Thơ Tình
Em Về Dáng Lụa Áo Xuân Bay Em về dáng lụa áo mùa bay
Trời đã vào xuân bóng nắng ngày
Bóng chiều tơ khói trời tơ khói
Trôi miền miên viễn ánh xuân lay
Thì bên kia gió làn hiu gió
Hương ngàn run cánh nụ mai hoa
Nở cành xuân đoá vàng xuân đoá
Hương tình run khẻ vạt thêu hoa
Ừ! Xuân em áo vàng mai bước
Đường lên thôn cỏ mượt thảm xanh
Ừ! Ta theo áo vàng lụa trước
Đường sau đình ngọn trúc nêu xanh
Em về dáng lụa áo xuân bay
Châm chút cho chân đuổi kịp này
Cho tình sau trước tình xuân hé
Tỏ lòng thương mến tự lâu nay
Em về dáng lụa sánh cùng ta
Cố Quận
Hoa Lan Trên Vách
Nhành hoa lan trên vách
Ngày nở mấy đoá hương
Đêm xuân sầu ly khách
Ngồi rượu dưới hiên sương
Nghe lòng thương nhớ gió
Chợt dạ hoài mơ trăng
Áo người em hôm nọ
Về chơi tết cùng chăng!!!
Sao mùa đi...đi mãi
Mười, hai, ba mươi năm
Sao tình đi...đi mãi
Tà lan tím xa xăm
Nhành hoa lan trên vách
Ngày nở mấy cánh hương
Đêm xuân hồn ly khách
Nằm mộng áo tơ vương
Cố Quận
Xuân Hồng Hoa Nở Trên Cành
Xuân hồng hoa nở trên cành
Ngày hanh hanh nắng soi Thành Nội xuân
O buồn! Trăng ánh hạ tuần
Ngày hăm ngọn bấc trên rừng ru đêm
Dòng Hương Giang chảy dòng êm
Đò khuya khoang xoã tóc mềm nằm mơ
Tình xa đã mấy xuân chờ
Ngô đồng lá xạc xào bờ thâu canh
Bình minh hoa nở đỏ cành
Xuân hanh hanh nắng Nội Thành nhớ ai
Cố Quận
Nói Rứa Mà Răng Dạ Còn Thương
Nói rứa mà răng bến vẫn chờ
Đò đi nào đã ngược dòng mơ
Xuân xanh một thuở tình một thuở
Tợ nước làn trôi! Gió hững hờ
Nói rứa mà răng dạ vẫn còn
Mong mùa hạ nắng phượng màu son
Con ve trên nhánh rầu rỉ tiếng
Nói rứa mà răng dạ vẫn còn
Thương người năm trước bóng nay mô!!!
Cố Quận
Cứ Ngỡ Xuống Trần Chơi Chốc Lát!!!
" Cứ ngỡ xuống trần chơi chốc lát
Nào ngờ ở mãi đến hôm nay... "
Cũng bởi hôm xưa hồn bước lạc
Tình người vương vấn áo tà bay
Hoa cúc nụ vàng lơ lững gió
Cành thông xanh lá phất phơ mây
Thôi cũng là duyên mình tay chuốc
Trả hết trăm năm nợ kiếp này
Cố Quận
Nhành Hoa Nhà Nàng
Nhà nàng đỏ mấy nhành hoa
Đầu xuân in vách, thơ ta chữ vần
Hỏi người cách một con sân
Sao chung một xóm tình thân chẳng tầm
Để lòng chi kẻ xa xăm
Cho thương với nhớ tháng năm vậy nàng!!!
Nhành hoa đỏ cánh...úa vàng
Sầu âm vận bởi hồn dan díu màu
Cố Quận
[link=http://www.google.com/url?sa=i&rct=j&q=&esrc=s&source=images&cd=&cad=rja&uact=8&ved=&url=http%3A%2F%2Fvtc.vn%2Fhoa-khoi-bich-khanh-duyen-voi-ao-dai-trang.538-364311.htm&psig=AFQjCNGEahrtIFyAoE3EAObGeUXYkvaI6A&ust=1450830146143806][/link]
Sao Xưa Em Không Nói!!!
Sao em không nói cùng ta kẻ
Tình theo xưa hạ nắng soi lề
Sao em không đoái lòng ta kẻ
Tình câm! Đông hạt ướt đi về
Rồi câu thơ tím vần âm áo
Trắng lụa hai tà thơ chữ thơ
Rồi hiên đêm thức tàn đêm dạo
Cung trầm! Cung nức nỡ làn tơ
Mùa tương tư mắt, môi son đắm
Lá chiếc dần phai dăm chiếc rơi
Mùa say mê tóc, eo thon lậm
Cúc vườn mơn cánh gió xuân khơi
Hôm em ra bến dòng đưa mãi
Tình ta nay nhạt bóng ai rồi
Hôm em chân xuống thuyền trôi mãi
Trùng xa trong khói nước mây rồi
Sao em lạnh lùng chi thế ư
Lòng ta bao trìu mến sao từ
Chối tình ta nhỉ! Buồn em nhỉ
Duyên mình chưa dệt mối đà hư
Sao xưa không nói một lời nào!!!
Cố Quận
Đò Đã Neo Dòng
Bây chừ đò đã neo dòng
Trên sông Kiên áo quyến lòng không đi
Trăng đêm qua đoá trà mi
Vườn ai đầu hạ cánh thì đang hương
Con đò ngang bến vấn vương
Tình ông lái bổng thầm thương nước làn
Sông Kiên neo lái sào ràng
Dây xin ở lại tình tang với mình
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2017 01:46:28 bởi Cố Quận >
Cành Mai Nụ Hé Em à! Có cành mai nụ hé
Cắt vào tay nhè nhẹ cặm bình
Vài hôm vàng đoá xinh xinh
Ngồi tay chén rượu vần tình tứ thơ
Cho hương tết mộng mơ thuở tết
Tà lụa hoa tơ dệt màu hoa
Tôi theo em bước về nhà
Trăm năm một mối duyên là nợ duyên
Em à! Hãy lại xem mai nụ
Vừa bừng hoa nhuỵ nhú đỏ rồi
Lại đây mà rượu cùng tôi
Lại đây bán dạ tam bôi tửu nồng
Cố Quận
Nụ Hồng Đào Mùa Xuân
Hôm nay hoa nhánh hồng đào
Nụ đầu xuân nở mùa vào vườn xuân
Ngày lên sương giọt rưng rưng
Nhỏ từng giọt nhỏ xuống từng cội hoa
Ngày lên nắng trải sân nhà
Nắng từng sợi nắng tơ là vàng tơ
Ngày lên gió ngọn sang bờ
Gió từng ngọn gió dật dờ đò ngang
Qua sông hai vạt áo nàng
Hương nhè nhẹ đến cuối đàng sông đây
Hồng đào hoa cánh hôm nay
Nụ đầu xuân nở vườn này mời xuân
Cố Quận
Bình Minh Trên Đầm Cạn
Bình minh trên đầm cạn
Em chèo, anh nhấp câu
Lung linh tia nắng sáng
Soi làn trôi, đồng sâu
Mây mùa bay lơ lững
Hạ đầm hoa tím sen
Xa xa lùm cây đứng
Che làng thôn nước ven
Bình minh trên đầm cạn
Gà ngưng tiếng gáy rồi
Mau chèo vô chợ sáng
Còn bày cá ra ngồi
Mua giùm cô...giúp tôi
Cố Quận
Chiều Đây Người Cũ Đâu Rồi!!!
Chiều đây người cũ đâu rồi
Cầu bên sông vắng dòng trôi thu vàng
Nhớ xưa ta với bóng nàng
Ngồi vai tựa dưới trời mang mang buồn
Người rằng " Mai cách biệt muôn
Hỏi tình có lệ giòng tuôn không à!!! "
Chiều đây người cũ giờ xa
Cầu bên sông vắng! Dòng ra thu dòng
Cố Quận
Em Mùa Xuân Và Hoa
Em mùa xuân khoe cành đào hoa thắm
Ngày hiu hiu gió làn chậm gió về
Mở cửa vườn xuân, phố nhỏ tà khuê
Các lụa dáng đê mơ hồn thơ chữ
Em mùa xuân cùng ta thân khách lữ
Hoà vần âm, vận tứ vút lên trời
Níu khóm mây trôi, hờ hững hạt rơi
Nương màu khói nhạt, lả lơi sân khói
Em mùa xuân sáng vàng tơ nắng rọi
Chiều nghiêng nghiêng giữ cội cúc hiên nhà
Chiều nghiêng nghiêng ướp nhành mộng đừng sa
Đừng lạc sắc...đừng a! Hoa xuân nhé
Cho ta chén nồng, môi ngâm khe khẽ
Lời thơ xuân bên mé lộ đang chiều
Hát vu vơ khúc nhạc tết thương yêu
Tình tang với niềm phiêu phiêu xuân tiếng
Phong pháo đốt nổ đùng tai...đôi liễng
Đỏ màu câu bụi tắc kiểng ai treo
Trái xum xê chúc tài lộc thuận chèo
Năm mát mái biến phận nghèo, phú quí
Cung chúc tân xuân, an khang-hoan hỉ
Vạn sự cát tường, như ý Bính Thân
Gửi đấy chậu lan, tình nghĩa thêm gần
Tặng đây mai gốc đồng lân hàng xóm
Em mùa xuân và hoa...mời ong bướm
Cố Quận
Đôi Mắt Người Kiên Giang
Đêm ngồi mơ mắt biếc
Người Kiên Giang xưa buồn
Lệ giòng hôm tiễn biệt
Thuyền ra nước cách nguồn
Lần đi không trở lại
Trời Đông! Chốn quê nhà
Lần đi là mãi mãi
Trùng trùng mây sơn hà
Bên kia đường vắng bóng
Tà hương thủa nào đâu
Bên kia mùa gió lộng
Tà hương trắng tà đâu!!!
Cho sông nằm nhớ dáng
Tóc chiều bay lả lơi
Ngày dòng lên dòng cạn
Nhớ người chân phố chơi
Đêm ngồi thơ mắt biếc
Người Kiên Giang xưa giờ
Ẩn niềm đau ly biệt
Vời vợi cõi xa bờ
Đôi mắt người Kiên Giang
Cố Quận
Em Mùa Xuân Và Hoa (2)
Em mùa xuân và hoa...mời ong bướm
Vào vườn chơi cho sớm kẻo hoa tàn
Kẻo xuân đi mờ mịt cõi quan san
Hương phai đoá hoa vàng xuân nhạt đoá
Em mùa xuân và hoa mời khách ngõ
Dừng chân vui vần chữ tỏ tình thơ
Để trống canh sang bờ tóc lạc bờ
Giường lơi áo lụa! Thềm tơ áo lụa
Ừ! hãy lẹ...lẹ lên xuân một thủa
Hoa cười nay hoa úa cánh buổi mai
Thưởng khắc thời giao, hậu nhật nguyệt dài
Trong tam tiết chờ mai đào nhất tiết
Em mùa xuân và hoa mời nhập tiệc
Mời nhắp môi trang tuấn kiệt, giai nhân
Thắp nến hai cây nguyện Tấn duyên Tần
Ong bướm kết mai đào tân xuân kết
Kìa không gian lững lơ màu sắc tết
Nhành cúc lan nơi tầng trệt cúc lan
Dưới pháo đinh tai, dưới nhạc rùm đàng
Trên hiu hiu gió mùa đang đuổi nắng
Và quán bên ta trút bàu chén tặng
Em mùa xuân bài thơ ngắn tình nhiều
Đứng ngả nghiêng và thả bước xiêu xiêu
Quàng ôm dáng mỹ miều hoa xuống phố
Em mùa xuân và hoa vườn nụ trổ
Mời bướm ong ái ố dạo mùa chơi...
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.12.2017 10:57:01 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: