Thơ Tình
Biết Nói Gì Đây!!! Biết nói gì đây biết nói gì
Khi tình hai ngã rẽ chia ly
Khi ta đôi hướng đời đôi hướng
Biết nói gì đây biết nói gì!!!
Năm tháng rồi đi! Bóng hình tan
Rồi hương sắc lạc gió heo làn
Gió lùa qua mái hiên thu lá
Phong xạc xào bay chiếc rụng đàng
Biết nói gì đây hỡi người xưa
Khi tình hai cõi nắng và mưa
Tây, đông đôi chốn trùng xa chốn
Nói gì đây...thương mấy cho vừa!!!
Cố Quận
Ta Thường Ngồi Rượu Khóc Cười
Ta thường ngồi rượu say thơ
Áo, hoa, hương, sắc chiều tơ nắng vàng
Thường thu xào xạc lá đàng
Đông mưa tí tách canh sang canh ngoài
Xuân cành đào, cúc, lan, mai
Hạ câu phượng vĩ rụng vai tóc người
Ta thường ngồi rượu thơ cười
Áo, hoa, hương, sắc hai mươi...khóc oà
Cố Quận
Trăng Khuyết Lại Tròn
Trăng tròn rồi lại khuyết
Mùa nay đi! Mai về
Trung thu vằng vặc nguyệt
Tơ vàng giăng tơ hề
Buồn vui đâu ai hiểu
Thương nhớ người nào hay
Thềm sương trăng thu chiếu
Nhành phong khô cánh bay
Trăng khuyết, trăng lại tròn
Vằng vặc nước cùng non
Mai thu gầy...thu vãng
Hậu niên trăng lại tròn
Đêm thu nguyệt treo cành
Cố Quận
Cười
Cười là giết người ta! Cô ạ
Bờ môi xinh lắm gã si mê
Chân quên ngõ tới lối về
Quên thân đất Tấn hay Tề...chốn đâu!!!
Cười là cõi bể dâu mộng cõi
Trần gian ai mắt dõi mắt tìm
Vườn hoa hạ tím màu sim
Vườn hoa hạ sắc mùa im gió mùa
Cười họ chết! Chớ đùa cô nhé
Bờ môi xinh khiến kẻ tương tư
Văn thơ đêm thức thả từ
Tím vần âm...vấn bao chừ hội tương!!!
Cười một nụ sắc hương diễm tuyệt
Nàng nguyệt ơi! Nàng nguyệt kia ơi
Cố Quận
Trăng Rụng Dòng Trôi
Trăng buồn chi trăng rụng
Xuống dòng thu lạnh trôi
Gió mùa qua thung lũng
Lá vàng rơi chiếc rơi
Trăng qua trời đông ấy
Gềnh sông ai kẻ chờ
Vớt nghìn tơ nước chảy
Về thả dưới ao bờ
Dòng thu đêm trăng rụng
Ta vơi mấy hồ quỳnh
Trống tàn canh thung lũng
Ngồi nhớ áo nhân tình
Trung thu xưa đón trăng...
Cố Quận
Cô Chờ Ai!!!
Cô chờ ai...ngồi chờ ai
Áo hoa dưới nắng ban mai thế này!!!
À cô chờ gió mùa bay
Chờ mây in nước dòng quay lại dòng
Để sương khói trắng chiều bồng
Bềnh trôi giăng bến bờ sông thu chiều
Chờ ai lụa đỏ mỹ miều
Tóc hương thả mái làn xiêu xiêu làn
Cố Quận
Nàng Thơ Của Tôi
Nàng thơ của tôi ơi
Ơn em nửa đường đời
Gánh cùng ta gánh chữ
Vần âm những dòng rơi
Những dòng yêu thương thủa
Mình gặp nhau tình trao
Những dòng yêu thương của
Lời thệ minh ước giao
Trăm năm em và tôi
Vượt bể cả, qua đồi
Đắng đồng chia, cay xẻ
Bách tuế em và tôi
Nàng thơ của tôi ơi
Ơn em nửa đường đời
Nửa đường sau vần, ý
Từ tím mực dòng rơi
Em trong thơ của tôi
Cố Quận
Người Say...Đâu Đã Quên!!! Ngồi chén say nào đâu đã quên
Cố nhân áo trắng nhủ thầm tên
Năm xưa hẹn ước lời thệ ước
Tình kiếp trăm năm nghĩa vững bền
Đời rẽ hai đường em với tôi
Phong vân vận đổi cách chia rồi
Đông tây đôi hướng trùng xa hướng
Sầu khói sương bờ! Sương khói trôi
Ngồi chén say nào đâu đã quên
Cố nhân áo trắng gọi thầm tên...
Cố Quận
Tay Đàn Xưa Lỗi Nhịp!
Đàn xưa tay lỗi nhịp
Cung tơ ngân khúc sầu
Lỡ làng duyên chàng, thiếp
Đông, tây bến giang đầu
Lời trăm năm thệ ước
Theo mùa trôi, gió trôi
Xa trùng mây...biển nước
Tình tan vỡ! Ngăn đôi
Em đàn xưa lỗi nhịp
Ta âm ý thơ sầu
Trăm năm này bất hiệp
Mình hai kẻ giang đầu
Tây, đông thương nhớ nhau
Cố Quận
Mình Trồng Em Tưới Vườn Xanh
Mình trồng em tưới nhánh trổ ba
Bông cây so đũa trắng sân nhà
Giữa trưa tay hái chiều tay lẩu
Tay mời chàng chén rượu quỳnh a
Ăn rồi xin nhớ chữ thuỷ chung
Nhớ câu thệ ước bách niên cùng
Giai lão...vợ chồng ta giai lão
Duyên tình, đạo nghĩa dạ thuỷ chung
Mình trồng em tưới mảnh vườn xanh
Cố Quận
Áo Tím Vườn Xuân Nay
Vườn xuân nay áo tím
Hai vạt bước bên chồng
Hương xưa là kỷ niệm
Tình xưa...gió đông bồng
Bềnh bay xa...tít xa
Phương tây kẻ luỵ tà
Xuân từng xuân câu chữ
Vần vương vấn xuân hoa
Vườn xuân nay áo tím
Hai vạt mới bên chồng
Màu xưa giờ kỷ niệm
Hoa xưa! Gió rụng đồng
Tình thơ ta gửi ai!!!
Cố Quận
Thu Cảm
Heo may rụng cánh phong vàng
Xạc xào xác lá trên đàng thu bay
Mây đen giăng! Lạc bóng ngày
Trên sân hạt nhỏ, hạt gầy hạt mưa
Rưng rưng giòng! Nhớ chuyện xưa
Bóng hình năm cũ...người vừa như xa
Heo may gãy ngọn phong già
Thu nay tình đã biệt là bao thu!!!
Cố Quận
Đón Nắng Thu
O đi mô sáng sớm
Ra đón nắng thu hề
Đừng nghe O! Đừng trộm
Tơ ấy...sợi bên lề
Cho lạnh lùng ngọn cỏ
Tê tái cánh lá vàng
Cho đồi phong kia gió
Đưa mây xám! Mưa đàng
Sáng sớm O đi mô
Ra đón nắng thu hồ
Lung linh dòng tơ chiếu
Mà vớt sắc màu tô
Về ướp áng văn ư!!!
Cố Quận
Hương Xưa Ngày Cũ
Giờ đây lụa cũ tà xưa
Sắc hương nắng hạ, thu mưa xa rồi
Ngày dần trôi...tháng mãi trôi
Năm tàn năm khởi tình đôi ngã tình
Tình đôi ngã cách duyên mình
Cách đông tây biển trời thinh không trời
Bờ kia ơi! Đường kia ơi
Đêm mơ bóng nhạt hình vơi ngỡ vừa
Bên em áo cũ tà xưa
Sắc hương nắng hạ, thu mưa...giật mình
Cố Quận
Lá Phong Vàng
Phong xanh màu đã sắc
Vàng thu lá vàng thu
Bóng chiều đi! Nắng tắt
Hoàng hôn gió vi vu
Chiếc mùa rơi dưới bến
Xạc xào reo đuổi chân
Hài người, ta thương mến
Lụa mềm ôm sát thân
Màu phong xanh nay sắc
Vàng thu cánh lá rơi
Hoàng hôn đi! Trăng vắt
Ngang cành khô chiếc rơi
Người chiều nay...giờ đâu!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2021 06:13:18 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: