Thơ Tình
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
               
 
  Chiều Mưa Tưởng Niệm  
   
  Chiều thu trên gác vắng  
  Người đứng ngắm mưa bay  
  Hạt mùa rơi, hạt nặng  
  Đẫm làn mi! Ướt tay  
   
  Tình xa lòng tưởng niệm  
  Chuyện ngày cũ nghe đau  
  Bóng hình xưa ngự chiếm  
  Giật mình! Ta mất nhau  
   
  Chiều mưa trên gác vắng  
  Ngoài thu chiếc lá bay  
  Lệ giòng trôi! Giọt nặng  
  Nào đẫm ướt rơi tay  
   
      Cố Quận   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2023 00:27:07 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Áo Tím Và Hoàng Hạ Hoa 
  
 Ngày hoa hoàng hạ bên đường 
 Vàng cây, áo tím tà hương cô về 
  
 Là thơ ta chữ tóc thề 
 Thơ ta câu thảm cỏ lề, vai thon 
 Môi cười nở nụ môi son 
 Mắt đen láy mắt, lối mòn nhẹ chân 
  
 Ngày hoa hoàng hạ vàng thân 
 Là cô áo tím tay gần nhánh nâng 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Ới...O Ơi! 
   Ới...O ơi! O ơi 
 Đầm lên đẹp quá trời 
 Cười duyên chi với nắng 
 Và gió mát vậy ơi!!! 
  
   Sao không cười gửi tôi 
 Hồn vần chữ thơ ngồi 
 Tiết mùa pha sắc áo 
 Dòng mực tím dòng trôi 
  
   Ới...o Huệ! Khoan đi 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Hai Cô Váy Trắng Áo Đầm 
  
   Hai cô váy trắng áo đầm 
 Đi tiệc vui thế, lặng thầm không kêu 
 Ngang ngõ không ghé vào khều 
 Tay tôi một cái...dẹp lều võng theo 
  
   Mà ngồi rượu ngắm đò chèo 
 Dưới dòng sông mái dầm lèo lái qua 
 Bờ đông kéo lưới giở chà 
 Gở con cá, bắt tôm là về kho 
  
   Hai cô lụa trắng học trò 
 Đi tiệc vui thế, sao cò quên tôi 
 Cười cười, nói nói, đứng, ngồi 
 Tôi đây khóc thét ra rồi biết chăng!!! 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 
  Cười Với Ai!!!  
   
  Cười với ai tươi thế    
  Duyên dáng đẹp vậy người    
  Xin vài vần thơ kể    
  Ai mà khiến o cười!!!    
   
  Cố Quận   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2023 00:38:44 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Tuyệt Sắc Giai Nhân 
  
   Nhìn hình tuyệt sắc giai nhân 
 Đã lần diện kiến đã lần hội tương!!! 
  
   Ngờ rằng xưa mộng vạt hương 
 Xưa mơ nón kết hoa hường nón hoa 
 Nhà người chẳng cận nhà ta 
 Nhưng chung một mái trường và lớp chung 
 Tiếc thay chẳng tiếng anh hùng 
 Chẳng danh trí dũng đường cùng hướng đi 
  
   Nhìn hình nhớ sắc Tây Thi 
 Đã lần mộng thấy...nhu mì, thướt tha 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
  Triêu Nhan Hoa 
  
   Triêu Nhan hoa sắc tím 
 Cành nở vương nắng hồng 
 Ban mai chùa mõ niệm 
 Câu kinh tiếng chuông đồng 
  
   Cô như đóa Triêu Nhan 
 Hương thoang thoáng hương làn 
 Hạ ngồi qui chính điện 
 Tọa pháp tầm Phật Quang 
  
   Triêu Nhan hoa tím màu 
  
   Cố Quận 
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Một Nụ Cười 
  
 Thâm thuý thay...một nụ cười 
 Thanh xuân và bóng xế người ta xinh 
  
 Trải phong ba, vượt thất tình 
 Ngạo nhân gian với dung hình ngất ngây 
 Làm cây cỏ lối mê say 
 Lá hoa ngõ đắm mắt mày giai nhân 
  
 Cười là sụp Tấn đổ Tần 
 Thanh xuân-bóng xế nụ gần như nhau 
  
 Cố Quận 
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Thơ Đi Tiểu Kiều 
  
 Tiểu Kiều nhặt lá về thơ 
 Rừng phong xưa nắng vàng tơ nhớ người 
 Dòng trôi trên giấy đếm mười 
 Bài thu khóc tuổi hai mươi đâu chừ 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Tâm Lý Nữ Nhi 
   Họ trốn vì muốn được tìm thấy 
 Bỏ đi! Để xem ai theo mình 
 Lệ nhỏ vì muốn người ta hãy 
 Lau giòng rơi...chữa vết tim tình 
  
   Họ là tất cả mấy ông ơi 
 Sâu hẳn đại dương cao vượt trời 
 Tây, đông, nam, bắc mình thôi nhé 
 Tình đầy ly...chẳng giọt nào vơi 
  
   Họ trốn mà không tìm...tan tác 
 Bỏ đi! Chẳng lùng kiếm đâu yên 
 Là thiên thu, thập sinh-tử mạt 
 Trăm năm sầu, lỡ nợ lỡ duyên 
  
   Họ là tất cả mấy ông à 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Van Trời Được Chết 
  
 Van Trời! Cho con chết 
 Chứ sống chi khổ vầy 
 Vào ra thân xác mệt 
 Hồn điên tỉnh...hao gầy 
  
 Người cười, tâm ngây dại 
 Họ khóc, lòng ngu ngơ 
 Đêm ngày con đây vái 
 Xin Trời! Được chết cơ 
  
 Sống trăm năm chi khổ 
 Nhật nhật bấy nhiêu lần 
 Tối đen vùng âm thổ 
 Sáng chói hương sắc trần 
  
 Van Trời! Lấy mạng con 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
   Hạt Đọng Cành Hồng  
   
      Em à mưa hạt đọng cành   
  Hồng hoa giọt sớm long lanh sắc vàng   
  Đêm qua tí tách sân nàng   
  Vi vu hạ gió mùa sang sông rồi   
  Dòng đục chảy, dòng trong trôi   
  Đò ai neo bến! Đò thôi không đò   
  Cho tình tôi lỡ hẹn hò   
  Lỡ song song bóng thềm so bóng kề   
  Em à mưa hạ buồn ghê   
  Sáng ra giọt nắng vàng tê tái cành   
   
      Hồng hoa hạt đọng long lanh   
  Ngờ ai lệ ướt trào quanh mi dài   
   
      Cố Quận   
     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 
  Lá Chết! Cây Chớ Buồn  
   
   
  Lá chết! Cây sẽ buồn   
  Đông lệ giọt sầu tuôn   
  Hai giòng rơi...đẫm xác   
  Lá biết cây sẽ buồn   
   
    
  Rồi cũng qua thôi nhé   
  Hãy giữ bóng hình xưa   
  Tháng ngày bên nhau nhé   
  Đi về trong nắng mưa   
   
    
  Lá chết! Cây chớ buồn   
  Đông lệ sầu đừng tuôn...   
   
      Cố Quận   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2023 02:13:41 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Chuồn Chuồn Đậu Nhánh Cỏ Khô 
  
 Chuồn chuồn đậu nhánh cỏ khô 
 Hạ vàng tơ nắng màu tô áng chiều 
  
 Đồng xa thấp thoáng bóng diều 
 Vi vu gió chở âm tiêu qua bờ 
 Bổng như đợi, trầm như chờ 
 Tiếng thơ vần chữ người thơ kia gần 
  
 Chuồn chuồn đập cánh rời thân 
 Cỏ khô hạ nhớ bốn chân đu nhành 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
  
  Xưa Thương Em...Chuyện Xưa  
    
  Xưa thương em không nói  
  Nay dại gì phải khai  
  Người dưng kia vấn tội  
  Củi tạ! Đào hoá mai  
   
  Thôi thì em áo trắng  
  Một thời giữ trong tim  
  Người dưng mà hỏi vặn  
  Ta cứ cười...lặng im  
   
  Xưa thương em chưa nói  
  Nay thì nín thinh luôn  
  Kẻo người dưng biết hỏi  
  Tra tấn! Lệ trào tuôn  
   
  Xưa thương em...chuyện xưa  
   
  Cố Quận   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2023 05:26:46 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  3 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: