Tình Tự Quê Hương
Tết Của Tôi Bây Chừ! Tết của ta và những ngày tuổi trẻ
Nay còn đâu! Mùa lặng lẽ...về đâu
Cánh mai xuân vàng hoa nhánh một mầu
Trong gió nắng gốc đầu thôn gió nắng
Tết của ta giờ mái râm điểm trắng
Giờ tha hương! Đường mấy chặng tha hương
Cánh đào xuân đỏ hoa nhánh chân tường
Trong sương khói mù mịt phương sương khói
Tết của ta với thời gian như vội
Đến rồi đi! sớm tối bóng ngày đi
Bóng nguyệt trôi, mọc lặn cõi định kỳ
Năm tàn khởi vòng thi nhau tàn khởi
Tết của ta bây chừ không mong đợi
Không chờ trông áo mới những ngày mùng
Không bánh dưa, không tiệc bạn mời chung
Ta rượu tết! Niềm mông lung lữ thứ
Tết của ta bây chừ đây viễn xứ
Bây chừ đây! Vần chữ ý thơ sầu
Dòng rưng rưng thầm hỏi áng xuân đâu
Trong gió nắng mai đầu thôn xưa vắng
Tết của ta bây chừ sương khói trắng
Trời tha hương! Mùa lặng lẽ xuân buồn
Hạt bay bay ngoài lặng lẽ mưa tuôn
Hoa tan tác! Cánh đào buông tan tác
Cố Quận
Đi Xa Nhớ Nhà Có ai đi xa chẳng nhớ nhà
Nhớ màu cây lá đất quê ta
Nhớ con sông nhỏ cầu hai chiếc
Nhớ phố thành đêm áo lụa tà
Cơm chiều canh cá ai tay nấu
Khói quyện mùi hương gạo Nàng Hương
Mâm vang tiếng nói cười nhân hậu
Ta mãi nhìn cho mãi mãi thương
Có ai đi xa phút chạnh lòng
Ao hồ trong nắng nhạt làn trong
Thẩn thơ đưa mắt nhìn thơ thẩn
Dạ thầm...như đang đợi, đang trông!!!
Một chút tình thôi chút vậy mà
Chút niềm tơ tưởng, vấn vương a
Chút mây, chút gió ngày hiu gió
Chút của em tôi chút mặn mà
À ta! Ta nhớ người ta nhớ
Nửa kiếp bên chồng gánh nặng vai
À ta! Ta nhớ người ta nợ
Ân tình nguyện trả đủ...khôn phai
Cố Quận
Thấy Hoa Nhớ Tết Trời Nam
Tím à cắt ít nhành mai
Gửi tôi đất khách! Dạ hoài sắc xuân
Vàng hoa thắm nhuỵ hương rừng
Mỏng manh năm cánh thơm lừng trời nam
Tháng giêng gió bấc đầu vàm
Sân tiền cánh rụng trà đàm xuân mai
Tím à cắt ít nhành sai
Gửi tôi đất khách! Dạ hoài mùa xưa
Cố Quận
Mưa Tuyết Mùa Đông
Tuyết đông trắng phủ cánh đồng
Màu đông trắng đã đặc dòng sông bên
Trời viễn xứ, mây mông mênh
Trắng giăng để hạt mưa nền hạt rơi
Hạt buồn trôi dưới dòng thời
Gian trôi trôi mãi nửa đời biệt xa
Nửa đời đánh mất quê nhà
Nửa đời ta đã phận là lưu vong
Giáng sinh rượu dưới tàng phong
Giọt cay! Khóc giọt đọng giòng rưng rưng
Tuyết đông trắng phủ cánh rừng
Màu đông vần vũ mây từng cụm bay
Cố Quận
Ngày Tháng Qua Nhanh!
Ngày tháng rồi trôi qua rất nhanh
Công danh sự nghiệp mãi chưa thành
Tóc dần bạc tóc màu bạc tóc
Đâu tìm được thuở tuổi còn thanh
Tay tung hoành chí cao nam bắc
Tụ vỡ bao lần ý ước nguyện trai
Tấn thối nhiều phen lòng thủ đắc
Nhiều phen hồn khiếp dưới hoạ tai
Đâu tìm lại tuổi thanh xuân nữa
Giờ tóc hoa râm giảm hùng tài
Thế thời phải giữ uy trấn cửa
Vũ nhược, cường mưu tính kế dài
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2017 23:30:00 bởi Cố Quận >
Những cơn Mưa Phùn Mùa Xuân Đầu xuân những cơn mưa phùn
Giọt bay trên thành phố nhỏ
Gió đông rụng đào cánh đỏ
Màu hoa vấy sắc dòng bùn
Xuân đây một trời sương khói
Tha hương! Nửa kiếp xa nhà
Xuân đây bao mùa mắt dõi
Trùng mây...kia cõi quê nhà
Ngày xuân những cơn mưa phùn
Hạt mềm bay! Hoa đào rụng
Dòng đông đưa cánh ao bùn
Nổi trôi đôi giờ xác nhũn
Cơn mưa phùn! Xuân viễn xứ
Cảnh buồn, người đã vui đâu
Cố Quận
Cha Tôi Những Ngày Tết Xưa
Tôi nhớ Cha Tôi mùa lễ tết
Năm xưa lo lắng đủ mọi bề
Vợ con, họ hàng xa gần hết
Quà cáp, tiền tiêu cảnh tụ tề
Tôi nhớ Cha Tôi những ngày xuân
Môi cười mà nét mặt bâng khuâng
Ngóng trông nhân dáng đầu con ngõ
Là bước chân ra tiếng hỏi mừng
Tôi nhớ Cha Tôi! Nhớ vô cùng
Cố Quận
Dỗ Giấc Những Ngày Cuối Năm
Rồi những ngày cuối năm
Sắp qua! Dỗ giấc nằm
Hỏi lòng mưa xuân đã
Về chưa hạt lâm râm
Bên hiên nhà tí tách
Cành mai nhặt lá xanh
Trăng sau ngồi tựa vách
Rượu nhìn hoa mong manh
Vàng cây đón giao thừa
Mơ màng áo xuân xưa
Tà ai hương dưới gió
Thềm chân guốc như vừa
Ngang sân người câu thơ
Vần âm tím mực chờ
Chữ tình tang dáng lụa
Mềm thêu đoá vàng tơ
Bây chừ xuân cũ đâu
Mây viễn xứ giăng đầu
Rưng rưng giòng đất khách
Thầm rơi! Áng thơ sầu
Không nồi đun bánh tết
Nào tay ngón chùi lư
Không mẹ cha tiền tết
Nào chân ngõ làng ư
Rồi những ngày cuối năm
Sắp qua! Dỗ giấc nằm
Thương hoài xuân nao đã
Xưa...vào mộng tàn năm
Xuân đây! Xuân rất buồn
Cố Quận
Dòng Thời Gian
Dòng thời gian...dòng thời gian trôi mãi
Bốn mùa luân, mùa lại, kéo mùa đi
Xuân ở trong ta! Hồn xuân cũ còn gì
Hương vị thủa nhà nhà thi đua tết
Cô áo lụa xanh thêu cành, đoá dệt
Nồi bánh chưng, hoa kết nụ mai vàng
Dĩa kiệu dưa, chiều nắng dạt tơ đan
Lung lay gió xuân làn xuân khói nhạt
Phong pháo vang vang sân tiền câu hát
Ly Rượu Mừng điệu nhạc chúc xuân nhau
Mái lá năm ba trai tráng rót, cạn bàu
Say với tết nghèo giàu chi cũng tết
Dòng thời gian...dòng thời gian tồn, hết
Bốn mùa thay tàn kết lá, đơm hoa
Xuân ở trong ta, hồn xuân ấy nay nhoà
Hương vị cũ! Giờ mù xa, xa lắm
Tìm đâu nữa chốn quê người vạn dặm
Việt Nam ơi! Thăm thẳm mây trùng mây
Đất khách rưng rưng đào cánh hoa gầy
Xuân viễn xứ nơi này ta viễn xứ
Dòng thời gian qua nửa đời khách lữ
Xuân rồi đi, rồi lại nghĩa gì đâu
Băm mấy xuân trôi tóc bạc mái đầu
Hồn xuân với gánh sầu dâng xuân tái
Cố Quận
Nửa Kiếp Tha Hương
Tha hương! Đời nửa kiếp
Hai vai gánh đoạn trường
Ngẫm lòng...sinh tử nghiệp
Vay trả đủ trăm đường
Thu đông dầm mưa tuyết
Xuân hạ trải gió sương
Đón chào tay tiễn biệt
Tình tám hướng, mười phương
Nay cười hôm mai khóc
Chén rượu cạn đầy say
Chiều tan! Trăng đêm mọc
Thức tàn canh mắt cay
Giòng nào lăn ướt gối
Đẫm những giòng chưa khô
Giòng nào lăn xuống vội
Cho giòng tuôn chảy mô
Về phương đông! Đông vạn
Dặm mờ xa biển xa
Về phương tây! Tây thán
Oan đời ta kiếp ta
Tha hương băm sáu năm
Vai hai gánh tơ tằm
Mười nghìn đêm ngày gió
Sương, tuyết với mưa dầm
Đoạn trường tấm thân ta
Sinh tử nghiệp mang đà
Nửa đời! Hai vai gánh
Oằn đường xa...còn xa
Thôi thì vay trả đủ
Lòng không oán không hờn
Thôi thì thân phong, vũ
Hàn, nhiệt! Chí đâu sờn
Rồi cũng qua...rồi đi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2017 02:22:31 bởi Cố Quận >
Ân Tình Người! Nguyện Nhớ Mãi Không Quên
Người đưa ta đi qua biển
Cát bụi ta tiễn Người về
Hôm xưa thuyền ra chung chuyến
Hôm nay đò một bóng hề
Bên đây! Quê nhà bóng khuất
Buồn tênh con nước lạc dòng
Bên đây xương mình gửi đất
Hồn nương ngọn gió hồi dòng
Hôm xưa Người đưa ta đi
Hôm nay ta tiễn người về
Hội tương khởi, tàn phân ly
Ta đây! Mai Người đâu hề
Trăm năm cùng rồi một kiếp
Nợ này hẹn trả đời sau
Trăm năm tận rồi một kiếp
Nợ này hoàn đủ đời sau
Ta tiễn Người đi mắt lệ
Ân tình nhớ mãi không quên
Cố Quận
Thuyền Viễn Xứ
Con thuyền viễn xứ về đâu
Buồm ra bến nước giang đầu tha hương
Thuyền trôi vào cõi gió sương
Thuyền trôi...trôi mãi dặm trường trùng khơi
Rồi đi cùng gió biển trời
Rồi qua giông bão! Cảnh đời trái ngang
Lần xuôi dòng chẳng về làng
Lần xuôi dòng chẳng dây ràng bến xưa
Cho chiều tơ nắng vàng thưa
Con thuyền xưa vắng hàng dừa bãi sau
Nhớ buồm hai cánh trắng màu
Nhớ người năm cũ hôm tàu tha hương
Cố Quận
Carolina Jessamine Vàng
Carolina Jessamine
Vàng hoa nhành nở cánh sân tiền
Gió ngày hiu gió lay tơ nắng
Hương ngát làn hương tiết tháng giêng
Xuân hoa viễn xứ đời viễn xứ
Hoài mai! Cành khoe sắc quê nhà
Xuân hoa đất khách đời khách lữ
Hoài mai! Vàng năm cánh quê nhà
Carolina Jessamine
Hương ngát làn hương tiết tháng giêng
Gió ngày hiu gió lay tơ nắng
Lơ lửng làn sương khói sân tiền
Cố Quận
Bàu Thành Long Điền
Ai về Miền Đông-Long Điền
Thăm Bàu Thành nước nhớ tiền nhân xưa
Nam tiến ngày nắng đêm mưa
Công đồn, phá luỹ mẹo lừa Phù Nam
Thôn Long Phượng khói sương lam
Đình Long Phượng vết tích Chàm còn đây
Bàu Thành voi tắm nước bầy
Long Điền thuyết bảo nơi này Phù Nam
Cố Quận
Chốn Xưa Xuân Chỉ Còn Trong Mộng
Chốn xưa chỉ còn trong hoài tưởng
Trời ký ức thôi...thật thế chăng
Chốn xưa mỗi người đi mỗi hướng
Niềm tiếc nuối thôi...gió cùng trăng
Nên con bến cũ đò không bóng
Mùa tết dòng trôi mãi vẫn trôi
Mai tàn mai nở hoa vàng cổng
Đâu áo màu thêu yến oanh đôi!!!
Chốn xưa xuân chỉ còn trong mộng
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2017 10:33:31 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: