Thơ Tình
Ta Chờ Ai!!!
Trăng chờ ai trăng sáng
Biển chờ ai biển xanh
Cây chờ ai cây thán
Mây chờ ai mây quanh
Ta chờ ai tay rượu
Môi nhắp chén nghiêng bàu
Ngẩn nhìn lên tinh tú
Lấp lánh áo ai màu
Thu tà vàng hoa cúc
Năm xưa gió bến này
Gót người vang lá mục
Heo may dáng lụa gầy
Trăng chờ ai trăng sáng
Ta chờ ai chén say
Bến bờ không tăm dạng
Người xưa áo thu bay
Ngày thu ta chờ ai!!!
Cố Quận
Quỳnh Hương Hoa Trắng Nhụy Vàng
Đêm trăng một đóa quỳnh hương
Ngoài khoe cánh trắng trong vươn nhụy vàng
Hoa làm tôi nhớ thương nàng
Hoa làm thơ chữ xốn xang khóc vần
Âm Tấn ngồi đợi tiếng Tần
Hai bờ bể rộng, hai chân trời về
Hòa nhau khúc hát phu thê
Phụng loan vỡ gánh...tái tê, đoạn trường
Ô kìa đóa trắng quỳnh hương
Cánh rơi! Nhụy rụng trong sương đêm rồi
Cố Quận
Tháng Chín Ta Về Thăm
Tháng chín ta về thăm trăng mười sáu
Đường thu lay lá xào xạc trên đường
Hoa cúc đóa vàng ửng sắc khơi hương
Sương trên lối cỏ mềm vương cọng úa
Tháng chín ta ngồi chờ xem áo lụa
Cõi hằng nga viền tua tủa tà bay
Nửa đêm thơ ta dệt nét ai gầy
Nghê thường khúc em tay đàn đánh khúc
Tháng chín về ta sầu thương thêm chút
Ta nhớ em đôi lúc ta nhớ em
Áo trắng thu xưa tà đổ bên thềm
Cho cánh lá thu rèm thu bóng rụng
Và đêm ấy mắt môi đời bổng nhũng
Tiết trinh nghiêng theo vùng chiếu chăn rơi
Tình lên ngôi diễm tuyệt của thu trời
Trăng mười sáu xuyên mành tơi song cửa
Tháng chín ta về! Em đâu còn đây nữa
Đường thu mưa lá mục rữa bên vườn
Căn nhà xưa giờ mất dấu yêu thương
Trăng tháng chín màu mây, sương che mất
Tháng chín ta về thơ đôi vần niệm mặc
Mối tình thu vài ba khắc...rồi đi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2015 13:10:42 bởi Cố Quận >
O Huệ
Áo o không sắc
Dù o không màu
Chỉ môi với mắt
Không tóc đen màu
Coi được...coi được
Coi hay...ừ! Hay
Tôi ngồi sân trước
Nhớ ảnh mà say
Cho xin tấm hình
Cố Quận
Tiếng Oanh Âm Đàn
Ngẩn ngơ mấy ngón ai đàn
Mấy âm ai khảy nhẹ nhàng rụng âm
Hồ trường nặng cả tay cầm
Run run tay rót rượu thầm tràn ly
Tình tang mấy khúc bà tỳ
Tiếng oanh ai chuyện phân kỳ bắc nam
Tai nghe hồn, phách phân tam
Dạ, lòng phân tứ! Thần, phàm phân đôi
Thời gian trôi...thời gian trôi
Trống thành đã điểm vang rồi tàn đêm
Ngẩn ngơ áo xuống bục thềm
Âm còn văng vẳng gót mềm hài lui
Cố Quận
Đời Vắng Em!
Đời vắng em, bình rượu cạn khô
Thì thơ vần chữ tím mực tô
Những trang giấy trắng dòng thương nhớ
Môi mắt người ta! chén lệ hồ
Sao em không chờ thu trước ngõ
Về mang heo, tiếng xạc xào cây
Sao em tuyệt tình đây chuộng đó
Vần vũ trời mây! Phủ tầng mây
Bình rượu cạn rồi vui với ai
Thơ ta buồn lắm giọt nằm vai
Giọt rơi thấm áo sờn em hỡi
Mưa khóc tình xưa! Tan vỡ hai
Thì thơ ta, bây chừ luyến tiếc
Hương tóc người xa hương cỏ mây
Gió lùa trong nắng chiều biên biếc
Ta đứng im chờ...em có hay!!!
Ta đứng im nhìn...thu lá bay
Cố Quận
Đò Ai Bên Bến Sông Chờ
Kìa đò neo trên bến
Đậu chờ ai...đợi ai
Ừ! Hoàng hôn gió đến
Màu sương khói che vai
Người ngồi đây buổi thu
Trên đồng cỏ vi vu
Xạc xào sông tiếng lá
Vàng bay tiễn chiều thu
Đò đợi ai...chờ ai
Người lệ nhỏ ướt vai
Khóc tình đi...đi mãi
Quên hẹn ước chiều nay
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2016 12:22:58 bởi Cố Quận >
Che Dù Đi Đâu Thế Cô!!!
Cô à che dù đi đâu
Tím tà sim tím cả mầu không gian
Đi đâu thế hả Cô Nàng
Nghiêng đầu nở nụ bên đàng cười duyên
Xuống đây đi một đoạn thuyền
Để hương nửa mái tóc huyền lừng sông
Bay lên ướp lá trên đồng
Ướp hoa trên lối bềnh bồng tà sim
Che dù đi trong lặng im
Thơ tôi dưới bến vần chìm đáy sông
Cố Quận
Thuyền Ra Bờ
Thuyền đi bỏ bến! Thuyền đi mãi
Mờ xa một cánh trắng buồm trôi
Có thương có nhớ trời ân ái
Hay chỉ là...chuyện dĩ vãng thôi!!!
Đêm qua con nước vào trên bến
Tơ cuốn vàng tơ...ta dưới trăng
Đếm thầm những bước thầm trên bến
Buồn hỏi tình ta sẽ mãi chăng!!!
Sáng nay tỉnh giấc thuyền xa bờ
Chưa lời tiễn biệt giấy mực thơ
Áo tay vội khoát, làn chưa chải
Thuyền đã tha hương! Lái tách bờ
Chàng đi không trở lại chốn này
Gối đầu em lệ ướt khăn tay
Khóc thơ! Những vần xưa họa sắc
Thu trời sương trắng khói sương bay
Thuyền đi bỏ bến cũ từ đây
Cố Quận
Người Rượu, Kẻ Mồi
Người mang rượu, kẻ đưa mồi
Khà khà sân trước ta ngồi mà thơ
Hỏi cô áo trắng lụa tơ
Mua đâu đẹp thế ta nhờ ấy mua
Để hong nắng, để hương lùa
Cho hồn ta đắm mê bùa cô ơi!!!
Kẻ mồi, người rượu cuộc chơi
Trăm năm tưởng áo trắng đời trăm năm
Cố Quận
Thu Đây Buồn Lắm Em
Mùa thu buồn lắm em
Giọt sương nhỏ bên thềm
Ngoài trời mây trắng phủ
Thu đây buồn lắm em
Thương cuộc tình đã mất
Nhớ chuyện mình xưa tan
Lệ nào lăn khoé mắt
Ngày tiễn biệt! Thu sang
Đêm nhớ về kỷ niệm
Lá ngoài sân xạc xào
Ngờ tiếng chân, áo tím
Dưới trăng...bóng ngọ vào
Thu đây buồn lắm em
Ngày mưa ướt cành mềm
Lá rời! Trôi cánh lá
Trên dòng chảy nước êm
Thơ khóc người thu trước
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2016 00:48:26 bởi Cố Quận >
Vườn Hoa Cúc Nhà Nàng
Nhà nàng thu một vườn hoa
Cúc nhành xanh đóa vàng a ươm vàng
Muốn sang nhặt cánh...chưa sang
Ngại hoa thu héo cành đang hương cành
Muốn sang mà danh chưa thành
Nghĩa chưa thuận chữ cao sanh chưa tròn
Chưa sang nên dạ héo hon
Năm canh thao thức! Mỏi mòn năm canh
Vườn hoa cúc dưới trăng thanh
Cách nhau một lũy tre xanh thế mà
Ôi tình xa! Ôi người xa
Hỏi nàng có biết lòng ta không này
Thơ sầu trút chén quỳnh cay
Vần âm gửi gió cùng mây đến nàng
Đêm trăng soi sắc hoa vàng
Soi cành xanh lá cúc đang độ mùa
Vườn hoa bên nớ gió lùa
Bên ni mành trúc cửa khua mơ màng
Cố Quận
Mùa Thu Hoa Cúc Nở Mùa thu hoa cúc nở
Vàng sân nhà đong đưa
Nhụy lừng hương bên nớ
Bên ni tường gió đưa
Thơ vần câu thả bút
Mời ong bướm dạo vườn
Chiều thu ai áo lục
Tà tha thướt trong vườn
Hỏi rằng "Hoa bán không
Bao nhiêu lượng một bông???"
Lời rằng "Hoa không bán
Phải quân tử tặng không."
Thôi ta! Phường tục tử
Dễ gì mong lấy hương
Sắc vàng hoa đây hử
Về tiếc ngọc...tư tương
Mùa thu hoa cúc nở
Bên nớ cành vàng ươm
Bên ni bàu than thở
Người bất cận! bất tương
Cố Quận
Phải Người Quân Tử Tặng Hoa
Phải người quân tử tặng không
Phải người quân tử qua sông theo cùng
Dạ chẳng khiếp, chân chẳng chùng
Dù cho nắng hạn, bão bùng cũng mang
Xẻ chia nghèo khó, giàu sang
Phu thê tương kính, họ hàng hợp thông
Ra đồng cùng tát nước đồng
Qua thác chàng lái, mũi dòng em bơi
Nợ duyên một gánh chàng ơi
Nguyện tròn duyên nợ kiếp đời này a
Phải người quân tử tặng hoa
Phải người quân tử em là biếu không
Cố Quận
Thu Đây Buồn Lắm Em (2)
Em à! Mùa thu nơi này buồn lắm
Trời viễn xứ mây giăng
Tái một màu thu sậm
Dòng nước biếc băng băng
Trôi về đâu! Về đâu lá ơi
Bên kia vùng biển Á
Sầu Mỹ Quốc khôn vơi
Tình xưa đà xa quá
Buồn lắm em mùa thu nơi này
Lành lạnh ngọn heo may
Vi vu từng chiếc đổ
Vàng nhạt nắng len cây
Không có em thu đây buồn lắm
Giòng rưng rưng nhỏ xuống thơ rồi
Giòng rưng rưng nhỏ xuống dòng trôi
Thu viễn xứ! Đời ta viễn xứ
Nên trời thu bên này
Buồn lắm em ơi
Lá bay! Lá bay
Rụng sầu chơi vơi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2016 13:02:53 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: