Thơ Tình
Đường Vắng Em Rồi Hoa Tím Rơi
Đường vắng em rồi hoa tím rơi
ngày mây lơ lửng trắng lưng trời
Hiu hiu hạ gió mùa hạ gió
Đồi nắng tơ vàng tơ nắng rơi
Đường vắng em rồi thơ với ai
Vần quên vạt tím, tóc mây dài
Câu quên hồng má, bờ son nét
Dòng đã thưa dòng...thơ khóc ai
Cố Quận
Đàn Nhớ Người
Đàn nhớ người âm tiếng
Đánh dây sầu tơ run
Khúc từ ly! Đưa tiễn
Đêm nào trầm, bổng cung
Hoa nở thềm trăng ánh
Gió lên sắc mùa bay
Vàng phơi sân mấy cánh
Nhuỵ mềm sa...thấm tay
Đàn nhớ người lạc phiếm
Tiếng dây trầm, bổng ngưng
Khúc từ ly! Ngất lịm
Hồn...lệ mắt rưng rưng
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2023 03:33:10 bởi Cố Quận >
Mưa Thu! Công Viên Buồn
Ngoài mưa thu hạt nặng
Thềm công viên lá rơi
Xa xa đồi sương trắng
Mờ che cánh màu rơi
Em tay dù đếm bước
Lòng hỏi "Nay đâu chàng
Khi đi mùa thu trước
Lời hẹn nhau lá vàng
Thu nay về hội tương
Màu phong úa đây đường
Đâu hình ai...đâu tiếng
Mình độc bóng! Sầu vương"
Đường công viên hạt nặng
Xạc xào thu lá bay
Gió lùa...tan sương trắng
Lỡ ước! Tình buồn thay
Cố Quận
Vách Câm! Tường Nín
Mình về soi bóng với hình
Vách câm! Tường nín tiếng tình nhân đâu
Cười nửa nụ, nghiêng nghiêng đầu
Áo hoa cúc thuở lụa mầu xuân xưa
Phai tàn nắng sớm chiều mưa
Tháng năm viễn xứ...như vừa hôm qua
Ừ đây bóng với hình ta
Đâu thanh xuân vóc ngọc ngà xuân đâu!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2023 03:39:52 bởi Cố Quận >
Em Có Nghe Thu Về!!!(2)
Em có nghe không này Xạc xào xác lá bay Cành phong kia cánh úa Rụng đàng gió heo may
Và em à có thấy Sương khói chiều thu giăng Tơ vàng đêm thu nhạt Ánh lưng trời thu trăng
Cho tình thơ ta khóc Dòng nào rơi! Chữ rơi Cho tình thơ ta dọc Ngang dòng tím chơi vơi
Nỗi niềm thu xưa đã Tàn phai sắc hương rồi Áo người thu xưa đã Mờ phai tăm bóng rồi
Em có nghe không này Xạc xào âm lá bay Phong đây cành rụng chiếc Úa màu thu cánh bay
Và em à! Ta nhớ Người thu xưa...mùa xưa Nên vần câu nức nở Tà hương xưa...sắc xưa
Em có nghe thu về!!!
Cố Quận
Tình Gần Nên Tình Xa Hôm nay anh thơ tình gần
Xưa không chung một đường trần! Tình xa
Trách cô em ác chi mà
Nắng mưa tôi đợi trước nhà cô sao
Không ra mời đón tình vào
Không ra cười với hỏi chào...tình vô
Tình gần câu chữ thơ tô
Vần âm thơ dệt! Tại cô xa tình
Cố Quận
Nụ Hôn Dưới Gối
Lôi nụ hôn dưới gối
Lên hai tay dâng nàng
Tình xưa nay bóng tối
Đèn chong...mang tặng nàng
Đây tim trần mấy hộc
Chín mạch tên một người
Kẻ cho rằng tôi ngốc
Nghe môi nhếch mỉm cười
Đời trăm năm ngắn lắm
Yêu chỉ mình em thôi
Ba vạn ngày chóng lắm
Yêu chỉ mình em thôi
Này nụ hôn dưới gối
Lâu nay quên tặng nàng
Mang lên từ bóng tối
Chong đèn...tay dâng nàng
Phu thê nghĩa tình thâm
Cố Quận
Lối Mộng Thu Vàng
Cho tôi hỏi thu vàng lối mộng
Cô đi đâu dù lọng trong sương
Chốn kia là ngõ vô thường
Mịt mờ tơ khói trắng đường về đâu
Tình tợ cõi bể dâu thay đổi
Luyến lưu chi tương hội...ly tan
Mà thân ngược gió heo đàng
Mưa bay hạt kín hạt màn thu mưa!!!
Cố Quận
Trăng Xuống Chân Đồi
Trăng xuống chân đồi chơi hỉ trăng
Không kêu ta đến níu nguyệt hằng
Kéo tà lụa áo vàng thu áo
Về trải hiên cành hoa cúc trăng
Cho đêm nay chén quỳnh tay chén
Ngồi thả vần âm tứ mùa tơ
Cho đêm nay hẹn tình thơ hẹn
Thềm gió đây nằm mơ áo mơ
Trăng xuống chân đồi chơi chẳng hay
Cố Quận
Hạt Mưa Thu (2)
Em về! Trời hạt mưa thu
Đã rơi rụng lối đã mù mây trôi
Ừ thì thôi...tình thế thôi
Từ đây là nhớ thương rồi nhớ thương
Một đời không bước chung đường
Không chung một giấc mộng thường dở dang
Em về! Tình sẽ đôi đàng
Ta nay hai kẻ phụ phàng duyên nhau
Cố Quận
Có Bao Giờ Ta Hỏi!!!
Có bao giờ em hỏi
Vì sao ta xa nhau
Có bao giờ em nói
Tình mình lưu luyến nhau!!!
Từng thu vàng cánh lá
Xạc xào bay! Chiếc bay
Về bên này em ạ
Ngồi nhớ buổi chia tay
Là tình xưa cách biệt
Là hai kẻ hai đường
Mộng trăm năm da diết
Hình bóng cũ! Đoạn trường
Có nhiều khi tôi hỏi
Vì sao mình xa nhau
Để lòng rưng rưng nói
Nợ trần! Không thiếu nhau
Nên tình tan vỡ thôi
Cố Quận
Thu Đây Buồn Lắm Em
Thu đây buồn lắm em à
Hồ yên không bóng vàng tà áo xưa
Chỉ mây trắng...làn gió đưa
Bên dòng êm ả dòng vừa lá trôi
Phong xanh màu héo úa rồi
Chiếc cành treo chiếc rụng đồi chiếc bay
Không em đời quạnh vắng thay
Thơ ta vần chữ nhớ ngày tháng qua
Thu nào giờ đã mù xa
Đã mờ nhạt vết! Đã là cố nhân
Thu nay không áo vàng thân
Đâu tà hương cũ những lần thu xưa
Cố Quận
Xưa Tôi Trao Phượng Vĩ!!!
O nói rằng phượng vĩ
Tôi ngày xưa trao tay
Sao giờ không nhớ hỉ
Thời áo trắng lụa bay
Hay già rồi! Quên a
Hình bóng buổi chiều tà
Năm nao cành phượng vĩ
Tặng người...có không ta!!!
Cố Quận
Cánh Hoa Mong Manh
Em như cánh hoa mong manh
Sắc hương chịu nắng sương cành rụng sân
Rồi mai sắc với hương thân
Héo khô màu úa! Bụi trần lấm lem
Cho trời nhớ cánh cành em
Cho trăng nhớ lá hoa mềm lệ tơ
Em như hồng sắc hương chờ
Hiên cơn gió thoảng rụng bờ nước trôi
Cố Quận
Tình Như Lá Mùa Bay
Này em...em đừng vội
Ngoài trời hạt mưa bay
Ừ em...em đừng nói
Lời ly biệt! Chia tay
Cho hồn tôi giông gió
Vần chữ dậy ba đào
Cho dòng câu thơ nhỏ
Lệ rưng rức! Nghẹn ngào
Thôi em về...từ nay
Tình như lá mùa bay
Như thu tàn rụng cánh
Trôi xa đàng! Buồn thay
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2023 01:27:48 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: