Tình Tự Quê Hương
Nhớ Mẹ Ngày Cận Tết
Phương Nam ngày cận tết
Nắng chiều soi bóng cây
Mai vàng hoa, áo dệt
Tà lụa hương gió lay
Mẹ cười bên bếp khói
Nồi bánh chưng lửa hồng
Nhà quây quần tay gói
Gợi chuyện xưa đợi mồng
Phương Nam giờ cận tết
Mẹ còn đâu nữa vui
Hoa mai vàng cận tết
Hoài Người Xưa chẳng nguôi
Cố Quận
Hoa Sứ Nhà Nàng
Sau sân cành hoa sứ
Đỏ màu hoa thắm hoa
Xuân sang niềm khách lữ
Nhớ người xa chốn xa
Bao giờ ta gặp lại
Cố nhân! Hoài cố nhân
Nhìn hoa lòng tê tái
Chén mềm môi bâng khuâng
Sân sau màu hoa sứ
Đỏ cành xuân nhớ thương
Bao năm đời khách lữ
Còn tiếc người luyến hương
Xưa hoa sứ nhà nàng
Cố Quận
Xuân Xứ Người!
Trời hiu gió ngày xuân hiu gió
Vườn đang hoa vàng đỏ màu hoa
Ngày hiên tay chén thanh trà
Đêm hiên tay chén ngà ngà chén say
Trăng mùa đã len mây nửa mảnh
Sao mùa giăng vạn cánh sao gầy
Sương ngoài ngõ khói bay bay
Giọt ngoài không trắng về vây phố nhà
Xuân nay nhớ trời xa...chốn cũ
Nên xuân buồn! Sắc nụ mai hoa
Bên hiên vàng ánh nắng tà
Bên hiên ta giọt lệ nhòa khóc xuân
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.06.2016 13:22:54 bởi Cố Quận >
Đào Nở Đóa Đầu Xuân
Đào hôm qua đóa nở
À! Ngày xuân đã xuân
Đỏ màu hoa bên nớ
Bên ni buồn rưng rưng
Tình mấy mùa ai biết
Sầu mấy mùa ai hay
Cành xuân xanh biên biếc
Nhành thu úa vàng bay
Đào hoa nở mời xuân
Trời viễn xứ rưng rưng
Giòng ta rơi khóc phận
Đời đất khách gian truân
Hoa đào ơi! Hoa đào
Bên ni, bên nớ sao
Trùng xa...trùng xa thế
Tình tợ giấc chiêm bao
Xuân nào gặp lại em!!!
Cố Quận
Ru Con Tháng Chạp
À ơi! Tháng chạp rồi con
Cha ngoài ruộng lúa mẹ mòn mắt trông
Gió đông thổi ngọn trên sông
Lăn tăn sóng nước đưa dòng nước trôi
Ngoài hiên mai nụ đâm trồi
Nửa trăng hoa nở đâu nồi bánh chưng
Cha con nắng cháy da lưng
À ơi! Con ngủ mẹ ngừng tiếng ru
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2016 12:39:02 bởi Cố Quận >
Xuân Hoài Hương
Xuân đây khói trắng lưng đồi
Sương chiều xuân dạ bồi hồi nhớ quê
Bây chừ vạn dặm sơn khê
Hai bờ biển cách! Tứ bề trùng xa
Vọng cố hương...vọng cố gia
Cố nhân xuân ấy nay đà còn trông
Bóng người viễn khách xứ đông
Nửa đời nợ gánh chất chồng xuân quên!!!
Đêm đồi mây trắng mông mênh
Gió vi vu gió xuân niềm hoài hương
Cố Quận
Mai Tôi Cành Gầy!
Mai tôi cành viễn xứ
Tội nghiệp! Thân xác gầy
Mai tôi trời khác lữ
Bông nở muộn xuân này
Cố Quận
Hoa Mai Đất Khách
Mồng ba đất khách mai vàng
Nở hoa một cánh...nhớ làng quê xa
Nhớ xuân một thuở bên nhà
Nhớ người năm cũ áo tà vạt hương
Hoa mai đất khách ngày sương
Đêm mong manh khói canh trường chén say
Mồng ba hiên gió lạnh tay
Hỏi mai có biết nỗi này cho chăng???
Cố Quận
Sông Xuân Đàn Nhạn Đã Về
Bờ sông đàn nhạn trắng
Về ngang qua bến xuân
Dòng yên...dòng lẳng lặng
Mềm trôi trong nắng xuân
Chim biết tầm chốn cũ
Người tha hương mãi đâu
Bao lần xuân lá nhủ
Hoa nở, tàn vắng nhau
Sông xuân đàn nhạn đã
Người còn xa...ngút xa
Dòng lên, ròng bậc đá
Thềm rong rêu chẳng ta
Xuân đàn nhạn trắng về
Người bóng khuất sơn khê
Mười, hai mươi năm chẳng
Lần hồi hương...viếng quê
Cố Quận
Màu Hoa Trong Ký Ức
Màu hoa trong ký ức
Mai những mùa xuân xưa
Vàng cây, tơ nắng rực
Soi nhành lá non thưa
Giờ tiền nhân, người đâu!!!
Non nước vạn dặm sầu
Bên bờ tây luyến tết
Thời niên thiếu qua mau
Màu hoa trong ký ức
Vàng rơi cánh trên sân
Nhìn mai...lòng thổn thức
Hoài quê cũ! Cố nhân
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.07.2016 13:08:30 bởi Cố Quận >
Mừng Xuôi Nam
Lại xuôi Nam...xuôi Nam
Thăm bạn bè Quận Cam
Vài ba Cô, mấy Gã
Nhậu nghêu, sò, tôm, sam
Ai có gì nhắn gửi
Nhị tôi nói hộ cho
Niềm vui, buồn, mong, đợi
Vác xuống trao Họ cho
Thứ sáu nhị xuôi Nam
Thăm bạn bè Quận Cam
Ăn sáng chiều hai bữa
Nhậu thì phải tứ, tam
Xuôi Nam...mừng xuôi Nam
Cố Quận
Hoa Trắng Cài Áo Con
Bốn mùa Vu Lan đến
Hoa trắng cài áo con
Tay run run thắp nến
Cầu Hồn Mẹ trên non
Nghìn ba trăm ngày lẻ
Mẹ lìa xa! Mờ xa
Đêm nằm đau lòng trẻ
Mẹ Già đâu! Trắng hoa
Áo cài Vu Lan khấn
Lệ giòng rơi! Giọt rơi
Thấm hai bờ môi mặn
Thổn thức! Mẹ Già ơi
Vu Lan Bồn kinh niệm
Hoa trắng cài áo con
Mẹ Già xưa đâu kiếm
Thắp nến! Đau lòng con
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2016 14:41:05 bởi Cố Quận >
Bún Cá Kiên Giang (2)
Ai về Rạch Giá-Kiên Giang
Ghé tô bún cá cô hàng năm xưa
Mù mây sáng, trời chuyển mưa
Bên hiên dõi mắt giọt vừa rơi sông
Khói cà phê, tách ấm lòng
Ngoài ngưng hạt, chân xuống dòng đò ngang
Ai về Rạch Giá-Kiên Giang
Ghé tô bún cá nhắn nàng hộ tôi
Tha hương nửa kiếp nổi trôi
Hoài mưa cố quận! Nhớ nồi bún xưa
Cố Quận
Mời Cô Bún Cá Kiên Giang
Mời Cô bún cá Kiên Giang
Cali một chuyến tôm vàng màu tôm
Có đi báo trước nhị gom
Vài ba đứa bạn đấu mồm chuyện xưa
Chuyện ngày áo trắng mùa mưa
Chuyện ngày cắp sách như vừa hôm qua
Mời Cô bún cá Cô à
Ăn cho no bụng đặng mà cà kê
Cố Quận
Hoài Cố Quận
Ai xa quê lòng còn thương cố quận
Thương con đò theo nước thuận dòng trôi
Qua bến, ra sông, tôi đứng, áo ngồi
Tinh trắng quá áo lụa người hương toả
Ai xa quê lòng còn thương chốn đó
Kiên Giang ngày con ngõ sáng lên trường
Nguyễn giờ xa...giờ mỗi kẻ mỗi phương
Trời cách biệt! Tha hương hoài cố quận
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2016 23:18:24 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: