Thơ Tình
Em Đi Trên Lối Thu Vàng Em đi trên lối thu vàng Em đi dưới bóng lá hàng cây rơi Nắng thu sợi nhạt lưng trời Sợi đeo vạt trước, sợi rời vạt sau Sợi nằm hai vạt trắng màu Sợi ve vuốt tóc đen ngào ngạt hương Sợi nghìn sợi kết thảm đường Sợi nghìn sợi chiếu cổng trường chân sang Em đi trên lối thu vàng Em đi giữa bóng lá hàng cây rơi
Cố Quận
Áo Tím Chiều Thu O chiều thu áo tím Tà lụa hương lên chùa Chắp hai bàn tay niệm Cầu Phật ban chút bùa Về pha chung mê hoặc Lòng chàng thơ tư tình Môi son và sóng mắt In vào đáy rượu quỳnh Cho vần âm thơ nhớ Cho câu chữ thơ thương Cho đêm nằm trăn trở Tà lụa hương ngát hương Chiều thu o áo tím Lên chùa thướt tha tà Hai bàn tay chắp niệm Phật phù hộ cho là Chàng thơ thương tưởng con
Cố Quận
Em Về Mang Áng Thu Về Em về mang ráng thu về Trên hai tà tím chiều hề áo hương Em về tóc mái mộng thường Sợi lơ lững rớt xuống đường thành thơ Ta sau nhặt tóc về mơ Vần âm tím giấy thẩn thờ hồn câu Thu vàng pha ánh đèn dầu Thu vàng pha vách đêm mầu áo bay Thu vàng rượu chén sầu cay Thu vàng mười ngón khói tay thuốc vàng Cho ta mơ bóng tóc nàng Mơ tà hai vạt tím ngang lối nhà Em về mang áng thu ngà Con trăng bên đấy cùng mà về theo Cho ta thơ mảnh trăng treo Năm canh thức trắng! Ngoài heo may lồng
Cố Quận
Mùa Thu Buồn Lắm! Mùa thu buồn lắm ai ơi Nhớ tà xưa tím! Nhớ trời thu mây Nhớ chiều thu áo lụa gầy Nhớ cành thu đóa vàng này vườn hoa Để vần chữ níu chân ta Ngồi tay tím mực canh gà tím thơ Từ ngày biết mộng nắng tơ Từ ngày biết lá lững lờ lá bay Từ ngày biết nhắp chén say Là câu âm lấp bàu đầy bàu vơi Mùa thu buồn lắm ai ơi Nhớ tà xưa tím màu trời tím mây Nhớ chiều thu bóng thu gầy Nhớ cành hoa cúc vườn đầy vàng hoa Bây chừ áo lụa tím xa Mùa thu buồn lắm người à! Người ơi
Cố Quận
Đâu Có Buồn...Chỉ Rưng Rưng Lệ!
Đâu có buồn...chỉ rưng rưng lệ
Lòng đang vui, chợt hạt bụi sa
Đâu có buồn cuộc đời hưng phế
Lòng như hoa vườn nở ngàn hoa
Đâu có nỗi riêng tư nhớ gã
Người năm xưa mờ nhạt bóng hình
Đâu có tiếc thương gì ai cả
Tình năm xưa âm hưởng lạc tình
Đâu có buồn...chỉ rưng rưng lệ
Trời đang thu gió lộng, bụi sa
Cố Quận
Mùa Thu Trong Âm Nhạc Mùa thu trong âm nhạc Du dương những nốt trầm Lời buồn ru tiếng hát Sầu man mác tơ cầm Lá vàng bay trong gió Kỷ niệm xưa chợt về Chiều thu đi sắc đỏ Tầng không cánh nhạn hề Ngồi nghe âm tiếng hát Du dương đuổi nốt trầm Khóc đời ta lưu lạc Run run những bước thầm Mùa thu vàng viễn xứ Người buồn ru khúc ca Cho chạnh lòng khách lữ Thương cuộc tình xưa xa Thu bây chừ em đâu!!!
Cố Quận
Mùa Thu Xưa Áo Tím Màu Mùa thu xưa áo tím màu
Mùa thu nay áo tím vào hư không
Cho dòng thơ nhỏ lệ dòng
Cho tình thơ khóc trong lòng thơ rơi
Thu chìm trong sắc tím trời
Chiều đi trong bóng rã rời chiều đi
Ngang đầu một cánh chim di
Tiếng kêu não ruột tiếng thì xuôi nam
Mờ mờ xa khói sương lam
Lững lơ chiếc lá theo vàm ra sông
Mai này lạc mất bể đông
Mai này xác đáy nước trong lấp vùi
Mai này hương mục không mùi
Mai này bùn cát! Tàn chui lá màu
Mùa thu xưa vạt trước sau
Mùa thu nay sắc tím vào hư không
Cho dòng thơ nhỏ lệ dòng
Cho tình thơ khóc trong lòng thơ sa
Cố Quận
Chiều Thu Không Áo Em Chiều thu không áo em Không nắng rớt bên thềm Mây mù che khuất lối Không trăng dẫn màn đêm Hôm qua người cánh tím Hoàng hôn tóc hương bay Hôm qua người vạt tím Hoàng hôn nắng vàng bay Thơ ta dòng mực đẫm Giấy hàng nghiêng chữ nghiêng Hồn vời xa xa dặm Vần trên dưới miên miên Chiều thu hôm nay áo Người lạc đâu! Về đâu Màu không gian ảo não Hồn thơ nhỏ giọt châu
Cố Quận
Chiều Thu Xưa Tím Màu Em mùa thu mắt biếc
Tà năm xưa tím màu
Dòng thơ ta da diết
Niềm thu nay tím màu
Ta nửa đời không gặp
Áo người thương nhạt hương
Tình nửa đời qua sắp
Phai tàn ân ái hương
Em trời thu biên biếc
Chiều đi sắc tím màu
Dòng thơ câu tống biệt
Tình thu xưa úa màu
Em màu thu thơ ta
Vần âm tím mực mà
Gió lùa khung sổ lá
Một chiếc lững lờ sa
Em màu thu áo bay
Tà xưa vắng mùa nay
Dòng thơ ta tha thiết
Nhớ người! Thu chén say
Cố Quận
Em Xin Anh Lục Bát
Anh về lục bát em xin
Anh về lục bát thư sinh mang về
Cho em đọc nhớ lời thề
Năm xưa với mối tình quê anh à
Anh về lục bát kê cà
Em câu sáu tám hò ca tương phùng
Quên ngày tháng biệt nghìn trùng
Nhắc nhau chuyện cũ thời chung lớp cười
Khi về lục bát xin người
Nhớ mang về với vài mươi tặng mình
Cố Quận
Áo Vườn Hoa Xưa Giờ Đâu!!! Em à! Thu áo trắng Của tôi xưa đâu chừ Hương tà theo dạt nắng Trôi không tiếng tạ từ Mây nghìn năm mây giăng Thu muôn thuở thu rằng Tình vi vu vạt gió Rụng lá vàng góc sân Hoa cúc vườn xưa tím Đóa cười khoe cánh tươi Giữa hoàng hôn bóng tím Áo người bay sắc tươi Em à! Thu áo trắng Trong vườn hoa tím xưa Chừ không gian lẳng lặng Xào xạc cây lá thưa Ta giờ thu khóc hoa Sầu áo trắng em à Mây nghìn năm không thối Nắng buồn soi tím hoa Em! Nàng thu áo trắng Của tôi xưa đâu chừ!!!
Cố Quận
Đếm Những Mùa Xưa Ta ngồi đếm những mùa xưa Thu vàng trên lối qua vừa ba mươi Bây chừ lạc mất áo người Bây chừ lạc mất môi cười cố nhân Thu đây lá rụng vàng sân Thu đây sầu rụng lối trần thu đau Thu đây nhạt nắng nên màu Áo xưa giờ nhạt! Cho bàu, chén say Cho thơ vần chữ thu gầy Cho thơ âm tiết vơi đầy thu sang Cho thơ câu tứ áo nàng Trắng mây thu trắng mưa đàng hạt rơi Ta ngồi đếm những mùa vơi Ba mươi thu đến thu rời còn đâu Áo người xưa trắng tà sầu Môi cười xưa nét son mầu thu tan
Cố Quận
Chúc Em Một Đời Hạnh Phúc Mai em về bến ấy Chúc hạnh phúc bên chồng Mai em đời vui vậy Yên phận kiếp má hồng Mai ta ngồi chắp niệm Người đi! Lối hoa đăng Mai ta điều tâm nguyện Người đi! Nồng gối chăn Bao thiệt thòi ta gánh Em môi nở môi cười Tình xưa tàn tro lạnh Ta thầm ước cho người Trăm năm đường rộng mở Bên chồng, bên cháu con Ấm êm và đừng nhớ Tình thủa tuổi chân son
Cố Quận
Thu Trôi Lên Giấy Tím Hình
Thu trôi lên giấy tím hình
Đèn lung linh nét thơ tình thu xưa
Bên ngoài tí tách hạt mưa
Xạc xào tiếng lá thu vừa rụng sân
Thu buồn khóc Tấn thương Tần
Nhớ tà hương cũ nhạt dần sắc hoa
Lệ nhoè bóng kẻ phương xa
Khóc sông nước chốn quê nhà nay đâu
Nên thơ đây một bến sầu
Nên đây thơ một gác lầu u minh
Thu trôi lên giấy tím hình
Đèn le lói nét thơ tình thu xưa
Cố Quận
Kiếp Tha Hương Buồn Lắm! Ngày sống đời lưu lạc Màu tóc hãy còn xanh Nửa đời hình bóng nhạt Mờ tuổi thanh xuân thanh Kiếp tha hương buồn lắm Thời khắc điểm qua nhanh Bốn mùa trôi lệ đẫm Đi về con lối quanh Thương ta đời lưu lạc Thương người tóc màu phai Nửa đời duyên xưa nhạt Tình ai lưu luyến ai!!!
Cố Quận
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: