Tình Tự Quê Hương
Tàu Hũ Nước Đường
Bán cho tôi một chén
Chị hãy thêm nước đường
Bao nhiêu tiền chị hén
Nhanh...tôi phải vào trường
Không ông thầy phạt trễ
Giờ chơi mãi ham chơi
Bắt quì bên bảng uễ
Oải mình mẫy chị ơi
Thêm chén nữa chị nghe
Cố Quận
Chiều Kiên Giang
Chiều Kiên Giang, chiều Kiên Giang
Lăn tăn sóng nước tơ vàng chiều rơi
Vội gì mà lặn ngày ơi
Vội gì nhật khuất đảo trời hoàng hôn
Cho ta ngồi chén rượu hồn
Thơ say! Đò cặp vô cồn bãi hoang
Chiều Kiên Giang, chiều Kiên Giang
Hoàng hôn bến nước tơ vàng giăng giăng
Cố Quận
Tôi Sinh Ra Đất Này
Tôi sinh ra đất này
Mấy dịp về lại đây
Nhìn dòng sông năm cũ
Núi trùng mây! Trùng mây
Song Thân giờ thiên cổ
Hồn theo cánh hạc bay
Mai này tôi thăm phố
Tìm hình bóng xưa phai
Tôi sinh ra đất này
Cố Quận
Tình Quê
Lúa phơi thềm sân trước
Trên cao nắng ban mai
Bên bờ sông con nước
Ròng lờ lững đò ai
Mời ông lên nghỉ mà
Đường còn xa còn xa
Mấy dặm trèo tay mỏi
Mời ông xơi tách trà
Chờ nước dâng rồi đi
Thuận dòng trôi khó chi
Chợ ngoài thôn mới nhóm
Chờ nước dâng rồi đi
Mời ông chân lên cầu
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2016 22:38:14 bởi Cố Quận >
Chị Tôi (2)
Chị Tôi giờ già lắm
Còn gian nan giữa đời
Nhìn hình tôi nhớ lắm
Mà không thốt được lời
Nhớ một thời thơ ấu
Tờ giấy bạc nhét tay
Dạy từng con chữ, dấu
Cộng trừ nhẩm tính ngay
Đời mười năm lưu lạc
Tha hương gánh nặng vai
Chị Tôi làn tóc bạc
Ngồi khóc ngón da chai
Chị Tôi giờ già lắm
Còn gian nan giữa đời
Nhìn hình tôi nhớ lắm
Mà không thốt thành lời
Cố Quận
Say Ngồi Thơ
Say, thơ nửa gánh càng khôn
Nhập vào nửa gánh huyền môn chữ vần
Khóc mưa Tấn, khóc gió Tần
Âm thơ thổn thức, si sân lắm điều
Chén đầy, chén cạn phiêu phiêu
Hồn thơ tím mực nét xiêu xiêu nằm
Trên trang giấy trắng lạnh căm
Mơ màng quê cũ xa xăm mắt buồn
Say thơ giòng chảy, giòng tuôn
Đêm canh nức nở! Sầu muôn cảnh sầu
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2016 10:42:51 bởi Cố Quận >
Nhìn Bạn Tiệc! Dạ Buồn
Bạn bên kia đình đám
Tôi bên đây vác cày
Cảnh đời vui, ảm đạm
Sao lại khác thế này
Kẻ quê nhà có nhớ
Thằng bạn kiếp tha hương
Vui có thường nhắc nhở
Thằng bạn gánh phong sương
Nhìn bên kia đình đám
Dạ bên đây thấy buồn
Khói mây trời ảm đạm
Tha hương nửa kiếp buồn
Cố Quận
Bây Giờ Ngồi Tiếc Dư Hương
Bây giờ ngồi tiếc dư hương
Những ngày gặp trước mà thương bạn mình
Đời viễn xứ! Hơn mười nghìn
Ngày mơ bóng cũ thư sinh năm nào
Nhớ con lớp, nhớ bờ ao
Nhớ đường vạt trắng tà chao gió mùa
Nhớ chiều nhạt nắng Hòn Rùa
Sân Banh ai tiếng guốc khua lối chiều
Tôi về vần chữ thơ xiêu
Ngã nghiêng trang vở dáng kiêu sa người
Âm là rộn rã giọng cười
Hình là mắt biếc môi tươi son hồng
Đời viễn xứ! Sầu chất chồng
Năm canh nằm thức đếm đông lạnh tường
Đêm trăng thầm tiếc dư hương
Những ngày gặp trước lòng thương bạn mình
Cố Quận
Bài Mẹ Tôi Người Hát
Bài ca Người hát tặng tôi
Ngày vừa tang Mẹ ngậm ngùi lệ rơi
Bởi từ nay giữa trần đời
Không còn Từ Mẫu với lời mến thương
Từ đây kiếp sống tha hương
Quê nhà không bóng hình vương vấn lòng
Tháng bảy áo chẳng hoa hồng
Ngực hoa tang trắng sang sông lên chùa
Niệm kinh dưới cội gió lùa
Dưới sân thạch lạnh niềm chua chát hồn
Bài ca Người hát tặng hôm
Vừa tang Từ Mẫu lệ khôn ngăn dòng
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2016 13:21:25 bởi Cố Quận >
Thuyền Ai Ra Bến Chiều Rơi
Thuyền ai chiều bóng trên dòng
Vàng tơ trôi tách bến lòng nhớ thương
Thuyền ra chịu gió dầm sương
Chịu mưa trải nắng vô thường rồi đây
Bồng bềnh nam, bắc, đông, tây
Đêm trăng bủa lưới khoang đầy trống khoang
Sáng ngày cá mắc nửa đàn
Thuyền be khẳm nước mũi tràn sóng khơi
Thuyền ai chiều bóng bến rời
Vàng tơ soi giọt bạn đời rưng rưng
Cố Quận
Ai Về Rạch Giá
Ai về Rạch Giá bên đàng
Ăn dĩa bánh khọt cô hàng đổ ngon
Hết sạch mà bụng vẫn còn
Thèm kêu dĩa nữa cho tròn cặp a
Ai về Rạch Giá thăm nhà
Nhắn cô hàng bánh khọt là tôi thương
Quê người dãi nắng dầm sương
Khôn quên người cũ bên đường nắng mưa
Khuôn bánh, hành, mở, tôm, dừa
Tháng năm bán biết có chừa phần tôi!!!
Cố Quận
Phố Xưa Giờ Đã Đổi Thay!
Phố xưa giờ đã đổi thay
Dòng sông năm cũ! Người nay đâu rồi
Nước vẫn trôi...nước bềnh trôi
Thuyền đi một buổi là thôi ngàn trùng
Là thôi mấy dịp tao phùng
Là thôi hai bến bờ nhung nhớ bờ
Là thôi dài những giấc mơ
Thấy ta của thuở ấu thơ đến trường
Thấy ta ngồi bên vệ đường
Sát dòng sông thả dây đương câu mùa
Nước nổi dòng ngọt, dòng chua
Lớn ròng hai buổi cá, cua thau đầy
Thấy ta qua nhịp cầu cây
Thuở trung học áo ai bay dưới chiều
Phố xưa giờ đổi thay nhiều
Dòng sông năm cũ dìu hiu nhớ người
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2016 02:36:36 bởi Cố Quận >
Sao O Đi Không Rủ!!!
Sao O đi không rủ
Sao về chẳng réo tui
Cho bên này chén rượu
Nhìn hình O cười vui
Nhớ bạn xa bên nhà
Nhớ phố phường, ngõ hoa
Nhớ dòng sông, cửa biển
Trùng khơi, bóng chiều tà
O đi không réo tui
Về cùng chuyến cho vui
Bên này tay chén rượu
Rưng rưng! Dạ ngậm ngùi
Đi không nói...là sao???
Cố Quận
Nữa Rồi! Lại Đổ Bánh Xèo
Nữa rồi! lại đổ bánh xèo
Nhìn dĩa rau nhớ quê nghèo quá đi
Bên này tợ kiếp chim di
Lạc mùa mỏi cánh vậy thì bể xa
Bên này tợ kiếp vàng hoa
Lạc hôm rụng đất đông già tuyết băng
Bên này chung nhạt tay khăn
Nhớ rau với bánh của đằng ấy kia
Nữa rồi! Lại bánh xèo kìa
Nhìn dĩa rau lệ đầm đìa giòng rơi
Cố Quận
Câu Ân Tình Nguyện Giữ
Câu ân tình nguyện giữ
Suốt đời tôi không quên
Bên này thân viễn xứ
Ngồi thơ! Nhớ từng tên
Người hôm qua mới gặp
Người năm trước xa rồi
Kẻ mai này tôi sắp
Quen trên phố...tiếp bồi
Câu ân tình nguyện khắc
Vào tâm can rất sâu
Lúc vui buồn đem nhắc
Nằm thức suốt canh thâu
Tím màu môi! Ướt mi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2016 01:57:10 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: