Tình Tự Quê Hương
Nhớ Nhà!
Tôi nhớ Mẹ Tôi quá đấy mà
Hai năm chưa gặp từ dạo xa
Bên này mây gió đông mưa đến
Tí tách! Tàn đêm thức nhớ nhà
Nhớ màu biển bạc bến Kiên Giang
Hai bờ xanh ngắt lá cây ngàn
Xa xa bóng đảo, dày bóng đảo
Thấp thoáng! Thuyền lênh đênh, dọc ngang
Tôi nhớ bạn tôi mấy đứa giờ
Chân tình còn đậm nét câu thơ
Nỗi vui tao ngộ, ngày tao ngộ
Lòng vẫn chưa quên, gặp chẳng ngờ!!!
Tôi sẽ về thăm, trở lại thăm
Quê tôi miền Rạch Giá, sang năm
Ngắm cầu hai chiếc dầm mưa nắng
Hàng phượng ven sông, góc phố nằm
Cố Quận
Bến Kiên Giang
Đây bến Kiên Giang sóng vỗ bờ
Thuyền ra cửa biển nắng chiều rơi
Áng hoàng hôn tít xa bóng nhật
Trầm nước vây quanh đảo cuối trời
Đây bến Kiên giang lấp lánh sao
Gió lên xào xạc dẫn trăng vào
Chiếu bờ sông mái lều mấy túp
Nuôi lớn giai nhân dưỡng anh hào
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2016 04:59:08 bởi Cố Quận >
Một Dòng sông!
Ngày còn thơ!
Tôi sống bên đây bờ dòng sông
Thuyền đi tay vẫy mắt đôi dòng
Những anh ngư phủ đời hồ hải
Chở cá về ươm thắm ruộng đồng
Tôi vui cắp sách ngôi trường nhỏ
Mưa nắng hai mùa không đắn đo
Cha Tôi đêm đến mù khói thuốc
Mẹ nắn vai con áo học trò
Nước vẫn trôi xuôi vẫn lạnh lùng
Phù sa bồi đắp đất màu vung
Mạ xanh hạt thóc thơm gạo trắng
Nuôi lớn thân tôi dẫu khốn cùng
Tuổi thiếu niên!
Tôi về bên kia bờ dòng sông
Niềm vui chưa trọn Nước nhuộm hồng
Bỏ trường, bỏ lớp lìa lũ bạn
Đèn sách mười năm vất, như không!
Ôm ấp trong lòng những nỗi đau
Cha thân tù tội tối xuân nào
Mẹ ngồi tóc bạc sầu nhuộm mái
Em đứng dáng gầy! Đói xanh xao
Một chuyến đò ngang bỏ quê nhà
Rời dòng sông cũ vượt bờ qua
Bao thương gửi lại, tay góp nhớ
Bước xuống thuyền đi! Giọt lệ nhòa
Cố Quận
Em Kiên Giang!
Em này! Con Phố đó
Những lối mòn quanh co
Áo bay chiều lộng gió
Tiếng guốc thầm nhỏ to
Em này! Con Phố xưa
Tóc mềm ướt trong mưa
Đi về khung cửa lớp
Cổng trường sáng hay trưa
Em này! Con phố nằm
Lưu vết bùn xe lăn
Hai bên bờ sông vắng
Nước đục ngầu trôi nhanh
Em! Giờ con Phố biển
Thuyền neo đâu hỡi Thuyền?
Bến ngày nao đã đổ
Đò ngang gác mái nghiêng
Em! Giờ Con Phố ngủ
Ta nửa đời lãng du
Hoài cảnh xưa, giao cựu
Mây lam buồn! Chớm thu
Em! Giờ con Phố thức
Tàn đêm lắm cuộc vui
Hương hoa chìm đáy vực
Tiểu nhân thỏa thú người
Em! Giờ con phố lạ
rộn ràng câu hát ca
Đèn lên mầu sáng quá
Cao lâu rượu, không trà
Em! Giờ phố đổi thay
Tục tử phường đắm say
Ta phong trần phủ mái
Bạc đầu! Nghe đắng cay
Em này! Em Kiên Giang
Xin mang theo dặm ngàn
Kiên Giang này, Kiên Giang
Đất cũ! Lệ hai hàng
Cố Quận
Lo Mai làn Gió Rụng!
Ta nửa đời xa xứ
Làng quê bóng mẹ già
Héo mòn trông tử tức
Đi! Chưa trở lại nhà
Những đêm nằm không ngủ
Ta nhẩm tuổi người mà
Lo mai làn gió rụng
Còn đâu nữa Mẹ Già
Ta nửa đời viễn xứ
Năm tháng cách Mẹ Già
Chốn nầy thu lữ thứ
Thương từ Mẫu! Dòng sa
Cố Quận
Đất Khách! Ngày Cuối Năm
Ngày cuối năm một trời xuân chở nhớ
Đám Bạn Ta bên ấy giờ có vui
Tết không mai, trông đào nở ngậm ngùi
Nơi đất khách! Giọt sầu rơi đất khách
Ngày cuối năm ta đọc thư mà phách
Hồn như tan! Từng mạch máu như ngừng
Nhớ Bạn Ta, ta nhớ một trời xuân
Kiên Giang hỡi! Đêm mơ từng quán, ngõ
Ngày cuối năm! Ta mắt sâu, vàng võ
Cố Quận
Trăng Đông Hồ Trăng nằm khơi giấc mộng
Gió lùa qua chắn song
Sao trời lung linh bóng
Nước trôi lờ lững sông
Trăng Thập Cảnh chờ tiên
Về giũ tóc trên triền
Sắc nghê thường Thạch Động
Lụa vờn quanh dáng nghiêng
Trăng soi bến Đông Hồ
Đâu đền cũ thành đô
Chân Lạp Vương Quốc đổ
Hồn luyến ngõ Châu Tô
Trăng vàng gieo rắc tơ
Phụ Tử đứng xa bờ
Trăm nghìn thu cánh hạc
Dắt đường ra biển mơ
Trăng ngang Hà Tiên trấn
Lăng Mạc Cửu Công Thần
Đồi cây xạc xào lá
Hoài danh tướng! Tao nhân Cố Quận
Nghĩa Sĩ Thành Kiên
Đốt thuyền giặc, khói ngút trời cao
Phương Nam nào thiếu đấng Anh Hào
Tiếng Lãnh Binh Nguyễn, danh Trung Trực
Cùng kế đầu rơi dạ chẳng nao
" Thư kiếm tùng nhung tự thiếu niên
Yêu gian đảm khí hữu long tuyền
Anh hùng nhược ngộ vô dung địa
Báo hận thâm cừu bất đới thiên "
Nghĩa sĩ lời ngâm đoạn đầu đài
Đất Kiên này lưu huyết! Thương thay
Nghìn năm trăng chiếu dòng xanh biếc
Mộ chí! Đời ghi tạc công Ngài
Cố Quận
Tết Nay Con Không Về!
Tết nay con không về thăm Mẹ
Xuân viễn xứ! Đâu cánh mai vàng
Tết nay con không chờ...lặng lẽ
Lệ nhỏ rưng rưng! Chảy hai hàng
Tết nay Mẹ có ngồi, có đợi
Thằng con nơi đất khách xa xăm
Tết nay chắc Mẹ buồn, mắt dõi
Những ngày mùng! Ngọn bấc lạnh căm
Tết nay con không về thăm Mẹ
Cố Quận
Mục Đồng
Ngồi dựa mình trâu gã mục đồng
Vi vu điệu sáo dìu dặt sông
Trúc lay, cành lả lao xao gió
Buồm thả, thuyền ra nước bềnh bồng
Thôn xóm thanh bình hoa trắng cúc
Làng quê mộc mạc lá xanh thông
Hoàng hôn nhạt nắng mờ hai bóng
Khuất lối! Lưng trâu gã mục đồng
Cố Quận
Thuyền Xưa Bến Cũ Nay Đâu?
Trăng chiếu qua thành trăng tháng giêng
Ngày xuân hoa cúc nở sân tiền
Đong đưa ngọn bấc, hồng mấy gốc
Vàng nhạt tơ trời soi đóa nghiêng
Áo ai lễ hội Tiết Nguyên Tiêu
Quanh quanh dòng chảy song song kiều
Bể, ngàn xanh lá lao xao gió
Người đi chân rộn rịp, tà xiêu
Viễn Khách hôm nào trở lại thăm
Đình Ông chiêng trống đổ đêm rằm
Bến cũ nay còn đâu! Thổn thức
Thuyền xưa trôi giạt bấy mươi năm
Cố Quận
Tết Nay Con Không Về(2)!
Từ thuở ta đi! Mang kiếp đời khách lữ
Ngồi đếm từng xuân thương nhớ quê nhà
Mẹ Già trông mỏi mắt đứa con xa
Ta thổn thức! Từng mùa hoa đào nở
Xuân Cali những ngày sương đong nhớ
Những chiều mưa! Giọt đổ ướt trên vai
Những đêm trăng, tay lạnh chén u hoài
Ta với rượu suốt canh dài bầu bạn
Xuân bên đây ta túi cơm mỗi sáng
Vòng xe lăn qua từng bảng tên đường
Ta chở xuân cùng chung nỗi sầu vương
Cùng nhớ tết! Đâu rồi hương vị tết
Xuân từng xuân! Tóc mẹ già trắng phếch
Từ trong ta hoa đan kết xuân buồn
Viết những dòng thư trong ngấn lệ tuôn
Xuân nhớ Mẹ! Nghìn dặm vuông cách biệt
Xuân Cali! Ta nhớ Người da diết
Cố Quận
Hai Gánh Thơ Tôi
Thơ tôi hai gánh vai nặng lắm
Một chứa tình quê đất nước nhà
Một gánh tình em lòng sâu đậm
Trăm năm phu phụ nghĩa mặn mà
Tay tôi vun bón gánh trước sau
Gánh kia pha sắc gánh đây màu
Trước chân rễ mọc, sau xanh lá
Hai gánh cân bằng nặng tợ nhau
Thơ tôi hai gánh vai nặng lắm
Nào trách than gì, ắp niềm vui
Tình yêu non nước, em đà đậm
Hai gánh đi hoài chẳng bước lui
Cố Quận
Miếu Ông Bần Quỳ
Hai bên sông Vàm Cỏ
Giữa dòng cây bần quỳ
Màu phù sa nước đỏ
Bờ miếu Ông Bần Quỳ
Lòng trung trinh, khí phách
Tuẫn tiết! Quyết không hàng
Bần quỳ hai ngả rạch
Truyền lưu thuyết trong làng
Qua miếu Ông Bần quỳ
Sử sách công thần ghi
Ba trăm năm còn tiếng
Thà thác! Chẳng thuận qui
Cố Quận
Rễ Bần
Bần ơi! Mi mọc rễ chỏng trời
Trái thì chua, chát ngắt ai xơi
Sát bên con nước dày xanh lá
Cận kế bờ đê trắng nụ rời
Chín nhánh Cửu Long phù sa đắp
Hai dòng Tiền Hậu nắng vàng phơi
Thuỷ liễu yếu nhành mưa gió chở
Bần ơi! Sao mọc rễ chỏng trời
Cố Quận
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: