Thơ Tình
Những Ngày Mưa Hạ Bên Này Bên này giờ những ngày mưa
Hạ bâng khuâng nhớ phượng xưa lối về
Cô nữ sinh, mái tóc thề
Tà lay lay gió đường đê gió bờ
Trắng hai vạt trắng lụa tơ
Nghiêng nghiêng chiếc nón bài thơ tan trường
Ta hồn một thuở như vương
Đêm mơ tưởng, ngày tư tương dáng ngà
Rồi trùng xa...dòng trùng xa
Rồi mang theo mãi đời tha hương đời
Cô nữ sinh, áo trắng ơi
Trong ta hình bóng về khơi chữ vần
Những ngày mưa hạ...bâng khuâng
Bên này nhớ phượng người chân lối nhà
Cố Quận
Những Ngày Mưa Hạ Bên Nầy (2)
Ngày bên nầy mưa hạ
Giọt dài thâm cỏ cây
Thẩm xanh màu nhánh lá
Thẩm phượng hồng gió bay
Trên sân dòng hạ chảy
Về đâu...phương đông trời
Hoa rửa chìm biển đáy
Tìm đâu sắc hương thời
Em tôi còn lụa trắng
Hai tà trong sớm trưa
Em tôi còn bảng phấn
Hai mùa thi sớm trưa
Lên trường tay ôm sách
Thầy bạn cổng ra vào
Áng văn thơ khí phách
Bài địa sử tự hào
Bên kia giờ em có
Còn nhớ tháng năm xưa
Tháng tư màu phượng đỏ
Ai thuyền giong gió mưa
Ngày mưa hạ bên nầy
Không gian đen thẩm mây
Giọt dài rơi tí tách
Buồn! Nhớ phượng, áo bay
Cố Quận
Thạch Thảo (2)
Vườn xưa thạch thảo thưa cành
Vườn nay thạch thảo giăng nhành tím giăng
Nhìn hoa người mắt băn khăn
Dõi chiều thu bóng khách đằng xa sông
Vạc chưa về tắm giũ lông
Chưa đôi cánh múa trên đồng cỏ đôi
Dòng thu chiều ánh vàng trôi
Hoa bên rào rụng gió rồi cánh bay
Thạch thảo giăng tím vườn nay
Nhành như tơ rối dạ này nhớ thương
Cố Quận
Nhớ Điệu Lý Qua Cầu Nhớ giọng nói tiếng cười
Ngày em tuổi đôi mươi
Thướt tha chiều lụa trắng
Tà hương sau trước người
Đò bên bờ điệu lý
Kìa ai dáng qua cầu
Sông Kiên dòng lưu thuỷ
Phù sa cuốn đục mầu
Rồi thuyền đi một buổi
Trăng thượng tuần tha hương
Rồi đường xa một buổi
Tình cách biệt hai phương
Nhớ tiếng cười giọng nói
Người em tuổi hẹn hò
Bên đây trời mắt dõi
Sông bặt bóng con đò
Xưa Sông Kiên điệu lý
Em qua cầu áo bay
Tà in dòng lưu thuỷ
Gió chiều hương tóc mây
Giờ đâu...em giờ đâu!!!
Cố Quận
Ta Xưa Mộng Áo Hai Tà
Em xưa lụa trắng hai tà
Gửi hương theo gió hạ ngà ngọc hương
Phượng vĩ rụng cánh trên đường
Phượng vĩ rụng cánh sân trường đỏ sân
Ta về hoạ áo giai nhân
Ta về hoạ áo lụa vần tím thơ
Ngày ta mộng áo hạ tơ
Đêm ta mộng áo hạ mờ trăng ra
Ta xưa mộng áo hai tà
Lụa hương hạ gió ngang nhà dừng chân
Cố Quận
Yếm Đào Mười Ngón hái Sen
Ừ! Tay ai trắng nuột
Nà mười ngón hái sen
Ừ! Da ai trắng muốt
Yếm đào, tóc mượt đen
Cho hương hồ sen gió
Mặt hồ sen lăn tăn
Cho ta dòng thơ nhỏ
Tím vần thơ chữ đăng
Kìa! Tay ai mười ngón
Thon gầy trắng muốt da
Kìa! Cành sen gãy ngọn
Thôi rồi hồ mất hoa
Cố Quận
Tơ Tưởng Yếm Đào Tay ngà, gót ngọc người ta
Yếm đào chưa chủ...hai ba kẻ nhìn
Vần âm tơ tưởng với tình
Sen cô bẻ đoá hoa xinh xinh cùng
Tôi song song bóng lội bùn
Tôi song song bước về chung cô à
Cận bên gót ngọc, tay ngà
Yếm đào thả tóc...người ta với mình
Cố Quận
Vườn Thanh Mai Trúc Mã Xưa
Vườn thanh mai trúc mã
Vó lộng khấp hoa khai
Văn nhân gò cương thả
Nghịch trèo hái mơ sai
Tặng em quả đầu mùa
Cắn vào nhăn mặt chua
Trách hờn lăn ra khóc
Ta chẳng tiếng phân bua
Vườn thanh mai trúc mã
Vó lộng rút roi khai
Văn nhân cười ha hả
Vèo ném trái mơ sai
Vườn xưa ta và em
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2019 10:41:38 bởi Cố Quận >
Đã Trót Tương Tư Áo Rồi
Áo tà đã trót tương tư
Vần âm thơ hỏi...tiểu thư có tường!!!
Từ hôm xuân đoá hoa hường
Nhành xanh ngực áo người hương gió lùa
Tôi thường chân ghé thăm chùa
Chờ ai lễ phật hầu mua ý từ
Vần âm thơ tiếng tương tư
Gầy hao mực nét...tiểu thư thấu tình!!!
Cố Quận
Lá Leo Tường Nhà Ai!!!
Kìa nhà ai nhánh lá
Leo tường xanh chiếc xanh
Xuân còn đây...chưa hạ
Mờ mờ sân khói quanh
Sao vườn hoa xuân vắng
Hiên nhà đôi gốc mai
Hoa cánh vàng trong nắng
Gọi đôi lần chẳng ai
Nhìn tường treo nhánh lá
Muốn vào xin...hỏi xin
Về treo khung cửa hạ
Mà vần âm bắn tin
Nhà sao chẳng bóng người!!!
Cố Quận
Bây Giờ Trường Xưa (2)
Bây giờ hoa đã tàn hương
Lá trường xưa rụng! Lạc phương xa trời
Mộng tà ai trắng nửa đời
Vần âm thơ khóc giòng rơi đẵm giòng
Mưa hạ và nắng vàng trong
Tứ ta phượng vĩ cành đong đưa cành
Cành nào in bóng nước xanh
Cành nào bóng rũ đường quanh quanh đường
Cành nào đông sớm mờ sương
Cành nào xuân dạ hoa vương vấn màu
Áo người hai vạt trước sau
Áo người hai vạt chậm mau đi về
Áo người mờ mịt sơn khê
Áo người mờ mịt nẻo quê lối nhà
Phượng vĩ và áo giờ xa
Phượng vĩ và áo giờ qua lâu rồi
Phượng vĩ tháng ngày phai phôi
Sắc hương lụa trắng dần trôi...trôi dần
Tàn hạ hoa cánh rụng sân
Lá trường xưa xác xơ thân thu gầy
Mộng tà ai trắng gió bay
Vần âm thơ khóc tầng mây thu tầng
Giăng trời thu hạt trong ngần
Dòng trôi phượng vĩ! Dòng dâng mắt dòng
Cố Quận
Tơ Tình! Đứt Đoạn Tơ Tình
Tưởng tơ! Tơ đứt đoạn
Tình hai ngã phân ly
Giật mình cơn gió thoảng
Qua mành sổ...thu đi
Ngoài trăng đêm nửa mảnh
Vàng sân lá xac xào
Ngoài sương giăng hoa cánh
Lung lay cúc bên rào
Tưởng tình! Tình đã xa
Hương sắc tím thu tà
Áo người xưa bóng nhạt
Từng thu đến thu qua
Tơ tình nay mất vết
Chỉ còn mộng ảo thôi
Tơ tình nay tàn vết
Mắt, mày với son môi
Tưởng tơ! Tơ đứt đoạn
Tưởng tình...tình đã xa
Giật mình cơn gió thoảng
Lay mành, trăng bóng ta
Cố Quận
Tay Ai Đánh Đàn
Tay ai mười ngón đánh đàn
Hồn thơ khoảnh khắc mơ màng thanh âm
Bình yên vần chữ từ tâm
Bút khai mực tím dòng trầm dòng trôi
Đêm hạ trăng chiếu ngang đồi
Vàng tơ lối cỏ vườn ngồi hiên thơ
Tay ai mười ngón bên bờ
Sông kia đàn khảy âm dờ dật âm
Cố Quận
Tay Ai Đánh Đàn
Tay ai mười ngón đánh đàn
Hồn thơ khoảnh khắc mơ màng thanh âm
Bình yên vần chữ từ tâm
Bút khai mực tím dòng trầm dòng trôi
Đêm hạ trăng chiếu ngang đồi
Vàng tơ lối cỏ vườn ngồi hiên thơ
Tay ai mười ngón bên bờ
Sông kia đàn khảy âm dờ dật âm
Cố Quận
Vời Vợi
Cô nhớ ai mà mắt
Vời vợi trông phương nào
Rũ mày! Xanh xao mặt
Môi nhạt sắc anh đào!!!
Cô nhớ người năm xưa
Một đêm trời bão mưa
Thuyền trùng dương vượt sóng
Hạ tàn! Tin mãi chưa
Cô buồn đôi mắt đỏ
Lệ rưng rưng khóc tình
Cô buồn ai chốn đó
Bên cảnh mới quên mình
Nhớ ai vườn cây tựa
Mắt vời vợi phương xa
Người đi không về nữa
Rưng rưng giòng! Lệ sa
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2019 13:01:05 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: