Nhớ Nhà! Tôi nhớ Mẹ Tôi quá đấy mà Hai năm chưa gặp từ dạo xa Bên này mây gió đông mưa đến Tí tách! Tàn đêm thức nhớ nhà Nhớ màu biển bạc bến Kiên Giang Hai bờ xanh ngắt lá cây ngàn Xa xa bóng đảo, dày bóng đảo Thấp thoáng! Thuyền lênh đênh, dọc ngang Tôi nhớ bạn tôi mấy đứa giờ Chân tình còn đậm nét câu thơ Nỗi vui tao ngộ, ngày tao ngộ Lòng vẫn chưa quên, gặp chẳng ngờ!!! Tôi sẽ về thăm, trở lại thăm Quê tôi miền Rạch Giá, sang năm Ngắm cầu hai chiếc dầm mưa nắng Hàng phượng ven sông, góc phố nằm Cố Quận