Thơ Tình
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              
 
 Ta Kiếp Bướm! Em Đời Hoa 
  
 Trời sinh ta kiếp bướm 
 Lại đời em hoa cành 
 Sắc và hương xuân đượm 
 Muốn bay qua không đành 
  
 Nên cánh dừng...nhành đậu 
 Phải sắc hương bướm say 
 Quên chân và tay bấu 
 Sa mình dưới cội cây 
  
 Lỡ sinh là kiếp bướm 
 Luỵ đời hoa xuân cành 
 Em hương làn sắc đượm 
 Chấp cánh! Dạ không đành 
  
 Thì thôi chết...vì em 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
   Này Nàng Thơ Áo Trắng Của Tôi 
   Này nàng thơ áo trắng của tôi 
 Hạ đã hoa quanh ngõ phượng rồi 
 Đã màu tơ nắng vàng tơ nắng 
 Làn rơi lờ lững giữa dòng trôi 
  
   Cô có hay gì chăng!!! Biết không 
 Vần âm tôi vẽ nét phượng hồng 
 Nét tà hương gió đồng hương gió 
 Bên này ao tới bên kia sông 
  
   Này nàng thơ áo trắng, có người 
 Theo sau Hoàng Thị...hắn hai mươi 
 Tuổi đời nên khéo mồm, lẹ tiếng 
 Làm má cô hây...mỉm miệng cười 
  
   Cô đừng nghe nhé! Đừng tin nhé 
 Chỉ một mình tôi dạ thiết tha 
 Cô đừng ngưng bước, dừng chân ghé 
 Là thiệt phần tôi, lợi họ a 
  
   Này nàng thơ áo trắng của tôi 
 Phượng đã tàn hoa cánh rụng rồi 
 Đã màu thu cỏ đồng thu trắng 
 Mùa bay...sao chưa trả lời tôi 
  
   Hay là cô phải lòng hắn ư!!! 
  
 Cố Quận 
  
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Tôi Kiếp Bướm! Em Đời Hoa (2) 
  
 Tôi kiếp bướm, em đời hoa 
 Dừng đôi cánh đậu chút là cánh đi 
  
 Chút là luyến sắc xuân thì 
 Chút là hương nhớ chút gì ấy hương 
 Chút gì vạn dặm sầu vương 
 Chút gì như gánh đoạn trường lúc xa 
  
 Tôi con bướm, em nụ hoa 
 Cánh tàn! Bướm mắt lệ nhoà cành xưa 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Nếu Phải Chết Vì Tình...Một Tí Thôi 
  
 Nếu phải chết vì tình ư...một tí 
 Đã coi như uổng phí một phần đời 
 Họ đi rồi! Đâu níu được ai ơi 
 Mà luyến tiếc kẻ tình vơi cạn nữa 
  
 Nếu muốn chết thì hộc tim chín cửa 
 Đóng một thôi! Quên lời hứa ban đầu 
 Quên câu nguyền ước nguyện buổi mai sau 
 Mà vui với tám cửa màu tim xót 
  
 Lại là mai có người chia mật ngọt 
 Vị yêu đương tay rót rượu tình say 
 Rượu tình mê đắm đuối với tháng ngày 
 Nên nghĩ chết! Thì dừng ngay cho nhé 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
  Cô Chụp Được Ảnh Tim Không!!! 
  
   Cô chụp cành phượng, cánh chim 
 Vậy chứ có ảnh được tim tôi à 
  
   Nếu được xem thử năm, ba 
 Bảy, chín hộc có người a trong hình 
 Chứ từ tôi cách xa tình 
 Tình xa là bóng tăm thinh không trời 
 Là âm mù mịt trùng khơi 
 Là tiếng xưa lạc vào nơi chốn nào 
 Là chiêm bao! Chỉ chiêm bao 
 Thấy ai vạt tím gầy hao góc đời 
  
   Cô chụp chim đậu, phượng rơi 
 Vậy chứ có ảnh...tình vơi tim sầu!!! 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Kiến Đẩy Sương Lăn Xuống Thềm 
  
 Thôi rồi a! Con kiến 
 Đẩy, làm hạt sương lăn 
 Rơi xuống thềm...sương biến 
 Cánh hoa sầu khôn ngăn 
  
 Sắc màu phai dưới nắng 
 Người đâu vui góc vườn 
 Giọt trào! Tay lụa trắng 
 Lau giòng châu hai đường 
  
 Hoa héo rồi kiến ơi 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
  Nhăt Đóa Yêu Thương 
   Ừ! Em hãy nhặt đóa hoa 
 Yêu thương ai bỏ về ta cắm bình 
 Về ta hương sắc hoa xinh 
 Thưởng cành với cánh sen tinh khiết màu 
  
   Hồng như nhịp đập tim mau 
 Trăm dòng máu đỏ lìa nhau...tụ về 
 Dòng sau, dòng trước đề huề 
 Dưới, trên nhiều, ít hả hê nghĩa tình 
  
   Ừ! Em nhặt đóa hoa xinh 
 Về tay tẩy bụi...sen tinh khiết màu 
 Ta và vật thể cận nhau 
 Lòng trân trọng kẻo lòng đau! Xác tàn 
  
 Cố Quận 
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
   Xanh Xao Nỗi Nhớ 
  
   Nỗi nhớ xanh xao! Nỗi nhớ thương 
 Người xưa, cảnh cũ lá ven đường 
 Sông kia phượng vĩ cành hoa vấn 
 Bờ đó đò ngang nước mái vương 
 Tay đưa chạm khói màu bạc vách 
 Mắt ngẩng nhìn sương sắc trắng tường 
 Xanh xao nỗi nhớ người xưa thuở 
 Phượng vĩ tình ly tán...dạ thương 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 
  Chiều Nhớ Ai  
   
  Với bao tiếc nuối nhau tìm  
  Hương xưa nay đã làn chìm đáy trôi  
   
  Dòng đã ra! Thuyền đi rồi  
  Đây chiều mây bảng lảng đồi mây qua  
  Đây chiều mây nhạt áng tà  
  Nắng rơi trên lối cầu là vàng tơ  
   
  Mắt nhìn xa cõi trùng mơ  
  Nhớ ai năm trước...bây giờ lạc đâu!!!  
   
  Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Bắt Đầu Yêu 
  
 Bắt đầu nhớ hoa diễm kiều tím đoá 
 Nàng cúc thu dạ nhớ quá đi mà 
 Mấy ngõ thôi...đường đâu đã là xa 
 Sao thăm thẳm hồn ta thầm tưởng sắc 
  
 Tưởng tóc mây và làn môi, sóng mắt 
 Hoài thanh âm, nét mặt với dáng hình 
 Của người ta bên ấy xinh thật xinh 
 Nằm thao thức chờ bình minh nắng lối 
  
 Gặp sáng nay ta theo người quyết hỏi 
 Tình ta đây...người đừng chối từ a!!! 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
  Có Đất Trời, Nắng Gió Và Lá Hoa 
   Trên có hư không dưới có hoa 
 Lưng trời tơ nắng vuốt ve tà 
 Hiu hiu hạ gió mùa hương gió 
 Vạt vờn! Vạt phơi phới vạt a 
   Có cành phượng tím màu phượng tím 
 Và lá xanh bên suối tóc đen 
 Có từng kỷ niệm vùng kỷ niệm 
 Trong lòng cô nhè nhẹ....lỏi len 
  
   Thì hãy vui lên vậy nhé cô 
 Tà tơ lơ lửng gió tây hồ 
 Đông thong thả bước vườn hoa cánh 
 Hạ cùng tím lụa áo thềm tô 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 360 Độ 
  
 Ba trăm sáu mươi độ xoay 
 Bóng cô với bóng thu gầy vàng trôi 
  
 Qua cầu là bóng một đôi 
 Qua cầu là bóng nhập rồi hoá hai 
 Là trúc mã với thanh mai 
 Song song bốn bước giày, hài bốn chân 
 Qua cầu tìm đến tình nhân 
 Bên kia xóm đợi tình gần cận ngay 
  
 Ba trăm sáu mươi độ xoay 
 Bóng cô với bóng thu này nước in 
  
 Cố Quận 
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 
  Tôi Kiếp Bướm! Em Đời Hoa (3)  
   
  Bao mùa tàn tái trong thơ  
  Hoa kia rụng nở vàng tơ nắng vàng  
   
  Để lòng bướm cõi mơ màng  
  Nhớ thương...thương nhớ miên man sắc màu  
  Tiếc hương buổi trước mà đau  
  Tiếc nhành trắng nụ hôm sau trơ cành  
  Này Cao Sanh! Hỡi Cao Sanh  
  Trớ trêu duyên kiếp mong manh chi mà  
   
  Tôi kiếp bướm, em đời hoa  
  Tà dương bóng tịch! Ngày xa cách mình  
   
  Cố Quận  
     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Một Chị Với Một Em 
  
 Một chị với một em 
 Một sắc đỏ, một đen 
 Hai cười tươi thắm nụ 
 Son hồng...chữ hờn ghen 
  
 Nên đùng đùng thơ chữ 
 Vần âm mây gió lên 
 Nên mày cau, giận dữ 
 Sao dám đi mình ên!!! 
  
 Một chị với một em 
 Hai bóng luôn đi kèm 
 Môi son cười nở nụ 
 Chị áo đỏ, em đen 
  
 Hai ông chồng ở đâu??? 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
  
  Gom Nắng Trải Tà Tơ  
   
   
      Gom góp nắng trải tà ai nếp thẳng  
  Tím màu thơ hạ lắng tiếng đây vần  
  Sắc cùng hương môi, tóc ấy giai nhân  
  Làn đưa gió vờn đầu thân da mịn  
   
      Buông hết nắng lên tà ai! Bịn rịn  
  Tím màu tơ hạ chín...áo người xa  
  Tóc, môi kia dần khuất ngõ tây mà  
  Nghe dạ tiếc thầm hoa dung, mắt biếc  
   
  Cố Quận   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2022 00:28:03 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  3 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: