Thơ Tình
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              
   Nhặt Lá Đề Thơ  
      Đã mùa nhặt lá đề thơ  
  Tứ câu mượn áo người tơ áo nàng  
   
      Âm heo may...tiếng lộng đàng  
  Xạc xào thu lá mùa sang thu mùa  
  Vi vu ngọn cỏ gió lùa  
  Bông bay trắng cánh đồng thưa trắng màu  
  Bên bờ sông ngả nghiêng lau  
  Nhành cùng mây bóng kề nhau trôi dòng  
   
      Kìa ai...cầu mấy nhịp cong  
  Giữa buông thả tóc mây hong dưới chiều  
  Lơ lửng vạt cuốn, tà xiêu  
  Hai manh lụa trải đường khiêu gợi đường  
  Mờ mờ thu khói và sương  
  cho ta thơ chữ vần vương vấn vần  
   
      Đã mùa nhặt lá vàng sân  
  Đem vào thơ áo lụa thân ai đề  
   
  Cố Quận   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2023 05:28:48 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
   Phải Chi!!!  
   
      Phải chi vài mươi năm trước   
  Đọc được bài này thì nay   
  Đâu tả tơi! Vì móng vuốt   
  Mười ngón nhọn...đôi bàn tay   
   
      Người Ta Sài Gòn cào bấu   
  Bắt ăn củi tạ thường khi   
  Người Ta miệng hùm gan gấu   
  Bắt lỗi vần chữ thường khi   
   
      Phải chi vài mươi năm trước   
  Đọc được bài này là đâu   
  Tả tơi! Mình bầm, da xước   
  Cày bừa hai buổi như trâu   
   
      Phải chi hỡi giời! Phải chi   
   
      Cố Quận   
     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2023 05:31:34 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
  Gửi Chàng Nhành Thu Phong Rụng 
  
   Phong kia cành đã thu vàng 
 Đêm qua lộng gió heo đàng rụng cây 
 Em ra vườn nhặt sáng nay 
 Nhành khô mấy chiếc lá gầy xác xơ 
 Tay mang ươm nắng, hong tơ 
 Hôm sau ngồi chữ vần thơ gửi chàng 
 Gửi tình em nỗi mang mang 
 Nỗi thương yêu với đầy trang giấy hình 
 Lá vàng phong ấy trăm nghìn 
 Ba thu cánh rụng rời thinh không ngoài 
 Vườn hoa cúc nở nhớ ai 
 Những mùa thu trước bờ vai nhau kề 
  
   Hỏi chàng còn giữ nguyện thề 
 Thu xưa hay đã trời mê ấy trời!!! 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
  Người Còn Nhớ Ta!!!  
   
  "Tưởng đâu đã vẹn duyên thề  
  Đời chia đôi ngã chẳng về bên nhau"  
   
  Ba mùa thu lá thay màu  
  Bóng hình xưa chén quỳnh bàu quỳnh đâu  
  Vườn hoa cúc sắc hoa sầu  
  Đoá nghiêng vàng đoá trăng đầu heo may  
  Em buồn nhặt lá mùa bay  
  Nhặt nhành phong úa thu này dậu phơi  
  Nhớ người nay đã phương trời  
  Xa xôi chợt hỏi...vậy người nhớ ta!!!  
   
  Cố Quận   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2023 05:36:47 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Đông Này Bặt Bóng Hình Chàng! 
  
 "Thu qua đông lại sang đây. 
 Tuyết rơi lạnh lẽo nhớ ngày bên nhau" 
  
 Ừ! Thu này bặt bóng 
 Trời vào đông người đâu 
 Ngoài kia làn tuyết mỏng 
 Mùa đã rơi trắng mầu 
  
 Tình em giờ vẫn giữ 
 Dư âm xưa kia còn 
 Dòng thơ chàng tím chữ 
 Vần câu trang giấy còn 
  
 Mà thu qua bặt bóng 
 Trời đầu đông vắng nhau 
 Ngoài hiên sương khói đọng 
 Mùa giọt nhỏ! Tình đau 
  
   Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Lần Đi Mất Dấu! Biệt Tin Thư Rồi 
  
 "Chợt thương, chợt nhớ, ngẩn ngơ 
 Thu vàng mấy độ em chờ ngưòi xưa" 
  
 Ngày thu đã nắng mưa cành lá 
 Phong vàng rơi lả tả phong rơi 
 Heo may lộng cánh lên trời 
 Chiếc bay ngõ vắng...chiếc rời rụng sông 
  
 Bờ em ngóng, em trông đò đến 
 Đò rồi sang cặp bến đâu người 
 Gió sương áo bạc màu ơi 
 Thu xưa một buổi về chơi vơi tình 
  
 Em lệ khóc một mình trên dốc 
 Ừ! Thu nay đơn độc bóng hình 
 Ai lời thệ ước ba sinh 
 Lần đi mất dấu, biệt tin thư rồi 
  
   Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Trời Vẫn Chưa Vào Thu 
  
 Trời vẫn chưa vào thu...nhớ thu 
 Sân màu nắng nhạt, gió vi vu 
 Gió lồng ngọn gió heo may gió 
 Về cuốn mây mù mây tiết thu 
  
 Trời vẫn chưa vào thu...nhớ thơ 
 Ấy vần sương khói ý câu chờ 
 Ai qua bến đổ chiều sông áo 
 Hoa vàng cúc vạt nhánh hương tơ 
  
 Trời vẫn chưa vào thu...vẫn chưa 
  
   Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 
  Người Trong Hình Là Ai???  
   
  May là chẳng biết người ai!!!  
  Chứ không chân đến kề vai so đầu  
   
  Cao thấp nửa tấc tây đâu  
  Bao nhiêu mà để bể dâu chữ tình  
  Kẻ thơ điêu đứng dáng hình  
  Môi son cười với răng xinh trắng ngà  
   
  May là chưa biết người ta  
  Vần âm đã tím dòng sa đây rồi  
   
  Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Tháng Tám! À Thu 
  
 Tháng bảy hạ tàn! Mời thu tháng tám 
 Mùa của trăng màu ảm đạm đêm buồn 
 Heo may làn rụng lá chiếc vàng muôn 
 Rời cội nhánh chìm trôi nguồn sông nước 
  
 Thu của thơ vần áo người tha thướt 
 Kìa đàn ai tay lướt ngón nguyệt cầm 
 cho ta về thao thức nhớ thanh âm 
 Vài điệp khúc dìu tâm bình an giấc 
  
 Tháng tám! À thu mùa trong gang tấc 
 Nắm màu cho thật chặt nhé mộng à 
 Chứ không thì giờ khắc thoáng rồi qua 
 Ngày thu sẽ dần xa...dần thu khuất 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 
  Mộng Cánh Gió  
   
  Em chờ gió níu luồn bay  
  Về phương nam ấy tình say đắm tình  
  Về phương nam...em gặp mình  
  Người trong mộng của thời trinh nguyên cùng  
   
  Sánh vai chung một đường chung  
  Làng sau trước lối trường khung cổng trường  
  Hoa giàn tím sắc hạ hương  
  Tím năm cánh nở cành tương tư màu  
   
  Em thầm...đông nổi gió mau  
  Níu luồn để đến gần nhau nhé người  
  Hình như mộng thấy môi cười  
  Mình năm xưa tuổi hai mươi đứng chờ  
   
      Cố Quận   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2023 06:01:19 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Một Mình 
  
 Rồi em cũng một mình 
 Giữa hoàng hôn của biển 
 Lòng thương tiếc cuộc tình 
 Ta! Giờ đây tan biến 
  
 Vào hư không tháng ngày 
 Buồn tợ áng mây bay 
 Đâu lần quay lại nữa 
 Dần trôi! Xa chốn này 
  
 Là em chỉ một mình 
 Trong hoàng hôn của biển 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
   Tháng Tám Hỏi Thu Về Chưa!!!  
      Đã rơi rụng chiếc lá vàng   
  Ừ heo may đã lộng đàng tiếng thu   
   
      Đã sớm sương, chiều mây mù   
  Đã cô áo tím tay dù che mưa   
  Tháng tám hỏi thu về chưa!!!   
  Rằng thu kia gió mới vừa ngọn đây   
   
      Nên vàng lá rụng rời cây   
  Chiếc vương nhành cỏ khô gầy chiếc vương   
   
  Cố Quận   
     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2023 06:14:49 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Chiều Mưa Em Không Đến 
  
   Hôm qua tình vừa đến 
 Hôm nay tình đã đi 
 Ừ! Đò sang kia bến 
 Tình tựa cánh chim di 
  
   Bay về đâu hỡi em 
 Bỏ thu phong rụng thềm 
 Lá buồn! Rơi cánh lá 
 Úa dòng trôi...lướt êm 
  
   Cho ta ngồi nhớ áo 
 Tím hoàng hôn sắc đan 
 Chân hài em bước dạo 
 Vườn hoa tím tơ đan 
  
   Lời yêu thương còn đó 
 Đâu rồi âm tiếng câu 
 Chỉ trời vi vu gió 
 Lên rồi...hương tóc đâu!!! 
  
   Hôm qua tình đã đến 
 Hôm nay tình vội xa 
 Kìa đò sang đây bến 
 Khoang vắng áo người a 
  
   Mù mù thu hạt bay 
  
   Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Vần Thương Nhớ! Khúc Biệt Ly 
  
 Cho thơ chữ câu sầu vần nhớ 
 Ý tư tương tình thuở mặn nồng 
 Bây chừ bóng bặt, hình không 
 Cho thơ âm tiếng vào mông mênh trời 
  
 Ai còn lắng nhạc lời thương tiếc 
 Bài ca xưa tha thiết chuyện mình 
 Bây chừ em áo nguyên trinh 
 Đàn trên sân đánh tình tinh...khúc buồn 
  
   Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
  
  Ớ Cô Áo Đỏ  
   
  Ớ này cô áo đỏ  
  Cô nhìn ai cô cười  
  Hay là màu hoa đoá  
  Hồng xuân nên cô cười!!!  
   
  Tay mười ngón nâng niu  
  Nhành mơn mởn mỹ miều  
  Trên giàn xanh xanh lá  
  Cười trong gió hiu hiu  
   
  Ớ này cô áo đỏ  
  Nghe tôi hỏi hay chăng  
  Không thèm quay lại ngó  
  Cho mình thấy nụ, răng!!!  
   
  Cố Quận   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2023 02:29:09 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  2 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: