Thơ Tình
Tím Về...Vườn Đỏ Màu Hoa
Tím về...anh chị em ơi!
Vần âm thơ gió lên trời thu mây
Ta ngồi chén rượu tàng cây
Phong xào xạc lá chiếc gầy khô reo
Chiều vàng sợi nắng lưng đèo
Rụng trôi xuống phố va bèo ao thu
Ta ngồi nhấc chén mà tu
Nghe thơ ai tiếng, gật gù khen hay
Tím về...vần chữ lên mây
Gió thu lộng xuống vườn này thành thơ
Cố Quận
Mùa Thu Bên Này
Bên này thời gian qua nhanh lắm
Mùa thu, mùa thu...lại mùa thu
Lá rơi, lá rơi từng chiếc chậm
Đầy sân ngoài! Lá úa màu thu
Ta đếm từng thu đi thu đến
Từng giấc mơ, nghe gió heo may
Vi vu trên bến chiều trên bến
Vàng tơ soi bóng nước hồ bay
Và thấy em! Tà xưa áo tím
Đò ngang sông vạt tím màu sông
Và thấy em! Tóc huyền mầu nhiệm
Dìm thơ ta vần chữ chìm sông
Bên này mùa thu trôi nhanh lắm
Thời gian vùn vụt thoáng mười năm
Lá vàng! Lá rụng từng chiếc chậm
Sân đầy sân lá mấy mươi năm
Mùa thu, mùa thu...rồi lại thu
Cố Quận
Từ Giọng Hát Ai
Rồi từ giọng hát ai
Trôi trên vùng kỷ niệm
Những hình ảnh phôi phai
Giăng màu không gian tím
Người ru Niệm Khúc Cuối
Ta sầu gieo vần âm
Nhớ quê nhà một buổi
Ngồi tưởng bóng tri âm
Mưa mùa nơi bến cũ
Tình xưa tối chia ly
Chợt về theo nước lũ
Dòng ra biển! Chia ly
Rồi từ giọng hát êm
Vai run sợi tóc mềm
Lời bổng trầm, cao vút
Vượt qua bờ kia đêm
Ngoài hạt rơi...hạt rơi
Niệm Khúc Cuối rã rời
Rưng rưng giòng lệ nhỏ
Lăn dài! Giọt ướt rơi
Thơ ta sầu ý thơ
Cố Quận
Thơ (3) Không em! Thơ là con nước Dòng xuôi dòng ngược trên sông Không em! Thơ làn gió lướt Ngọn nam ngọn bấc qua đồng Tiếng lòng ta giăng năm tháng Như màn nhện trắng lưới sầu Tiếng lòng ta gieo tối sáng Như tơ trăng ánh vương lầu Chén thơ rót đầy nhắp cạn Bàu thơ tay mở tay nghiêng Vần nửa cân, âm nửa lạng Mơ màu tà quỷ, áo tiên Mời em ngón đàn cung trổi Khúc ca từ buổi hôm đầu Ta ngân mượn luồng thu thổi Qua sông chắp cánh nhiệm mầu Âm thơ xạc xào lá bay Vần thơ tí tách hạt gầy Hiên tuôn thành dòng thu chảy Đi rồi! Thơ bổng hóa ngây Không em! Thơ là cõi mộng Giữ chi còn mất dạ buồn Coi như họp sum, tiễn tống Ngược xuôi con nước ra nguồn Thơ ta giọt hòa với biển Văn chương...tiếc nuối làm gì!!! Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2016 02:07:30 bởi Cố Quận >
O Nhìn So Đũa Rồi Cười
O nhìn bông so đũa cười
Áo bà ba tím cho người muốn thơ
Muốn rượu đồi tím sim mơ
Muốn chung soi nắng hững hờ cạn chung
Muốn mà sao tay bổng run
Trống ngực nó đánh thùng thùng thế ư
Hay là sợ xực bùa thư
Là âm vận chúng tạ từ trần gian
Áo bà ba tím nếp than
Cười bông so đũa với chàng thơ kia
Cố Quận
O Đi Mô!!!
O đi mô cầm dù
Tướng yểu điệu, nhàn du
Hai tà bay tha thướt
Lụa màu hoa thẫm nhu
À Thì ra sợ nắng
Tia gay gắt cháy da
Làn mịn màng, sáng trắng
Tay dù che đầu a
O đi mô thế O
Dọc theo bờ quanh co
Sông Kiên dòng lơ lững
Không thấy bóng ai đò
O cười duyên với xuân
Làm chết gã người dưng
Môi hồng hai nụ hớp
Hồn kẻ ấy chùng chưn
O đi mô, về mô
Tôi đi theo...đừng hô
To! Người ta họ ngó
Ngạo tôi, O đi mô!!!
Cố Quận
Ngày Em Tà Lụa
Ngày em tà lụa qua đường
Giàn bông giấy trắng trên tường sắc phai
Hương làn tóc thả ngang vai
Gió đưa vô cánh cổng ngoài hàng ba
Là vần rụng xuống thơ ta
Là âm trắng cả hai tà áo hương
Ngày em tiếng guốc trên đường
Giàn bông giấy trắng trên tường rụng bông
Cố Quận
Cảm Ơn O Tặng Bông
Cảm ơn O nhã ý
Tặng so đũa mang về
Cảm ơn O hảo ý
Nhưng...chẳng dám mang về
Sợ Người tra vấn mình
Sợ Người hỏi...hồn kinh
Ấp a lời! Ấp ớ
Là chày nện đau mình
Cảm ơn O tặng bông
So đũa rổ qua sông
Nhờ cô hàng tay nấu
Lẩu canh chua bên sông
Ngồi nhậu nhớ áo người
Màu tím hoa sim cười...
Cố Quận
O Váy Tím
Này O váy tím hoa cà
Tím hương sắc lụa ấy là tím thơ
Tím vần chữ viết câu mơ
Câu tha thiết nhớ thẩn thờ mấy câu
Muốn hỏi đầm tím nhà đâu
Bên sông kia ấy chưa cầu bắt qua
Đò ngang ghé chở...đò ra
Ngược dòng lên xóm đông mà xóm đông
Xóm tây nằm cách con sông
Cho tình thơ tím mực dòng mến thương
Váy tím hoa cà vấn vương
Thơ thao thức cả đêm trường giấy thơ
Cố Quận
Giáo Gươm Cảm Mạo
Ngày đêm thân chém gió
Nên nay cảm mạo rồi
Sân Trường không phát cỏ
Ngọn cao khỏi ghế ngồi
Ôi! Giáo gươm cảm mạo
Chân chẳng bước ra ngoài
Cỏ lan tràn sạn đạo
Cho vướng víu áo dài
Tội mấy O! Tội ghê
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2016 12:38:27 bởi Cố Quận >
Thương Màu Tím
O thương màu tím chi buồn
Cho rưng rưng mắt giòng tuôn khóc tình
Tím ơi! Tím có thương mình
Chứ mình thương tím lụa xinh xinh à
Vần chữ mộng sắc hoa cà
Tiết âm mơ bóng xa xa lục bình
Tím chi cho lệ khóc tình
Giọt rơi ướt áo tím xinh O rồi
Cố Quận
Vàng Rơi Thu Khẽ Qua Thềm
Vàng rơi thu khẽ qua thềm
Vi vu sân trước cành mềm rụng hoa
Tơ thu nhạt áng chiều tà
Soi màu lụa dáng ngọc ngà người sang
Bên này con lối tình lang
Đứng chờ sánh bước cùng nàng phố đêm
Vàng rơi thu khẽ qua thềm
Cánh hoa rụng bám tóc mềm người hương
Cố Quận
Sao Đành Vứt Hoa!!!
Sao đành phụ công kẻ trồng
Phụ lòng kẻ cắt! Vứt hồng vậy o
Làm người trao tặng buồn so
Buồn thúi ruột! Bước xuống đò ngồi thơ
Hồng tôi cành dưới nắng tơ
Dưới đường một đóa bây giờ héo hon
Hồng tôi chưa chạm môi son
Hương tay o nhận vẫn còn hương bay
Sao đành vứt đóa như vầy
Cho màu đang thắm sắc gầy hao hoa!!!
Cố Quận
Ta Và Trăng Nhớ Người
Ta và trăng ngồi bàu nghiêng chén rượu
Nhắp làn tơ màu vũ trụ vàng tơ
Bóng cố nhân! Vùng dĩ vãng nhạt mờ
Sông nước cũ cành xác xơ thu tái
Ta và trăng thức tàn đêm nhớ lại
Làn hương trôi trên mái tóc ai bồng
Ngọt ngào môi ôm chặt lấy môi cong
Đêm hôm đó đồi phong thu tiếng lá
Ta và trăng luyến thương người xưa quá
Lệ giòng rơi! Trời tầm tả mưa sương
Cố Quận
Thơ Tà Tâm
Thơ mi lòng nổi tà tâm
Vái mưa chi để tà thâm ướt rồi
Sao không ra mời áo ngồi
Tránh mưa cho phấn son môi vẫn màu
Thơ mi sao nỡ nhìn nhau
Cách khung cửa kính cho đau dạ người
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2016 01:12:59 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: