Thơ Tình
Hoa Đây...Người Đâu!!!
Thôi rồi gió thổi bay rồi
Người trong ảnh, hôm trước ngồi vịn hoa
Bớ làng gió cuốn o Nga
Lên trời cho sắc cành là nhớ thương
Áo người lụa cánh tay hương
Môi cười nụ với vô thường cỏ cây
Thôi rồi! Gió thổi Người bay
Cho hoa đơn độc chốn này vấn vương
Cố Quận
Tím ơi...Có Người Gõ Cửa
Gõ cửa trái tim...tim tím
Màu mực nhỏ xuống thành thơ
Thành sầu điệu âm ngất lịm
Run đàn sân trước thầm mơ
Ngoài kia ai người gõ cửa
Đàn ta khảy mấy nhịp đàn
Ngoài kia ai người đã hứa
Vào đây thơ chữ họa đàn
Tím ơi...có người gõ cửa
Cố Quận
Vườn Hoa Nhà Nàng
Nhà nàng có một vườn hoa
Tường leo đỏ sắc cho ta mộng người
Đêm nằm thấy nụ môi cười
Ngày thơ thấy áo màu tươi cánh màu
Hai mình cách ngõ...gần nhau
Chưa lần chạm mặt trước sau thế mà
Tôi thường nghe tiếng gió tà
Tiếng chân guốc bước dần xa cuối đường
Ra nhìn thấy sắc đỏ tường
Thấy hoa nở, thoáng mùi hương...không người
Cố Quận
Tím Nhỏ Giọt Sầu
Ô kìa Tím nhỏ giọt sầu
Nặng lăn trên đá tím mầu giọt rơi
Mấy đêm thao thức nhìn trời
Sương giăng giăng trắng! Rối bời dạ trông
Heo may về thổi cành phong
Cho vàng lá rụng lên dòng mà thơ
Sương bay bay...chẳng gió cơ
Vần âm chẳng tím mực tờ giấy nâu
Thôi rồi Tím nhỏ giọt sầu
Nặng mi, ướt má! Tím mầu môi son
Cố Quận
Niềm Tàn Thu
Tàn thu! Nhành hoa nở
Bên song giọt sương rơi
Lá xạc xào bên nớ
Sân nhà ai vàng rơi
Đường mấy tầm tay cách
Sao mà xa thế xa
Phải cùng chung bức vách
Nghe tiếng người...thơ ta
Tàn thu! Ngoài nắng nhạt
Hôm nay không áo người
Tiếng oanh buồn...rời rạc
Sân nhà bên vắng người
Tàn thu! Niềm tàn thu
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2016 00:33:10 bởi Cố Quận >
Chiều Ơi Giữ Đóa Tím Hoa
Chiều ơi giữ đóa màu a
Kẻo heo may rụng tím hoa trên cành
Giữ nghìn sợi nắng tơ quanh
Chút sương cho ướp nhụy thanh thanh vàng
Đầu đêm ra hái tặng nàng
Nhánh hương bình cắm ngồi đan áo ngà
Chiều ơi giữ đóa tím hoa
Kẻo heo may thổi cành sa lấm bùn
Cố Quận
Mưa Mùa Thu Cũ
Mưa mùa thu! Lá vàng bay nặng cánh
Hạt nghiêng nghiêng theo gió lạnh vi vu
Xạc xào cây phong trên ngõ, mây mù
Qua phố nhỏ đường quanh co đẫm ướt
Mưa mùa thu! Ta nhớ người thuở trước
Người năm xưa và những bước chân thầm
Trong bóng đêm con quán nhỏ Tri Âm
Cà phê dưới tàng me răm nhánh phủ
Mưa bên này nhớ mưa mùa thu cũ
Ta có em môi cười nụ bên vai
Bước dưới giọt rơi đọng nước lối dài
Mưa mùa thu cũ giờ không ai buồn lắm
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2016 00:40:41 bởi Cố Quận >
Hồng Tím Vườn Ai
Vườn ai tím một màu hồng
Đóa đang nở nụ ngày mồng tháng thu
Tơ vàng len giữa sương mù
Còn vương cánh tím hạt trù trừ tan
Nhà trong thấp thoáng áo nàng
Bên song tóc thả vai làn tóc đen
Cành hồng rụng cánh hờn ghen
Nắng rơi xuống đất! Sương chèn lên cây
Cố Quận
Hè Xưa Lạc Về Đâu!!!
Hè xưa ơi! Em đã lạc đâu rồi
Theo mưa ngàn, hay giạt nắng mùa trôi
Tàng phượng đỏ rụng đầy sân phủ cội
Lạc về đâu...luồng gió cuốn lên đồi!!!
Giờ ta ngồi xem dòng thơ ngày tháng cũ
Viết cho em vần nức nở tiếng ve
Lối cỏ xanh, tà trắng giữa trưa hè
Nghiêng nghiêng nón tay che, chân guốc mộc
Em lạc về đâu! Cho thơ ta nghìn hộc
Cho thơ ta giòng lệ khóc hè ơi...
Cố Quận
Nỗi Niềm Hạt nào nặng những nỗi niềm Đè rơi chiếc lá thu chìm bến sông Hạt nào giăng trắng bão giông Heo may nổi ngọn gió lồng lộng qua Cho mù mịt bóng chiều tà Cho tăm tối bóng trăng ngà ngọc đâu Hạt nào tí tách canh thâu Khóc người biệt cõi giang đầu dứt duyên Nỗi niềm hai kẻ...sao riêng Mình em gánh những muộn phiền thế ư!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2016 22:22:07 bởi Cố Quận >
mình mới vô đây ko biết đăng bài kiểu gì. bạn chỉ mình đc ko?
Mấy Hôm Vắng Áo Qua Đò
Lưng không cơn gió nổi
Ngoài trời mây trắng trôi
Mưa hạt mềm thấm cội
Cây phong già lá rơi
Mấy hôm rồi bão đến
Nắng mùa thu chẳng vàng
Quạnh hiu đò neo bến
Sông vắng bóng cô nàng
Giữa dòng đâu áo trắng
Tà nào hương vạt hương
Tiếng chèo nghe văng vẳng
Dưới màn sương khói sương
Lối đi về dòng chảy
Đục màu nâu đất nâu
Vườn hoa cành nghiêng gãy
Nước vũng tràn nương dâu
Lưng không làn gió nổi
Màn trời mây chưa tan
Đò vẫn neo sớm, tối
Áo bao chừ sẽ sang!!!
Cố Quận
Ngỡ Ngàng Thu Đi
"Duyên xưa như lá úa vàng
Chạm bờ vai mới ngỡ ngàng thu đi"
Mấy mươi mùa bóng chim di
Mấy mươi mùa áo xuân thì gió bay
Lụa nào hương lá thu gầy
Vương hai vạt trắng tơ đầy vàng tơ
Lối về ai kẻ đứng chờ
Lối về ai kẻ sát bờ vai thon
Mấy mươi mùa dạ vẫn còn
Nhớ thương tình chẳng vẹn tròn...dở dang
"Duyên xưa như lá úa vàng
Chạm bờ vai mới ngỡ ngàng thu đi"
Cố Quận
Em Có Biết Tình Ta!!!
Em có bao giờ đọc lại những dòng thơ
Của tháng năm xưa của thuở đợi chờ
Của góc sân trường đỏ màu cánh phượng
Mùa hè bay nằm vương áo lụa tơ
Em có bao giờ ngồi nhớ đến ta
Cái gã thư sinh nhút nhát quá mà
Chỉ muốn gieo vần âm trên giấy trắng
Tình âm thầm...tình rụng mấy mùa hoa
Riêng ta đã bao năm rồi câu chữ
Tím mực thương, tư lự tím nét chiều
Hỏi lòng mình nhật nguyệt ấy bao nhiêu
Là tiết đến, đi đà bao nhiêu tiết
Rồi tự hỏi, tình ta...em có biết!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2016 23:02:48 bởi Cố Quận >
Em Còn Giữ Không Thơ Tôi!!!
Em màu mực tím năm xưa
Thư tình tôi viết ngày mưa nắng còn
Vần âm thơ mắt, môi son
Áo màu trắng vạt lùa con lối gầy
Cho trời thu nổi trùng mây
Rưng rưng hạt ướt bàn tay ngón mềm
Run run chân tránh mưa thềm
Hiên rơi tí tách tôi, em hai người
Để len lén...bốn con ngươi
Kẻ nhìn, kẻ tránh mười mươi mấy lần
Thế là duyên hợp cõi trần
Thế là câu ý thơ gần thơ xa
Thu tàn, thu tái vừa ba
Tình đi, tình ở...tình đà mộng xưa
Em màu mực tím nắng, mưa
Thơ tôi còn giữ không ừa còn không!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2016 11:04:18 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: