Hát Hò Nam Bộ
Cái Anh Chàng Tang Hải này mấy hôm nay đi đâu mất biệt!!!
Hò ơ...
Anh ở đâu!!! Tôi réo hoài không lên tiếng
Hay lại giong thuyền...
Hò ơ...
Hay lại giong thuyền...vượt bể, cước lên non
Hò ơ...
Để mình tôi ôm hồ rượu! Trông mỏi trông mòn
Anh mau đến nhé...
Hò ơ...
Anh mau đến nhé...Chậm! Đây uống chẳng còn đừng than
Khà khà.
Thân,
Quận
Hò ơ...
Sư tử bà! Dáng tà tà đi tới
Sư tử ông...
Hò ơ...
Sư tử ông...bờm vạn sợi im re
Hò ơ...
Hà Đông tăm tiếng! Gã sợ ả ghè
Cong đuôi lên chạy...
Hò ơ...
Cong đuôi lên chạy...kẻo ả đè mà chết tươi
Khà khà. Thân, Quận
Cám ơn Lão Huynh đã cho quận này đọc lại những âm vận ngày nào cộng với hai câu cuối pha trò rất là vui; hôm qua hứa là sau khi đi dự tiệc về sẽ hò tiếp cảnh Lục Tặc chia của...nhưng vì bản tính ham chơi khi gặp bằng hữu nên quá chén! Về đến nhà là leo lên giường đánh một giấc đến sáng, xin các Huynh-Tỷ tha cho cái tội hứa lèo này vậy. Giờ xin hò tiếp hầu các Anh-Chị đây, mời. Hò ơ...
Sáu người chia của sau hè
Sĩ, Tượng, Chốt, Pháo, Ngựa, Xe...
Hò ơ...
Sĩ, Tượng, Chốt, Pháo, Ngựa, Xe...đủ phần
Hò ơ...
Ông Tướng ngồi khóc ngoài sân
Hỏi xin lại chút...
Hò ơ...
Hỏi xin lại chút...chúng cười rân chẳng hoài Tội nghiệp Ông Tướng Quản Thủ của quận thật! Khà khà. Thân, Quận
Thôi chết! Vừa làm có mấy bài hò lơ tang tình ghẹo phá Ông Tướng đã làm Khứa nổi cơn lôi đình xóa bài, xóa chữ, xóa thơ. Nghĩ cho cùng trăm sự cũng tại Lão Huynh bày chi cuộc cờ, rồi kéo quận này vô hò mà sinh ra cớ sự!!! Thế mới biết vào đất người; mình là thân ăn nhờ ở đậu, dù Chủ Nhà có nói xằng, viết xiên, mắng xỏ thời cũng chả sao và chẳng chết thằng tây nào...chứ kẻ tá túc mà lỡ dại xen vào, vầy cuộc; khi Ông Chủ buồn! Là mau mau cuốn gói ra khỏi nhà đấy nhé. Chuyện đời bao giờ cũng thế! Thời nào cũng vậy mà, đâu có gì lạ. Hò ơ...
Ông tướng nổi giận đùng đùng
Trợn trừng mắt!
Hò ơ...
Trợn trừng mắt! Hai má phùng tiến công
Hò ơ...
Hò lơ xóa chữ mấy dòng
Vía anh chăn vịt...
Hò ơ...
Vía anh chăn vịt...trôi bềnh bồng trên mây
Hò ơ...
Nếu mà biết cớ sự nầy
Quận đâu dám ghẹo!
Hò ơ...
Quận đâu dám ghẹo! Theo gầy cuộc thơ
Hò ơ...
Sáu quân ngang dọc bàn cờ
Bên xanh bên đỏ...
Hò ơ...
Bên xanh bên đỏ...ngẫn ngơ! Đứng nhìn Chuyến này chắc Lục Quân phải lên đoạn đầu đài chịu chết chém cả bầy rồi, tội thay! Thân, Quận
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: