Thơ Tình
Thu Của Em Và Tôi Giờ Xa
Thu của em và tôi
Đã qua lâu lắm rồi
Gió mùa lên tháng chín
Tà chở nắng vàng trôi
Năm xưa người áo trắng
Lụa mềm bay vạt hương
Tôi sân trường lẳng lặng
Nhìn làn bay tóc hương
Câu thơ tình thao thức
Vần âm xao xuyến lòng
Dưới trên hàng tím mực
Dòng nghiêng nghiêng nối dòng
Thương yêu rồi cũng lỡ
Nhịp đàn cung trước sau
Hai đường duyên cách nợ
Trời viễn xứ! Tình đau
Là thu em và tôi
Lá rụng nhánh sông rồi
Ra nguồn hai biển thẳm
Xanh màu xanh nổi trôi
Tháng chín tôi nhớ em
Xưa vạt trắng lụa mềm
Hương tà hương đuổi tóc
Lên trường! Tôi nhớ em
Thu thủa ấy...giờ xa
Cố Quận
Thu Của Em Và Tôi Giờ Xa (2)
Thu của em và tôi giờ xa
Đã từ lâu lắm...mộng thôi mà
Đêm kia đường lá xào xạc tiếng
Giật mình! Song gió thoảng làn qua
Thu của em và tôi dĩ vãng
Ừ! Bóng hình chia cách biệt rồi
Đã xưa...đã chữ lời ta thán
Vần đã dòng lem luốc hỡi ôi
Thu của em và tôi thôi nhé
Mình giữ lòng riêng giấc cũng riêng
Thủa màu thủa sắc thu...mai sẽ
Dần tan! Tình khuất cõi thanh thiêng
Thu của em và tôi nay buồn
Cố Quận
Thu Của Em Và Tôi Giờ Xa (3)
Hoài thu của em và tôi
Đã xa xưa lắm mùa trôi tiếp mùa
Như trời bông cỏ gió lùa
Đồng khô chiều vắng đồng xua nắng vàng
Từ tôi em khác hướng đàng
Lòng trăm nghìn nỗi niềm mang mang buồn
Tình rụng như giọt ngày tuôn
Như đêm lá cánh phong buông xác thềm
Hoài thu của tôi và em
Đã xa xưa lắm tình xem như tàn
Cố Quận
Môi Cười Nửa Nụ (2)
Người hôm qua môi cười nửa nụ
Cho ta về chén rượu thơ say
Âm vần tím mực áo bay
Tà hương lụa trắng lối này phong rơi
Thu vừa chín đây trời nắng nhạt
Gió hiu hiu khói dạt vàng tơ
Ta hiên chiều mắt đợi chờ
Tiếng chân ai guốc qua bờ đây sông
Người hôm qua môi cong nở nụ
Cho ta hồn ủ rũ năm canh
Hôm nay nào bóng dáng thanh
Đâu tà hương trắng áo vành nón che!!!
Cố Quận
Nào Phải Vì Đâu Chẳng Tại Thu
"Nào phải vì đâu chẳng tại thu"
Hồn thơ ta khóc gió mây mù
Khóc niềm cô lữ! Thân lưu khách
Nào phải vì mưa nắng nhạt thu
Người ở trời đông ta cõi tây
Nghìn đêm thao thức dưới trăng gầy
Nhớ trời thu nhớ đường thu gió
Lùa áo ai thềm vương lá bay
Nào phải vì thu với mùa đâu
Hồn thơ viễn xứ khói sương mầu
Trắng vườn hiên trắng năm canh trắng
Nào phải vì mưa tiếng buồn đâu
Ừ! Chỉ là ta dạ khối sầu
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2023 00:42:58 bởi Cố Quận >
Đoá Tương Tư Và Tiếng Nguyệt Cầm
Bây giờ đâu tiếng nguyệt cầm
Đoá tương tư cũ hoa thầm lặng rơi
Gốc sim già đứng giữa trời
Gió mưa gào thét cảnh đời tang thương
Lệ giòng nhỏ giọt chiều sương
Nhỏ đêm trăng! Suốt canh trường khóc ai
Nguyệt cầm đã bặt âm bài
Đoá tương tư cũ! Nhuỵ đài tàn hoa
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2023 00:49:58 bởi Cố Quận >
Người Ở Phương Trời Ta Vẫn Đây
"Người ở phương trời ta vẫn đây"
Đếm từng thu đến tiễn thu gầy
Miên man nỗi gió niềm sương khói
Cười nắng và mưa khóc cỏ cây
Đêm hiên lặng lẽ thềm trăng thiếu
Ngày bến buồn hiu sóng nước đầy
Đếm từng thu đến thu đi nhớ
Người ở phương trời xa ấy mây
Cố Quận
Tháng Mười Mưa Nắng Thu Về
Tháng mười mưa hạt, nắng vàng
Lá rơi sân trước...gió đàng sau reo
Đi đâu! Chậm đã tôi theo
Hỡi cô áo trắng thu vèo tà hương
Cặp sách hẳn chân lên trường
Khoan đừng vào lớp cổng tường kia che
Để tôi trao chữ vần hè
Thơ hoa phượng vĩ chưa nhoè nét thơ
Đã đôi ba tháng qua chờ
Thu khai trường giấy dăm tờ tay trao
Tháng mười mưa nắng trên cao
Sao cô không nói lời nào với tôi!!!
Cố Quận
Giấc Tỉnh Say Nhớ Người
Giấc tỉnh say người trong ta mãi
Hình bóng xưa thu tái...thu tàn
Bên song nhìn khói sương đan
Vườn hoa tím cánh phong lan khóc mùa
Dòng dư lệ gió lùa ướt tóc
Giọt thầm lăn! Bóng độc...phòng đơn
Thanh âm khi oán lúc hờn
Trách cao sanh nỡ phân đờn cách dây
Ừ một giấc tỉnh say ly biệt
Người trong ta có biết lòng chăng!!!
Cố Quận
Thu Lá Vàng
Thu màu cây đã lá vàng
Thu rừng chiếc đã rụng đàng lá rơi
Cho heo may vút lưng trơi
Cho sương khói hạt rã rời khói sương
Cho bờ lá mục phong hương
Cho dòng in bóng mây đường xám mây
Cho kia sống lại lòng đây
Cho em dĩ vãng dáng gầy thơ tôi
Thu màu cây đã úa rồi
Thu rừng chiếc đã rụng đồi lá bay
Cố Quận
Thu Trong Thơ Tôi
Thu trong thơ tôi bất tận
Thu trong thơ tôi miên man
Tình xưa niềm sân hận
Duyên xưa nỗi bẽ bàng
Thu trong thơ tôi tiếng lá
Thu trong thơ tôi tà hương
Tình xưa lời đau quá
Tình xưa câu tiếc thương
Thu trong thơ tôi một người
Tình có thấu cho chăng!!!
Cố Quận
Phong Lá Nhà Cô
Hiên cô lá đỏ màu phong lá
Theo gió mùa bay xuống sân tôi
Chiếc gầy va vách tường xanh đá
Hương trời bên ấy lửng lơ trôi
Tôi đem lá ép vào trang giấy
Vẽ ít vần âm nét chữ đen
Tôi đem lá thả dòng qua đấy
Mà tỏ lòng tơ tưởng một phen
Hiên cô lá đỏ màu phong vắng
Chỉ gió mùa lay chút gió lay
Tiếng chiều êm tiếng ngày lẳng lặng
Tôi đứng chờ phong lá chẳng bay
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2023 01:06:10 bởi Cố Quận >
Nửa Của Tôi (3)
Xưa nay...chẳng ai bằng Nửa Tôi
Tà tơ tha thướt đứng hay ngồi
Tiếng cười giọng nói âm khe khẻ
Màu mắt đen tuyền đỏ son môi
Nửa Của Tôi à em biết không
Hồn tôi say đắm sắc hoa hồng
Nhánh vàng nụ nở hương tinh khiết
Yêu quá em rồi em biết không!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2023 01:12:33 bởi Cố Quận >
Thơ Ai Từ Ý Ba Đào
Thơ ai vần chữ ba đào
Tứ câu dậy sóng! Anh hào động tâm
Mong đời đặng kẻ tri âm
Mong người đặng tiếng sắt cầm-phụng loan
Mai này thoát kiếp lo toan
Qua cơn bỉ cưc, tụ đoàn...thái lai
Vần chữ ba đào thơ ai
Tứ câu dậy sóng! Anh tài động tâm
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2023 01:20:03 bởi Cố Quận >
Tình Ta Hai Đàng
Đừng nói câu từ biệt
Khoan cất tiếng chia ly
Tình ta còn da diết
Sao em bước vu quy
Rồi mai đời đôi ngã
Về nhớ lá thu bay
Chúng mình xem như đã
Người xa lạ! Buồn thay
Vần âm thơ ta viết
Nghìn trang em giữ chăng
Hay chẳng thèm tha thiết
Ngồi đốt dưới đêm trăng
Khoan tiếng lời từ biệt
Đừng âm chữ chia ly
Ừ em à! Ta biết
Mai thuyền pháo vu quy
Là tình ta hai đàng
Cố Quận
(87)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: