Tình Tự Quê Hương
Vui Lên Đi Những Người Con Còn Mẹ
Rồi đến một ngày nào đó
Anh không còn mẹ như tôi
Thì lòng anh giờ sẽ rõ
Nỗi buồn! Thật thấm thía ôi
Lời người ru dỗ giấc
Hạ quạt, đông đắp chăn
Xuân nón màu, thu tất
Mưa nắng nỗi băn khoăn
Nên một ngày anh còn mẹ
Niềm hạnh phúc lớn hơn tôi
Bởi từ người...nương gió nhẹ
Là sầu! Chất ngất trong tôi
Hãy cười vui đi anh nhé
Đời mình còn mẹ nghe anh
Cố Quận
Làng Chài Phước Hải
Làng tôi vốn sinh nghề chài lưới
Sống với trùng khơi giữa bão mây
Với những gian nguy và mệnh gửi
Linh hồn cùng bể sóng trùng vây
Làng tôi vốn hai mùa mưa nắng
Những mái tranh rơm kiếp hiền hoà
Bốn bề sông nước bờ lượn trắng
Nuôi lớn khôn con dưỡng mẹ già
Làng tôi đấy! Phước Hải thương yêu
Cố Quận
Hoang Sơ
Bãi còn những nét hoang sơ
Cây không sắc lá hòa tơ nắng vàng
Mây hoàng hôn lửng lơ ngang
Gió hiu ngọn gió vừa sang bến chiều
Hạ lùm lau lách xiêu xiêu
Dòng sâu đò thoảng âm tiêu ai đò
Bên dòng cạn, một đàn cò
Chờ con cá nổi bắt no bụng mồi
Xa xa rừng...núi đá vôi
Kiên giang xưa chốn quê tôi nay còn
Nét hoang sơ bãi bùn non
Cật bần, rễ đước phơi con nước ròng!!!
Cố Quận
Quà Father's Day Biết Biếu Cho Ai!!!
Cha Tôi chốn tuyền đài
Quà biết biếu cho ai
Ngày Father's Day nữa
Ngồi lệ mắt! Giọt dài
Hỡi! Những người con hiếu
Đạo phụ tử đừng quên
Giữ mình và hãy hiểu
Cha già dưỡng dục nên
Người hữu dụng là ta
Công ơn ấy đặng mà
Báo đền bao đã đủ
Trước khi người đi xa
Cha tôi chốn tuyền đài
Quà đây biếu đáp ai
Ngày Father's Day khóc
Giòng rưng mắt! Giọt dài
Cố Quận
Nhớ Canh Chua với Thịt Kho quá Trời
Canh chua nấu cá bông lau
Kho thịt ba rọi...ăn mau hết nồi
Cơm ngày mưa nhớ quê tôi
Nhớ sông nước đục dòng trôi ấy dòng
Tả ngạn cá ngát câu xong
Hữu ngạn chài mớ tôm rong lên chiều
Đường Xuồng rượu chén đâu nhiều
Cạn năm ba xị là xiêu xiêu bờ
Câu sáu câu tám hò ơ
Ngang dọc đò mái chèo lơ lảng chèo
Dọc con đê! Xóm thôn nghèo
Mái tranh vách đất vùng heo hút người
Bây giờ đất khách ba mươi
Năm tàn năm khởi buồn ơi! Nó buồn
Canh chua nhìn ảnh lệ tuôn
Thịt kho thèm quá trời luôn...quá thèm
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2018 21:58:41 bởi Cố Quận >
Xưa Người Ngồi Câu! Người Che Lá
Ngày tao ngồi câu cá
Mày cắt lá che mưa
Ít nhiều chia đôi cả
Mày còn nhớ chuyện xưa!!!
Giờ tao đời viễn xứ
Mày nửa kiếp quê nhà
Đôi ba năm thư chữ
Kèm trong đáy thùng quà
Nhắc thời ngây thơ ấy
Buồn như con nước trôi
Nhắc thời xa xưa ấy
Buồn như sông rẽ đôi
Dòng nào ra Đông Bể
Dòng nào vô Tây Hồ
Giòng nào! Rươm rướm lệ
Giòng nào! Lem luốc đồ
Xưa tao ngồi câu cá
Mày tay lá che mưa
Ít nhiều chia đôi cả
Giờ thư ngắn...hàng thưa
Tao phụ tình bạn tao!
Cố Quận
Một Ngày Nhìn Lại
Một lần chân xuống thuyền là
Ngày xa đất mẹ! Ngày ta quê người
Nhìn về chốn cũ năm, mười
Lại hai, ba, bốn chục mươi năm tàn
Cố Quận
Có Những Kỷ Niệm Không quên
Có những bóng hình khó nhạt
Có những kỷ niệm không quên
Tháng ngày xa xưa mất mát
Dần trong trí nhớ! Lãng quên
Rồi mai này ai nói lại
Kể cho nghe...tuổi dại khờ
Những ngõ đường quanh dấu ái
Con sông nào...tuổi mộng mơ
Mà ta thư sinh áo trắng
Hai buổi sách vở đi về
Bên bờ con đê, biển mặn
Sóng xô, gió nổi bốn bề
Thời có anh em, cha mẹ
Xóm giềng, bạn hữu tình thân
Bát cơm, chén chè chia xẻ
Ngọt ngào nghĩa trọng nghìn cân
Có những bóng hình khó nhạt
Mang theo nửa kiếp tha hương
Mất, còn dạ buồn man mác
Đời viễn xứ! Trời thê lương
Có những kỷ niệm khó quên
Dù bao tất bật cạnh bên
Dù bôn ba nhiều...cũng lúc
Nhớ hình bóng cũ! Họ tên
Của một thời, của bao người
Cố Quận
Mang Theo Một Mảnh Trời
Tôi mang theo cạnh cuộc đời
Ly hương đây một mảnh trời Việt Nam
Kiếp trăm năm! Cõi tục phàm
Gió sương hai gánh nặng làm oằn vai
Hôm nay buồn, vui buổi mai
Hôm nay khóc, tiếng cười dài hôm sau
Lật trang thơ đọc...nhớ nhau
Xưa dăm đứa áo trắng màu nữ sinh
Đứa ra dòng nhánh lục bình
Đứa vô sông đóa tím mình hoa rơi
Đã mang bên cạnh kiếp đời
Ly hương đây một mảnh trời quê xa
Cố Quận
Anh Đừng Nhốt Bóng Chiều
Anh khoan nhốt mặt trời cho tối
Dòng trong kia cá lội tôi không
Thấy tay bắt cá bỏ lồng
Mang về đánh vảy cá đồng kho tiêu
Anh đừng nhốt bóng chiều anh nhé
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2018 13:06:21 bởi Cố Quận >
Mai Về! Cảnh Cũ Đâu Còn
Mai về! Đâu bến con đò
Đâu nôm con cá, đâu nò con tôm
Đâu mùa gió lộng ngọn nồm
Lay lay ngọn bấc nghiêng chòm sậy, tranh
Đâu bờ đục, giữa làn xanh
Đâu hàng phượng vĩ đỏ cành ven sông
Đâu em má thắm, môi hồng
Tà trinh nguyên trắng đường đồng nữ sinh
Đâu màu hoa tím lục bình
Đâu con nước cạn bãi sình bần rơi
Đâu làng xóm cũ của thời
Ta thư sinh mộng khuấy trời chọc mây
Mai về! Chèo mỏi hai tay
Đâu thuyền xưa với cảng ngày xưa đâu
Cố Quận
Mảng Cầu Không Người...Ai Giữ!!!
Giờ đây ai giữ mảng cầu
Tôi về ăn nhớ lại mầu quê xưa
Ngày tôi còn bé tắm mưa
Hạ ngồi cắt tóc gáo dừa bên sông
Cắm câu bắt cá lóc đồng
Mò con hến đục cả dòng liệng nhau
Ngày Mẹ Tôi trước, chân sau
Nép che tay áo bước vào trường bên
Ê a công phụ mẫu đền
Nghĩa thầy bạn trả làm nền tiến thân
Ngày tôi xuống bến là lần
Đi đêm sóng gió! Phong trần tha phương
Bờ xa vạn dặm cố hương
Phần tư thế kỷ mới đường về thăm
Mảng cầu đôi quả hôm rằm
Cúng Mẹ tôi xác người nằm mộ yên
Cố Quận
Mười Năm Không Gặp
Đời mười năm không gặp
Bạn giờ có đổi thay
Hay vẫn xưa...lắp bắp
" Mừng quá xá bọn bây "
Hẹn anh hai mười chín
Hội chị Nam Cali
Hợp tan lòng bịn rịn
Về! Chân chẳng muốn đi
Mình mười năm không gặp
Bạn giờ vẫn như xưa
Nhìn trân trân...lắp bắp
Lời ngày cũ giờ chưa
Quên bạn à! Chưa quên
Cố Quận
Làng Chài
Thuyền cha sóng gió lưới chài
Bờ con đốt khói, bà mài móc câu
Mẹ liếp sắn, mẹ nương dâu
Chị tay lưới vá mắt đầu, phao sau
Chiều cơm, sáng cháo cùng rau
Buồn vui với biển xanh màu nước xanh
Cha già! Sản nghiệp truyền anh
Bờ em khơi lửa, lặn gành cá săn
Cố Quận
Mẹ Cõng Năm Con Vượt Lướt Dòng
Mẹ cõng năm con vượt lướt dòng
Qua bờ bên ấy quản chi sông
Sâu dăm thước đáy mùa lạnh buốt
Rộng đến gần trăm kiếm thóc đồng
Mong con mau lớn khôn con nhé
Ngày nóng trầm ao mát ngủ vườn
Thu đông dựng ổ dày san sẻ
Mẹ góc rơm sau khuất gió đường
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2018 05:05:04 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: