Tháng Tư Giã Từ
Tháng Tư Giã Từ
Tháng tư về! Tháng tư
Thua cuộc chiến giã từ
Quê người thân viễn xứ
Nửa kiếp đời tạm cư
Quân bào năm xưa cởi
Giữa đêm thuyền ra khơi
Vượt trùng dương sóng nổi
Xa nhà! Giọt lệ rơi
Những chiều trên đảo vắng
Nhìn mây trời bâng khuâng
Lưu vong! Niềm tủi hận
Ai thấu lòng ta chăng
Tháng tư! Ta đợi chờ
Được lần dụng binh cơ
Đuổi tàn, xua bóng quỷ
Phương Nam dựng lại cờ
Cố Quận
Những Chuyến Tàu! Những Mảnh Đời
Có những chuyến tàu đi không đến bến
Chìm dưới lòng biển đông
Có những linh hồn thác oan, uổng mệnh
Xác bồng bềnh trôi sông
Có những mảnh đời đánh mất quê hương
Đêm lệ chảy từng dòng
Có những con dân Nước Việt sống tha phương
Buồn một kiếp lưu vong
Cố Quận
Ta Mộng Thấy...
Ta mộng thấy...xưa gãy cánh đại bàng
Tháng tư ngày cuối chiến cuộc sang trang
Hồn ta đi! Ngậm ngùi thương chúng bạn
Cảnh ngục tù, xương thịt gửi chốn rừng hoang
Ta mộng thấy...những con thuyền mong manh vượt biển
Thân xác trôi! trong tiếng gió, sóng gầm
Những oan khiêng chồng chất nỗi hờn căm
Quân giặc cướp tà dâm vùng Vịnh Thái
Ta mộng thấy...mất Trường-Hoàng, mất Nam Quan Ải
Mất từng cột biên, mất đất! Mất cửa nhà
Mất tộc thân, huynh đệ mất mẹ cha
Mất sông, mất núi, mất sơn hà theo năm tháng
Ta tỉnh giấc vầng đông lên trời sáng
Dòng lệ chưa khô! Âm mê sảng vẫn còn
Ôi đến bao giờ ta lấy lại nước non
Qua thời mạt vận, cháu con hồi hương cố quốc
Cố Quận
Mang Xuống Âm Ty
Ta một ngày thua cởi chiến y
Đông Hà ơi! Tay cuốn quân kỳ
Bỏ bến lên thuyền thân viễn xứ
Chưa lời từ tạ buổi biệt ly
Khăn trắng, cánh phượng hồng thêu góc
Bào xanh, quân hàm bạc vết tì
Vong quốc, ta kiếp đời bại tướng
Người ôi! Sầu mang xuống âm ty
Cố Quận
Băm Sáu Năm!
Băm sáu năm dài chưa gặp lại
Từ buổi em đi cuối tháng tư
Ta hỏi thăm, người quen hải ngoại
Không tầm ra bóng chẳng tin thư
Băm sáu năm rồi em ở đâu
Ảnh của đôi ta nhạt nước, mầu
Góc sờn! Phai nét môi, sóng mắt
Băm sáu năm mình lạc mất nhau
Cố Quận
Nguyện Cầu Cho Việt Nam
Nguyện cầu cho tương lai Việt Nam
Thoát vòng xiềng xích lũ vô thần
Bọn vô nhân cướp ngày, đêm giết
Bán núi sông hầu bỏ túi tham
Bạn cùng tôi dựng cờ chính nghĩa
Ba miền trong máu đỏ, da vàng
Dân chủ, tự do tình thắm thía
Cờ trên tay ta hãy xuống đàng
Nguyện cầu cho Việt Nam tươi sáng
Đuổi lũ cộng nô...phục nước nhà
Nào đứng lên cùng tôi nhé bạn
Vững tay gươm đoạt lại sơn hà
Cố Quận
Xin Bình Yên Dưới Thế
Nghe lời ca hồn lạc
Nhìn vũ khúc thần tan
Nên chữ còn chữ mất
Bình vịm ngã ngổn ngang
Nghe truyện buồn muốn khóc
Thiên thần ơi! Trần gian
Quê tôi loài quỷ độc
Bán nước, cướp đất ngang
Xin bình yên dưới thế
Non nước qua khổ cam
Năm rồng bay xuống bể
Cờ Vàng khắp Việt Nam
Cố Quận
Xuân Nào Ta Trở Lại Quê Xưa!!!
Canh tư trăng lặn sau nhà
Thức đun ấm trà...lòng nhủ xuân chưa
Trông ra màn trắng sương thưa
Nhành đào sân trước trồi vừa mới lên
Hay đời viễn xứ xuân quên
Ta thân lưu lạc! Buồn tênh nơi nầy
Bao giờ quê cũ sum vầy
Cho ta nâng bát rượu đầy mời xuân
Cố Quận
Năm Sau Long Vân Gặp Hội
Năm Sau long vân gặp hội
Non Nước vận đổi xoay chiều
Qua rồi một thời tăm tối
Trời xuân rực ánh quang thiều
Người thân lưu lạc hẹn về
Chung tay dựng lại làng quê
Bạn bè bấy lâu thất tán
Bên sông tay bắt mừng hề
Năm sau long vân gặp hội
Cố Quận
Trả Lại Ta Việt Nam
Xuân lại về...xuân rồi đi
Trả ta buổi, biệt kinh kỳ chinh nhân
Mái tranh! Mẹ đón xuân gần
Đàn em áo mới, lối trần nhành mai
Em áo tơ, tóc xoã dài
Lên chùa thắp nến! Chân hài quai đen
Đầu thôn lân, địa, trống, phèn
Bên đường xác pháo, tiếng kèn đền Ông
Ta nghỉ phép, đò qua sông
Bạc màu áo chiến xuân hồng thăm quê
Trả ta non nước hẹn thề
Xuân xưa thất trận! Nay về đoạt ngôi
Cho cháu con, bước qui hồi
Việt Nam biển, đất, núi, đồi phục thâu
Cố Quận
Việt Nam! Bao Giờ Ta Trở Lại
Ôm nỗi sầu vong quốc
Mấy mươi xuân nhớ nhà
Nhìn hoa buồn dằng dặc
Một bóng dưới áng tà
Bao giờ ta trở lại
Đường phố cũ phương nam
Ngồi đón chờ xuân tái
Sương giăng màu khói lam
Bao giờ ta trở lại
Việt Nam ơi! Việt Nam
Cố Quận
Về Dựng Lại Cờ
Ta đi về dựng lại cờ
Chiếm rừng núi, đoạt bến bờ Việt Nam
Đuổi loài Giặc Cộng Đệ Tam
Biển Đông dìm xác tục phàm Tàu Man
Ta đi về dựng Cờ Vàng
Năm châu viễn khách tụ đàn hồi hương
Cố Quận
Một Thời Binh Lửa
Thương quá Quê Tôi! Dấu lửa binh
Chịu hai lằn đạn kiếp lục bình
Bấp bênh bến nước phù sa cuốn
Bềnh bồng con rạch kéo điêu linh
Xa quê từ buổi tan hàng áo
Bỏ xóm đêm nao đứt đoạn tình
Bao năm vong quốc trời viễn xứ
Nhớ quá làng thôn! Dấu lửa binh
Cố Quận
Ta Kiếp Người Du Mục
Ta kiếp người du mục
Đã bao năm không nhà
Hôm kèn quân đứt khúc
Vong quốc nửa đời là
Ta bên nầy Biển Thái
Non nước nghìn dặm xa
Biết bao giờ trở lại
Đường làng xưa! Gốc đa
Nay nhìn gương, vuốt tóc
Ta gã du mục già
Buồn rưng rưng! Bật khóc
Thương nhớ quá quê nhà
Cố Quận
Ta Người Việt Nam Tị Nạn Cộng Sản
Ta Người Việt Nam Tị Nạn Cộng Sản
Ba mươi tháng tư một chín bảy lăm
Đất khách lưu vong! Sống gửi phận tằm
Thân viễn khách kế thâm chờ vận hội
Ta Người Việt Nam đợi ngày vấn tội
Lũ Cộng Nô Tần Cối bán Nước Non
Đám Đàn Em bán đất, bán biển hòn
Đàn Đoàn-Đảng phấn son phường lừa, điếm
Ta Người Việt Nam khinh Bọn Đeo Chân liếm
Duy, Kỳ theo mong kiếm chút tiền dơ
Chỉ đếm vài tên trở gió thay cờ
Đem bùn trét đầy mặt trơ không biết nhục
Ta Người Việt Nam tấc lòng cung cúc
Hận năm xưa! Thề sẽ phục một ngày
Ánh gươm thiêng nguyền cắt lưỡi chúng bây
Làn đao báu chém đầu mầy, quân bán nước
Cố Quận
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: