Tình Tự Quê Hương
Nguyên Tiêu Hội Hoa Đăng
Hội An Thành rực rỡ
Nguyên Tiêu hội Hoa Đăng
Tháng giêng sen đêm nở
Dòng lung linh bóng trăng
Thuyền trên sông vũ khúc
Nguyệt Điện áo Hằng Nga
Thuyền trên sông ngâm khúc
Sao giăng dải Ngân xa
Rực rỡ Hội An Thành
Đèn hoa dưới trăng thanh
Tháng giêng đêm xuân gió
Lay lay cúc đang cành
Nhà nhà lễ Thượng Nguyên
Cố Quận
Bây Chừ Bạc Mái Phong Trần
Bây chừ bạc mái phong trần
Trải màu sương gió mấy phần tóc phai
Xuân đi xuân đến đào mai
Đỏ vàng lai khứ dặm ngoài tha hương
Quê nhà một chuỗi tư tương
Đêm nằm mộng thấy bao đường phố xưa
Con bấc ngày những bụi mưa
Bay bay qua ngõ hàng dừa xanh xanh
Sông chiều dòng chảy quanh quanh
Dòng trong dòng đục đò chành chòng qua
Bến đình em thuở áo tà
Thêu hoa ngày tết mượt mà lễ dâng...
Bây chừ bạc mái phong trần
Trải màu sương gió nhạt dần xuân xanh
Cố Quận
Tam Quan
Đường vào quê tôi cổng
Tam Quan ba lối xưa
Một thời thư sinh mộng
Đi về trong nắng mưa
Bao năm rồi cách biệt
Màu Tam Quan đổi thay
Đâu tà hương tóc biếc
Giờ theo gió mùa bay
Quê tôi cổng Tam Quan
Năm xưa lối vào làng
Hồn bây chừ đã đổi
Hoài cổ cảnh Tam Quan
Cố Quận
Tuổi Thơ Của Em! Tuổi Thơ Của Tôi
Tuổi thơ của em hương rừng gió biển
Và đầm ao cò vang tiếng nương chiều
Mục đồng lưng trâu dìu dặt sáo tiêu
Sương lam giăng ngõ lão tiều vai gánh củi
Tuổi thơ của em đùa vui cuối buổi
Hoàng hôn trôi chìm núi ánh dương tà
Ngày rồi qua năm tháng nối mùa qua
Trường lớp bỏ! Mẹ cha nghèo em bỏ
Tuổi thơ của tôi chiến tranh và máu đỏ
Của ly tan bởi sâu bọ làm người
Chủ Nghĩa Cộng Nô tàn sát hai mươi
Năm lửa khói tả tơi trời nam bắc
Tuổi thơ của tôi cách chia còn mất
Ngày ê a pháo kinh thất thịt rơi
Bởi lũ Đệ Tam đần độn tin lời
Nga-Tàu như nhất, tôn trời cõi đất
Tuổi thơ em, tôi! Việt Nam đầy nước mắt
Việt Nam mình đau thật một Việt Nam
Lúc nhúc giòi giun đảng phái tục phàm
Thay nhau xé tan hoang dìm non nước
Tuổi thơ em, tôi sinh ra bạc phước
Cố Quận
Kiếp Dân Chài Quê tôi dòng Tiền Hậu
Giang mưa nắng hai mùa
Ghe chài đêm bến đậu
Ngày ngược mái chèo khua
Tay quăng từng mẻ lưới
Tôm cá nặng oằn vai
Gió rát da! Khô lưỡi
Đời một gánh trần ai
Tiền-Hậu Giang quê tôi
Nghìn dặm cách xa rồi
Nhớ thương người sống kiếp
Dân chài phận nổi trôi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2017 01:14:14 bởi Cố Quận >
Hoàng Hôn Và Đôi Lứa
Nửa vầng nhật lặn rồi
Theo dòng nửa vầng trôi
Đường vào thôn đỏ bóng
Xa xa xám cây đồi
Về đâu chiều về đâu
Mây lơ lửng ngang đầu
Hiu hiu làn gió mở
Cổng rào tre vườn dâu
Nửa vầng sau đã lặn
Gian tả lửa bếp tàn
Quay quần mâm cơm trắng
Bát canh khói mộc bàn
Tôi, nàng đôi lứa vui
Cố Quận
Đạm Bạc Vầng nhật vừa lặn...trăng lên
Lửa tàn bếp tạnh ta bên cạnh tình
Ta bên chén rượu cùng mình
Đắm say hương sắc ba sinh nửa đời
Nửa trăm năm cuộc đất trời
Nửa mê nửa tỉnh tình ơi...ơi tình
Nửa sau vầng nhật tắt hình
Nửa trăng đỉnh núi lung linh bóng tà
Lửa tàn bếp tạnh mình ta
Bát cơm nóng, canh cá tra ấm long
Cố Quận
Nhớ Màu Biển Xưa
Ta đây ngồi nhớ biển màu
Chiều trên đảo vắng! Bóng tàu hoàng hôn
Nam Du vườn lá xanh thôn
Ngọn cao ngọn gió nam nồm gió ru
Anh dân chài tính cần cù
Chị tay đan lưới trưa dù nắng trưa
Nhớ màu biển đảo năm xưa
Hoàng hôn ngã bóng hàng dừa nước in
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2017 10:56:34 bởi Cố Quận >
Quê Tôi Rạch Giá Trước 1975
Quê tôi Rạch Giá cá tôm
Xưa ghe đầy bến đầu hôm tối trời
Ruộng lúa bông trổ vàng phơi
Hai mùa mưa nắng khắp nơi ấm lòng
Trung Hương Giang, Nam Cửu Long
Phù sa khúc đục khúc trong tiếng đò
Quân dân cá nước chăm lo
Núi, đồi, sông, biển đầy kho của trời
Quê tôi Rạch Giá người ơi
Giặc vào! Tôm cá biển khơi, sông tàn
Cố Quận
Cô Tôi (2)
Những ngày xưa còn trẻ
Tha hương gặp Cô Tôi
Đêm nào nơi tỉnh lẻ
Ngồi nhắc chuyện xa xôi
Nơi quê nhà bên ấy
Giờ trùng mây xám mây
Thương quê nhà biết mấy
Ngày dài thăm thẳm đây
Cô Tôi giờ đã già
Tóc bạc râm điểm hoa
Gặp nhau hồi ký ức
Dần tàn phai...nhạt nhoà
Cô tôi buồn! Tội thay
Cố Quận
Những Người Bạn Của Tôi Ơi
Những người bạn của tôi ơi
Tóc đà sương tuyết điểm đời gió sương
Kẻ quê nhà, kẻ tha phương
Ai lòng tiếc nhớ về trường lớp xưa
Ai lòng thổn thức ngày mưa
Ngày hanh nắng bóng hàng dừa lối quanh
Ngày hoa phượng vĩ đỏ cành
Ngày hai vạt trắng lụa thành phố Kiên
Ai lòng vương vấn...muộn phiền
Rưng rưng đất khách! Hoài miền cố hương
Bây chừ tôi tóc điểm sương
Bây chừ bạn gót chai đường! Cách nhau
Cố Quận
Thuyền Tôi Neo Lái Đợi Người
Thuyền tôi neo lái đợi người
Năm xưa trên bến xuân cười dưới trăng
Bên dòng xuân nước băng băng
Bên trời xuân gió đêm hằng hiu hiu
Bờ trong ai dáng mỹ miều
Lay lay lụa vóc hương kiều đất Kiên
Tôi từ viễn xứ hoài tiên
Về neo sông đợi người tiền xuân nao
Tàn canh! Áo cũ đâu nào
Bến xuân liễu nhánh xạc xào tiễn trăng
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2017 23:58:37 bởi Cố Quận >
Bến Chờ Đợi Khách Tình Chung
Đợi khách tình chung góp ý thơ
Vần âm xưa buổi gió ru bờ
Hiu hiu gợn nước mùa gợn nước
Lấp lánh làn tơ tiết sóng tơ
Màu cây liễu rũ cành xuân đón
Sắc cỏ tranh vươn nhánh tết chờ
Khách tình chung thủa nào đâu để
Vần âm thơ vắng! Bến xưa trơ
Cố Quận
Lễ Cha Nay Buồn
Lễ Cha giờ vắng bóng Người
Bảy năm tôi nỗi ngậm ngùi tiếc thương
Bảy năm và những đêm trường
Giật mình thổn thức với đường mồ côi
Từ Người cỡi hạc đi rồi
Tôi sương gió, tay núi đồi lần qua
Bảy năm mỗi độ Lễ Cha
Run run thắp nén hương là dòng rơi
Cố Quận
Hỏi Vầng Nguyệt
Hỏi vầng nguyệt quê nhà đâu nhỉ
Đường bao xa cách thuỷ ngăn non
Cho lòng dạ những héo hon
Rưng rưng lệ dưới trăng tròn trăng nay
Hỏi vầng nguyệt có hay có biết
Tình ta chăng! Tha thiết kia trời
Cố hương biền biệt nửa đời
Cho bên đây những sầu ơi ngất sầu
Cố Quận
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: