùng chăn gối chút tình đươm
Thu Hà Nội! Lá rụng muôn chiều
Hồ Gươm âm hưởng áng thơ yêu...
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2015 12:03:45 bởi Cố Quận >
Áo Níu Thơ
Áo quay trở lại níu thơ
Là trời xuân nắng rụng tơ cả rồi
Là mây chiều phủ ngọn đồi
Là mong manh khói chiều trôi xuống đường
Là tình cũ! Dạ tiếc thương
Là dư âm vẳng chiều sương tiếng giày
À! Hình như bước gã say
Về qua con dốc...kìa tay chén quỳnh
Áo quay trở lại cười tình
Là chiều xuân nắng vàng kinh xám màu
Cố Quận
Tôi Sẽ Đưa Em Về Thăm
Tôi sẽ đưa em về thăm đồi thu lá
Thăm dòng sông ghềnh đá bến thu sang
Vớt chiếc vàng trôi từng chiếc lá vàng
Tôi sẽ kể chuyện hàng phong năm cũ
Mà tôi gối chân em kê đầu ngủ
Lời thơ tôi tình tự cú, vần âm
Chữ nhẹ rơi từng chữ nhè nhẹ thầm
Thu len lén...trầm ngâm thu tím sắc
Thu biên biếc màu thu trong đáy mắt
Người long lanh dìu dặt tiếng thu lùa
Xạc xào bên lối nhỏ bước nai khua
Em tỉnh giấc hoàng hôn chưa tắt nắng
Tôi sẽ đưa em về thăm đồi thu vắng
Và hai ta lẳng lặng nhớ mùa xưa
Vớt chiếc vàng trôi từng chiếc lá vừa
Rơi xuống bến thu chưa ra dòng để
Lá không đi! Tôi và em cứ thế
Tình không đi bách tuế tình không đi
Hai chúng ta hợp mãi chẳng phân kỳ
Thương yêu như thuở thu ni em nhé
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2015 07:37:41 bởi Cố Quận >
Mời O Dùng Tách Trà
Mời O dùng tách trà
Cho ấm lòng đi a
Chứ ngồi tay bó gối
Cười té thiên hạ à
Ôi giai nhân tự cổ
Giết chết danh tướng thôi
Lụa đen màu góc phố
Người qua luyến mắt môi
Bỏ tay dùng tách trà
Cho ấm dạ O nha
Gió ngoài lay hương tóc
Ong bướm ngất ngư mà
Trà ngon không O hỉ???
Cố Quận
Yêu Người Tình Phụ
Yêu người! người nỡ phụ tình.
Để mai xuống bến đò nghìn dặm xa...
Quê chồng mắt dõi quê nhà.
Nhớ hình bóng cũ đấy mà lệ rơi!!!
Cố Quận
Tôi Nhớ Em Áo Trắng Thu Nào
Tôi nhớ em của những ngày áo trắng
Của những mùa thu lẳng lặng mùa rơi
Lá úa bên đây vàng nắng góc trời
Chiều sương đẵm áo, chiều ơi! Ướt mắt
Tôi nhớ em nghe lòng đau thắt
Từng vần âm thơ dắt nhau về
Từng chữ câu như dại, như mê
Trong bóng nước! Lệ giòng lệ nhỏ
Tôi nhớ em chân son thềm cỏ
Gót tung tăng ngày đó bên nhau
Cũng là thu lá úa một màu
Thu rụng cánh! Tàn mau dấu vết
Em rồi đi rồi tình ta hết
Tình ta tan! Mộng dệt ừ tan
Để mưa thu bên ấy hàng hàng
Giăng trắng phố hạt đan trắng phố
Thu là tôi nhớ em thơ phổ
Tiếng heo may làn đổ dưới đường
Xạc xào cây cho lá nằm vương
Tơ nắng sợi thu đương thu tím
Tôi nhớ em dáng người kiều diễm
Tà thu hương thầm chiếm thơ này
Mảng trời xanh lơ lững tầng mây
Trôi trong gió mùa đây tháng chín
Tôi nhớ em áo thu bịn rịn
Tình thu giờ! Bặt tín âm xưa
Đâu bờ vai, suối tóc đen vừa
Che lưng nửa lưng chưa chở mộng
Tôi nhớ em! Mối tình thu tuyệt vọng
Mối tình thu mãi sống trong thơ mà
Dù bây giờ hai hướng mịt mù xa
Đêm trở giấc vần chữ sa áo trắng
Tôi nhớ em! Từng thu qua lẳng lặng
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2015 10:33:13 bởi Cố Quận >
Ý Thơ Phải Sát Với Lời
Thơ thì phải nghĩa rõ ràng
Bằng không em chẳng cho chàng ngồi thơ
Tơ thì phải rõ nghĩa tơ
Nắng thì tia phải lững lờ làn rơi
Áo thì phải vạt lã lơi
Hoa thì phải đóa rạng ngời sắc hoa
Rượu thì phải vịm cạn à
Mồi thì phải đũa gắp là chén xơi
Ý thơ phải sát với lời
Với câu sau trước được thời em cho
Cố Quận
Tôi Sẽ Đưa Em Về Thăm
Tôi sẽ đưa em về thăm đồi thu lá
Thăm dòng sông ghềnh đá bến thu sang
Vớt chiếc vàng trôi từng chiếc lá vàng
Tôi sẽ kể chuyện hàng phong năm cũ
Mà tôi gối chân em kê đầu ngủ
Lời thơ tôi tình tự cú, vần âm
Chữ nhẹ rơi từng chữ nhè nhẹ thầm
Thu len lén...trầm ngâm thu tím sắc
Thu biên biếc màu thu trong đáy mắt
Người long lanh dìu dặt tiếng thu lùa
Xạc xào bên lối nhỏ bước nai khua
Em tỉnh giấc hoàng hôn chưa tắt nắng
Tôi sẽ đưa em về thăm đồi thu vắng
Và hai ta lẳng lặng nhớ mùa xưa
Vớt chiếc vàng trôi từng chiếc lá vừa
Rơi xuống bến thu chưa ra dòng để
Lá không đi! Tôi và em cứ thế
Tình không đi bách tuế tình không đi
Hai chúng ta hợp mãi chẳng phân kỳ
Thương yêu như thuở thu ni em nhé
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2015 23:40:53 bởi Cố Quận >
Áo Níu Thơ
Áo quay trở lại níu thơ
Là trời xuân nắng rụng tơ cả rồi
Là mây chiều phủ ngọn đồi
Là mong manh khói chiều trôi xuống đường
Là tình cũ! Dạ tiếc thương
Là dư âm vẳng chiều sương tiếng giày
À! Hình như bước gã say
Về qua con dốc...kìa tay chén quỳnh
Áo quay trở lại cười tình
Là chiều xuân nắng vàng kinh xám màu
Cố Quận
Cơn Gió Xuân Vô Tình
Đây cơn gió vô tình...đây cơn gió
Lùa hương xuân trên đồi cỏ chiều xuân
Khói sương vây mù mịt kín lối rừng
Theo xuống phố mờ lưng ai áo trắng
Trôi về đâu hỡi hai tà chở nắng
Cho thơ ta buồn chữ nặng vần âm
Cho rượu ta nhạt từng chén lặng thầm
Đầy vơi chén quỳnh bặt câm thi ý
Mi cơn gió vô tình! Ta lúy túy
Hồn thơ xuân đêm lụy áo xuân rồi
Đếm từng giây từng khắc thời gian trôi
Mai xuân nắng chiều ôi mai xuân nắng
Để ý thơ ta xuân tà ai trắng
Cố Quận
Guốc, Khăn, Nón Mất Cả
Chạy chi mất guốc thế O
Chiếc văng ra mé sông cho chiếc buồn
Nón bay xuống mặt nước nguồn
Đang trôi ra bể chiều buông áng tà
Khăn choàng lọt đất kia là
Không quay lại lượm khăn a lên đò
Chạy chi vội thế hỡi O
Guốc, khăn, nón mất cả cho bến này!!!
Cố Quận
Hoa Rơi!
Thôi rồi sáng lại hoa rơi
Đêm qua hương sắc còn phơi phới mà
Tại chàng nên áo gãy tà
Tại chàng môi nhạt son ra thể này
Dập dùi liễu giữa cơn say
Giữa canh khuya trống quá tay trống là
Đêm qua còn sắc hương mà
Sáng nay cành rụng màu hoa! Hương tàn
Cố Quận
Một Ngày Nào Đó...Nghĩ Đến Buồn
Một ngày nào đó biển vắng thuyền
Dòng trôi về đâu trôi về đâu
Gió lạc loài gió khóc
Nghìn năm hóa nương dâu
Một ngày nào đó ta xa em
Tình gửi về đâu gửi cho ai
Thơ ngậm ngùi bốn tiết
Vần âm rụng đầy vai
Một ngày nào đó...nghĩ đến buồn
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2015 12:59:50 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: