Thơ Tình
Lá Mùa Thu Rụng
Ừ thu là chiếc lá
Vàng bay lá vàng bay
Ừ thu lên! Ta đã
Ngồi buồn bên chén say
Nghe vi vu ngọn gió
Mắt vời xa ngóng ai
Tà lụa thơm xưa đó
Trắng màu mây, tóc vai
Sợi dài lưng đen mái
Dưới chiều pha nắng tơ
Chầm chậm chân tiến lại
cho vần âm ngẩn ngơ
Cho ta lời thu khúc
Thì thầm môi mắt em
Cho ta lời lá mục
Thì thầm hương sắc đêm
Cho ngoài thu tí tách
Hạt nào rơi mái hiên
Cho căn phòng hai phách
Lên trời du cõi tiên
Run run từng ngón ngọc
Rã rời hơi! Dứt hơi
Em nhầu co dáng vóc
Ta đuối mình cuộc bơi
Tình rồi xa, rồi tan
Thương yêu vỡ! Tình tàn
Hai người hai lối để
Sầu chiếm ngự không gian
Từng thu ngồi đếm lá
Vàng bay chiếc vàng bay
Áo nàng thu trắng đã
Theo gió mùa xưa bay
Ta buồn thu chén say
Vần âm khóc thu gầy
Hắt hiu chiều nắng nhạt
Xạc xào cánh thu lay
Cho từng cơn lá rụng
Xuống vùi chôn bóng ai
Cho từng thu qua rụng
Dần những ký ức phai
Cố Quận
Cô Áo Vàng Hoa Cúc
Cô áo vàng ơi cô áo vàng
Vội gì mang hoa cúc đò sang
Cho tơ lụa bóng tà hương khuất
Cô mới vừa đây mới bên đàng
Mai này muôn nẻo xa vời vợi
Biết đã lần sau đã gặp không
Xuân tà lụa cúc hoa phơi phới
Cô của lần qua bến đò đông!!!
Vội chi cô hỡi vội chi mà
Bên này sông nước một mình ta
Nhớ áo vàng hương hoa thoáng đấy
Bờ kia sương khói phủ lụa tà
Cố Quận
Đường Say
Đời tôi biết một đường say
Là vần âm kéo lên mây chữ cười
Là năm...cứ quyết là mười
Ngõ này kéo đến lối vui O à
Bên chiều với lụa áo tà
Bên trăng với chén rượu ta với hình
Đời tôi biết một đường tình
Mắt môi ai giữa trời thinh không này
Là ngủ mộng...là ngủ say
Đường lên trời thấy áo bay trắng màu
Cố Quận
Người Cười
Người cười hoa nở nụ rồi
Mây bay đâu mất, nắng trôi vô vườn
Người cười răng khểnh dễ thương
Mắt môi ai thấy về vương vấn lòng
Cho thơ vần chữ thành dòng
Tiết âm nguồn chảy thu trong nắng vàng
Ý nằm tím mực đôi trang
Giấy màu tím nỗi ngổn ngang câu rồi
Người cười son nở nụ môi
Hồn thơ theo ánh nắng trôi vô vườn
Cố Quận
Chân Ai Gót Tím Một Màu!!!
Chân ai gót tím một màu
Hình trái tim...dậy nghiêng bàu ngồi thơ
Vườn hoa sân trước nắng tơ
Vàng thu cành cúc tím mờ mờ sương
Tím tình một thuở nào vương
Tà thu tím lụa trên đường phố quanh
Ngõ nào bóng áo người thanh
Ngõ nào tôi đứng đợi vành nón che
Huế à! O bước bên hè
Hương đời theo gió thu nhè nhẹ hương
Chân ai gót tím góc vườn
Hình trái tim...nhớ tình dường hôm qua
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2016 11:35:44 bởi Cố Quận >
Môi Cười Nửa Nụ
Ới Cô lối cỏ mây vàng
Vào đây nhắp chén trà đang hương này
Để ngồi nửa nụ...thơ say
Vần âm năm ngón bàn tay thơ đề
Vần âm năm ngón theo lề
Giấy loang mực tím chữ mê mang hàng
Trên dưới nét nét ngổn ngang
Nghiêng nghiêng phải trái dòng đan nắng màu
Nhạt trời thu áo tìm nhau
Nhạt trời tơ cánh lụa giao hương mùa
Ới thơ mi hẳn bị bùa
Môi cười nửa nụ...chào thua nên ngừng
Cố Quận
Em Chở Mùa Hè Ta Đi
Em chở mùa hè đi áo trắng
Làm rưng rưng mưa ướt phượng hồng
Em chở mùa hè đi trong nắng
Làm tơ vương vần chữ thơ hồng
Ta rơi năm tháng dòng tím mực
Mùa xưa ơi...giờ biết tìm đâu
Em chở tình đi! Buồn ray rứt
Dòng thơ ta trang giấy tím mầu
Em chở mùa hè áo trắng bay
Ta về cành phượng thắm trong tay
Biết tìm ai nữa đường trao nhánh
Hoa này em nào tỏ nào hay
Em chở mùa hè ta đi mất
Làm rưng rưng rụng cánh phượng hồng
Em chở mùa hè ta đi thật
Làm tơ vương tình kẻ theo chồng
Em chở mùa hè ta về đâu!!!
Cố Quận
O À!
O à mới hôm kia váy tím
Đứng bên hoa cười mỉm cùng chàng
Sao nỡ nào không ghé hỏi han
Thơ vần chữ tình tang sắc lụa
O à mới hôm kia hương của
Tóc làm say tay đũa tiệc người
Nhớ xuân hồng ở thủa đôi mươi
Trôi trên sắc lụa màu váy tím
O à mới hôm kia rượu vịm
Ngồi luyến thương kỷ niệm bóng hình
Ai qua rồi! Áo đất Thần Kinh
Ta ngày trước mộng tình nhân mộng
O à! Màu váy o sao giống
Tím tà xưa thơ lộng âm đời
Tím tà xưa thơ giọt mùa rơi
Ta với Huế...O ơi tưởng Huế
Cố Quận
Tím O Huế
Đành thôi! Tình cũng đành thôi
Theo dòng hoa rụng cánh trôi sắc màu
Nhớ chi tình cũ mà đau
Vần âm thơ khóc trước sau áo tà
Tím o giờ đã trùng xa
Tím o Huế đã người ta ấy rồi
Đành thôi! Tình tưởng mắt môi
Xưa dòng năm tháng đã phôi pha màu
Cố Quận
Nụ Hồng Xưa
Xưa em như nụ hồng đang nở
Áo tiểu thư tà trắng mượt mà
Xưa ta theo chân người một thuở
Vần âm thơ tình tứ vậy mà
Em không nói! Không lời thư đáp
Ngày trôi qua...năm tháng trôi qua
Ta chữ câu dưới đèn bạch lạp
Yêu thương rồi dần nhạt...rồi xa
Cánh hồng xưa sắc tàn! Hoa rụng
Trên lối nằm xác nhớ cành xanh
Nhớ trời xuân mưa đầu đọng vũng
Người ngây nhìn hoa nở đường quanh
Xưa em như nụ hồng đang nở
Ta chàng trai còn áo học trò
Sao không nói một lời đi chớ
Tình giữ chi! Lỡ tuổi hẹn hò
Cho giờ em sầu pha mái tóc
Ngồi rưng rưng nhắc chuyện xưa mình
Cho ta nghe về đêm trằn trọc
Ngồi tay thơ thương tiếc cuộc tình
Giờ còn đâu sắc nụ hồng xưa
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2016 12:44:25 bởi Cố Quận >
O Định Giết Tôi!!!
Tôi nào đâu mua liễu
Tôi nào kêu bán đào
Tại môi cười hàm tiếu
Nên thơ chữ vần vào
Miên miên và bất tận
Áo người hương lụa hương
Câu dưới trên bất tận
Đông, xuân, hạ, thu hương
Tôi nào đâu ghẹo liễu
Tôi cũng chẳng trêu đào
Tiếng oan O...không chịu
Nên thơ chữ vần vào
Hay O định giết tôi???
Cố Quận
Cành Hồng Nhà Ai
Vườn ai nở một cành hồng
Sắc khoe trong nắng trời trong nắng vàng
À đây! Mảnh vườn nhà nàng
Hôm qua lụa trắng tà đang hương mùa
Hoa và áo ngọn gió lùa
Hoa và áo đuổi guốc khua trên đường
Hoa và áo giữa màn sương
Hoa và áo đã vần vương vấn vần
Đêm qua chữ tưởng Tấn Tần
Câu mơ Ngô Việt qui-tân đấy mà
Đóa hồng đang nở sân nhà
Lối ngoài ta trộm nhìn hoa hương màu
Cố Quận
Em Ngây Thơ!!!
Em mà ngây thơ hả cơ!!!
Thời đâu bầy bướm ong tơ tưởng tình
Đâu say nhụy ngọt sa mình
Đâu mê đóa thắm hoa xinh lối này
Đâu héo cỏ, đâu vàng cây
Đâu sương đục sắc, đâu mây xám màu
Đâu thu lá rụng trước sau
Đâu heo may thổi nghiêng lau ven bờ
Đâu vần âm chữ câu thơ
Đầy trang giấy mực tím mơ mộng à
Em ngây thơ...giết đời a
Nên đàn ong bướm thân sa dưới cành
Cố Quận
Họ Đi Có Cặp
Họ đi...có Nàng có Chàng
Tôi đi Người bảo "Thả giàn cứ đi"
Tại tôi rượu cứ sân si
Tại tôi rượu cứ phú thi, chữ vần
Đọc tuồng Tấn, nhắc tích Tần
Người Dưng chóng mặt, bần thần nên không
Thèm theo tốn sức, tốn công
Vì đâu được kể tội chồng say thơ
Họ đi đủ cặp...hai cơ
Tôi đi thiếu Nửa nên thờ thẩn thay
Cố Quận
Thu Áo Vàng Hoa Cúc (2)
Ngày em thu, áo vàng hoa cúc
Ta chữ vần thơ tím mực thơ
Ngày em thu áo vàng lá mục
Chiếc rụng nằm...đợi gió mùa mơ
Xạc xào phong, cánh về trên lối
Chiều rưng rưng hạt trắng sương trời
Cho thơ ta ý vần tay mỏi
Tháng năm thương yêu giữ trong đời
Giờ em còn, áo vàng hoa cúc
Nữa không cho thu nhớ tà xưa
Giờ em còn chân son lá mục
Nữa không cho vạt gió hương đưa!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2016 00:37:28 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: