Thơ Tình
Em Và Tôi Phố Biển
Em và tôi phố biển
Mùa năm xưa trắng tà
bay bay chiều gió tiếng
Phần phật hương vạt ngà
Tình thư sinh nay đã
Tàn theo những cơn mơ
Đời thư sinh nay đã
Tàn trên những câu thơ
Vần âm buồn sắc lụa
Vần âm nức nở đàn
Khúc bổng trầm thương thủa
Phố biển tôi bên nàng
Giờ đây không gian nắng
Giờ đây đường giăng mưa
Màu chiều trôi lẳng lặng
Đâu tà trắng năm xưa
Tôi và con phố biển
Niềm quạnh hiu gió mùa
Tháng tư về nhạn tiếng
Gọi hè! Vương vương mùa
Có em áo trắng bay
Cố Quận
Anh Đèo Em
Anh đèo em, hai mình ra phố
Ngắm hoa xuân nở rộ cành hoa
Mua mai, đào, cúc về nhà
Chưng ba ngày tết đặng mà mời xuân
Anh đèo em, sau lưng khe khẽ
Chuyện mình xưa tuổi trẻ hẹn hò
Đi trên những lối quanh co
Vai bên vai tiếng nhỏ to câu tình
Anh đèo em, hai mình đi nhé
Cố Quận
Mận Vườn Cô
Vườn cô chùm mận đỏ rồi
Tôi xin qua hái mà ngồi rượu nghe
Để vần câu viết thành vè
Đồng dao mai rủ hát bè tiễn xuân
Tháng giêng mở tiệc cuối tuần
Tôi ngân mận đỏ thơm lừng chín cây
Mời cô hãy ngồi xuống đây
Tôi chia cho trái ngọt này đưa cay
Cố Quận
Và Con Tim Đã Vui Trở Lại
Và con tim đã vui trở lại
Ngoài vườn xuân nắng trải hoa vàng
Hương ngày trôi dưới tơ đan
Dưới hiu hiu gió mùa sang bên này
Và con tim đã say tóc mượt
Nửa nụ o sân trước câu chào
Cho hồn thơ gã bay cao
Vần âm tím chữ chiêm bao hoa cười
Và con tim o với tim người
Đã vui trở lại sắc dung tươi
Cố Quận
Hôm Xưa Không Nói! Lời Không Nói
Hôm xưa không nói! Lời không nói
Để chuyện tình đau nửa đời đau
Sao ta không nói xưa không nói
Nửa đời ôm ấp mộng bên nhau
Ừ! Ta nhát quá xưa nhát quá
Thơ rồi giữ hộc chẳng trao thơ
Ừ! Ta nhát quá tình ta đã
Chưa lần tỏ ý...tình là mơ
Hôm xưa không nói! Nay thơ nói
Tình đã tàn phai vết tàn phai
Đã màu hoa úa rơi trên lối
Đi về phượng vĩ tháng năm phai
Cố Quận
Ta Về Đốt Một Cuộc Tình
Ta về đốt áo thư sinh
Đốt vần âm mộng ba sinh ước thề
Chưa thành chưa nghĩa phu thê
Chưa ân ái với đê mê chưa mà
Đã trùng xa! Tình trùng xa
Bể nam núi bắc nghìn ba dặm dài
Nghìn ba dặm cách trúc mai
Nghìn ba dặm lỡ duyên sai duyên rồi
Ừ thôi! Là thế mình thôi
Trông mong nợ sẽ thành đôi nợ thành
Ta về gom đống thư xanh
Lửa khơi cho khói vào thanh thiên trời
Cố Quận
Em Và Hoa
Em và hoa và tà áo tết
Lụa Hà Đông cành kết nụ rồi
Bên đường cười với tơ trôi
Với xuân gió nhẹ thoa môi son hồng
Em và hoa mênh mông đồng dại
Hỏi tình chưa vậy đã tình chưa!!!
Rằng chưa hẹn khắc giao thừa
Tôi đem cành tím nụ vừa tặng xuân
Cố Quận
Thế Là (2)...
Mimosa, mimosa
Màu năm xưa ấy tàn hoa nay rồi
Đâu vàng hương sắc trên đồi
Cao kia nhạt nắng làn trôi tơ làn
Đâu hai vạt trắng lụa nàng
Về qua con ngõ dưới hàng thông reo
Sông kia đâu mái đò chèo
Bến xưa rêu đã xanh meo mốc thềm
Giang đầu nhạt bóng trăng đêm
Soi bờ sương khói dòng êm thác ngà
Mimosa, mimosa
Đài hương nụ nở vàng hoa vắng người
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2018 07:45:04 bởi Cố Quận >
Hoa Tím Nay Sắc Hồng
Hoa tím nay sắc hồng
Phiền muộn đời dạ không
Còn vấn vương, thao thức
Hoa dung ửng sắc hồng
Hương trong vườn xuân ngát
Cô áo lụa thiên thanh
Mỉm cười nghe câu hát
Điệu lý con cò xanh
Hoa tím nay sắc hồng
Không phiền muộn đời không
Con tim vui trở lại
Nâng niu cánh hoa hồng
Cố Quận
Rượu Là Thơ
Biết ngay hắn rượu là thơ
Màu hoa với áo vàng tơ nắng vàng
Là hiu hiu gió xuân đàng
Chiều nghiêng nghiêng bóng mang mang chữ vần
Là mơ màng sắc giai nhân
Nam Phương sánh với Huyền Trân tím dòng
Biết ngay hắn rượu thi phong
Đùng đùng sóng nổi ngoài trong bão về
Cố Quận
Tôi Qua Cô Nghe Cô!!!
Giữa hoàng hôn thưởng rượu
Lầu bên cô một mình
Tôi, thơ và bàu tửu
Không ai cận tâm tình
Tôi qua cô nghe cô
Cùng đối ẩm xuân hồ
Núi đồi xanh bóng lá
Tôi qua cô nghe cô!!!
Giữa hoàng hôn xuân gió
Lung lay cánh lụa màn
Cô rót đầy vang đỏ
Ừ! Tôi sang huyên hàn
Cố Quận
Mơ Về Anh
Mơ về anh nơi ấy
Thành đô đêm ánh đèn
Từ xa nhau đã mấy
Mùa trăng quê thắp đèn
Ngồi nhớ anh! Em viết
Câu thơ tình đợi mong
Lòng nhớ anh da diết
Tím dòng câu chữ mong
Bao giờ anh trở lại
Mình bên nhau ngắm chiều
Bao giờ ta hai mái
Đầu xanh song bước chiều
Mơ về anh chốn ấy
Hỏi người nhớ em không
Từ xa nhau đã mấy
Mùa trăng quê thư không
Hay anh đã quên em!!!
Cố Quận
Bốn Mươi Năm Tình Mộng
Tình mình đã bốn mươi năm
Hư hao âm hưởng xa xăm bóng hình
Từ đi là cách ta, mình
Từ đi là biệt u minh hai đàng
Người địa phủ! Kẻ dương gian
Hồn vương vấn áo tơ đan trắng tà
Từ đi là trùng...trùng xa
Từ đi hai cõi nhân ma vô thường
Còn chăng tiếc ngọc thương hương
Em thân xác Biển Đông xương cốt tàn
Bốn mươi năm! Tình dở dang
Ta đêm mộng thấy hồng nhan bóng về
Cố Quận
Hoàng Hôn Và Đôi Lứa
Nửa vầng nhật lặn rồi
Theo dòng nửa vầng trôi
Đường vào thôn đỏ bóng
Xa xa xám cây đồi
Về đâu chiều về đâu
Mây lơ lửng ngang đầu
Hiu hiu làn gió mở
Cổng rào tre vườn dâu
Nửa vầng sau đã lặn
Gian tả lửa bếp tàn
Quay quần mâm cơm trắng
Bát canh khói mộc bàn
Tôi, nàng đôi lứa vui
Cố Quận
Tim Tôi Khe Khẽ Lời Tình Trái tim tôi hát những lời tình
Tiếng ngày bên cửa ánh bình minh
Con chim oanh hót vang cành nhỏ
Trái tim tôi...khe khẽ câu tình
Ngoài nắng vừa lên nắng mới lên
Lung linh sợi khói trắng pha nền
Lung linh cành cúc hoa vàng lối
Như cười trong gió góc đường bên
Trái tim tôi...khúc khích một mình
Cho hồn thơ thức dậy dòng in
Tím trang giấy chữ hàng tím chữ
Gõ nhịp tim tôi thỏ thẻ tình
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2018 11:52:25 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: