Thơ Tình
Em Với Ngày Tháng Sầu
Em với ngày tháng sầu
Cuộc tình tan vỡ mau
Mùa thu rồi chung lối
Mùa nay ta mất nhau
Em và ngày tháng nhớ
Lần chia biệt thê lương
Chuyện mình yêu đương lỡ
Chuyện mình sầu vương vương
Em với ngày tháng chậm
Đếm từng giây từng giây
Thu ngoài kia mưa thấm
Lá nặng lìa xa cây
Em và ngày tháng sầu
Tình còn đâu...còn đâu!
Cố Quận
Nhánh Hồng Xưa!
Đưa người! Chàng tặng nhánh hồng
Hoa xưa tàn úa bên chồng đài rơi
Bây chừ hai hướng cuộc đời
Em, chàng hai kẻ chân trời cách nhau
Lật trang vở cũ lòng đau
Nhành hoa xưa đã nhạt màu! Xác khô
Nhạt màu mực tím nét tô
Lời yêu thương cũng mơ hồ...tiếng quên
Cố Quận
Tình Là Kỷ Niệm! Người Là Bóng Phai
Tình là kỷ niệm
Người là bóng phai
Đời người quá nửa
Thời gian bềnh trôi...
Em giờ xa lắm trời xa
Chốn ấy thu vàng có lá
Xào xạc heo may trên đường
Của những chiều mây cuối hạ
Ta giờ ru giấc mộng buồn
Thơ rưng rưng niềm thương nhớ
Chữ nằm thổn thức vần câu
Chuyện mình ngày xưa một thuở
Tình giờ kỷ niệm
Người giờ bóng phai
Mộng dài ngự chiếm
Màu môi mắt ai...
Cố Quận
Đời Người Như Bóng Câu Qua Cửa Đời người như bóng câu qua cửa
Như lá mùa xanh lá mùa phai
Thoáng thấy! Giờ tìm đâu ra nữa
Hai tà lụa tím áo hình mai
Đời người kiếp trăm năm quá ngắn
Tợ một cành hoa nở...rụng hoa
Thoáng buổi ngạt ngào hương nhụy thắm
Tuần tan sắc màu nhạt đài sa
Đời người tử sinh mi mắt chớp! Cố Quận
Tình Em Và Ta!
Em xưa chân bước xuống đò
Là quên tình tuổi hẹn hò ngày thanh
Là duyên nợ ước không thành
Là trăm năm mối chỉ mành rứt tơ
Ta xưa một buổi ra bờ
Là thân viễn khách mịt mờ nước mây
Là hình bóng cũ hao gầy
Là đời nửa kiếp bên nầy nhớ thương
Tình em nhạt sắc phai hương
Tình ta một gánh đoạn trường tháng năm
Cố Quận
Em Là Nỗi Nhớ
Em là nỗi nhớ một đời
Em là nỗi nhớ trong lời thơ tôi
Ngày em tà trắng gió trôi
Ngày em tóc thả hương đồi cây hương
Ngày em gối mộng đêm trường
Ngày em guốc mộc trên đường guốc kêu
Là tôi hiểu nghĩa tình yêu
Là tôi buồn dưới bóng chiều chân hoang
Là tôi mê ánh trăng vàng
Là tôi luyến hạt mưa hàng hiên rơi
Em là nỗi nhớ một đời
Em là nỗi nhớ trong lời thơ tôi
Cố Quận
Em Giờ Góa Phụ Bên Trời
Em giờ góa phụ bên trời
Vành khăn tang trắng khóc đời quạnh hiu
Thu vàng dõi mắt đăm chiêu
Xa trong cõi nắng buồn thiu sắc buồn
Dòng sông nào chảy xa nguồn
Nước đi đi mãi triệu muôn dặm ngoài
Người xưa nửa kiếp trần ai
Em chừ nửa kiếp gầy vai gánh sầu
Em giờ góa phụ áo bâu
Tang cài vải mảnh đen khâu khóc chồng
Thu vàng nắng trải cỏ đồng
Đăm chiêu mắt dõi chiều mông mênh buồn
Cố Quận
Mùa Em Đi! Lá Rụng
Mùa em đi lá rụng
Mùa em đi thu vàng
Sương mù che thung lũng
Xào xạc gió trên đàng
Mùa thơ ta nhạt nắng
Mùa thơ ta chữ sầu
Trăng treo nhành đêm trắng
Mực loang ánh đèn dầu
Mùa lá rụng em đi
Thơ ta gánh sầu bi
Chữ vần loang tím mực
Tình một khối tình si
Mùa em đi! Lá Rụng
Cố Quận
Em Có...
Em có nghe không lời của gió
Thu về xào xạc lá thu trôi
Dưới dòng biên biếc thu ráng đỏ
Chiều rơi! Chiều hiu hắt bóng tôi
Em có hiểu tình thu luyến vết
Chân người xưa một thuở áo tà
Em vạt hương cành cúc vàng hoa
Cho âm tiết thơ ta thương nhớ
Em có nghe thu mùa nức nở
Từng hạt rơi bên nớ bên này
Chở âm u! Xám xịt màu mây
Mưa trút xuống đồi cây ướt nhánh
Em có hiểu thu ta hiu quạnh
Cùng bàu cay, chén lạnh, rượu sầu
Áo ngày xưa vạt trắng nay đâu
Không lại nữa! Đây mầu hoang vắng
Em có đọc thơ ta vần nặng
Lắm rồi em! Trong nắng thu tàn
Cố Quận
Không Em Mùa Lá Đổ
Em mùa lá đổ trong chiều
Heo may lồng lộng! Tiêu điều cỏ cây
Lá vàng bay án vầng mây
Vi vu tiếng gió bến này xưa em
Cùng ta song bước áo mềm
Vạt hương lên những bậc thềm đồi thu
Hai hình bóng, cõi sương mù
Ta em với mộng mơ trù hoạch duyên
Nợ tình nguyện ước chung thuyền
Chung trăm năm cuộc phỉ nguyền lứa đôi
Đồng nay cây cỏ và tôi
Gió lên lá rụng! Trên đồi không em
Cố Quận
Lá Vàng Trên Sân
Tôi đứng trên sân
Nghe tiếng lá thu reo trên lối
Xào xạc! Bâng khuâng
Áo thu người tình xa mắt dõi
Em không về
Trong nắng thu hề
Em quên hết
Mùa thu tái tê
Cho mây trắng
Nằm vây phố buồn
Cho hạt nặng
Nghìn giọt sầu tuôn
Tôi đứng trên sân chờ
Áo người tình xưa ngõ
Làn heo may dật dờ
Vi vu bờ lau cỏ
Người đi rồi
Tình tan rồi!
Em bỏ thu vàng nơi đây
Tôi với thu vàng lá bay
Sao chẳng lời chia tay
Sao chẳng câu đoạn tuyệt
Tôi đứng bên chiều thu say
Nghe tiếng lá reo từng chiếc...
Từng chiếc tiễn một cuộc tình
Vỡ tan...vỡ tan
Cố Quận
Hoa Yêu Thương
Tặng em một đóa yêu thương
Với vài ba nhánh mà hương giấc nồng
Tặng em một đóa hoa hồng
Với vài ba nhánh hường bông cắm bình
Em ngồi nhớ bóng với hình
Em ngồi nhớ chữ vần in thư này
Ngoài kia gió ngọn đưa mây
Trái yêu thương mởn xanh cây lá vườn
Tặng em một đóa yêu thương
Với vài ba nhánh lừng hương ái tình
Em này! Dạ có nhớ mình
Thời chân ra ngõ người nghinh đón à
Cố Quận
Tình Hợp Tan! Tan Hợp
Có một chuyện tình bắt đầu
Bên một cuộc tình vỡ tan
Ngày hoa lối khai mầu
Sẽ có ngày vườn hoang
Có một người luyến ái
Bên một người ưu tư
Trên cành yêu trổ trái
Đất rụng quả tình ư
Có lần song song bước
Là có lần lẻ loi
Đi về không đưa rước
Hình ta! Bóng ta thôi
Bên một cuộc tình vỡ tan
Có một chuyện tình bắt đầu
Người trăm mối ngổn ngang
Người mộng giấc nguyệt lầu
Tình hợp tan! Tan hợp
Gần...rồi sẽ xa nhau
Cố Quận
Hai Nghìn Ngày Đêm! Năm Mùa Lá
Ta đã hai nghìn đêm thắp nến
Hai nghìn ngày nắng bến, mưa bờ
Hai nghìn trang giấy trắng, mực thơ
Vần âm nhớ! Thương tơ, tưởng hạt
Ta đã năm mùa thu gió ngát
Năm mùa theo lá lạc dấu trên đàng
Năm mùa theo trăng mù ngõ mây sang
Sương khói kín vườn hoang sơ cỏ úa
Ta đã khóc! Áo người xưa tà lụa
Áo người xưa một thủa chiếm ngự hồn
Áo người xưa hò hẹn tam quan môn
Chân dạo dưới bóng hoàng hôn phố biển
Ta thơ thắp nến hai nghìn đêm luyến
Hai nghìn ngày kể chuyện tình xa
Hai nghìn trang giấy trắng mực đà
Buồn tím mực! Tím tà thu áo tím
Ta đã thức năm mùa nghe trống điểm
Năm mùa cây rụng lá chiếc xạc xào
Năm mùa tay khêu ngọn bấc thấp, cao
Thơ ta kể chuyện mình bao thu trước
Em đã đọc nhưng em nào hiểu được
Tình ta đâu! Em nào hiểu gì đâu
Hai nghìn đêm, ngày tóc nhuộm sầu
Mùa lá đổi...úa mầu thu! Lá rụng
Cố Quận
Quá Khứ! Xin Ngủ Yên
Hãy ngủ yên quá khứ
Đừng dậy nữa mi à
Linh hồn thơ tư lự
Áo trắng ấy hai tà
Một thời yêu thương cũ
Một chuyện tình dở dang
Một thời xa xưa cũ
Một chuyện tình ngổn ngang
Trăm nỗi sầu! Phiền muộn
Trăm nỗi niềm! Đắng cay
Rồi từng cơn gió cuốn
Tình mất hút heo may
Hãy ngủ yên quá khứ
Đừng dậy nữa thu à
Hồn thơ ta vần chữ
Thương nhớ áo ai tà
Quá khứ! Xin Ngủ yên
Cố Quận
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: