Tình Tự Quê Hương
Qua Phà Nhớ Nước Hậu Giang
Qua phà nhớ nước Hậu Giang
Tôi như cá lội xa đàn! Tha hương
Trôi nổi trên tám ngả đường
Đêm tay đếm nỗi đoạn trường ai hay
Trời đất khách...mây trùng mây
Gió se se lạnh áo dày tiết đông
Qua phà nhớ nước con sông
Hậu Giang của thuở đục dòng nắng mưa
Cố Quận
Phà Trên Sông Nhớ Mẹ
"Ầu ơ, gió đưa cây cải về trời
Rau răm ở lại chịu lời đắng cay."
Phà trên sông đất khách
Nhớ lời Mẹ Hiền ru
Giờ âm dương chia cách
Ta đây! Người thiên thu
Phà trên sông mắt lệ
Nhớ dòng sông quê nhà
Thương ai đời hưng phế
Ta đây...đâu Mẹ Già!!!
Phà trên sông nhớ người
Cố Quận
Đại Gia Đình
Đây những mảnh đời lưu lạc
Trong Đại Gia Đình của tôi
Cùng trải qua bao mất mát
Khóc cười! Chung kiếp nổi trôi
Đây những tình thân mến thương
Nắm tay đi suốt đoạn đường
Trăm năm xuống đèo lên núi
Sông dài biển rộng! Tha hương
Đây những bóng hình trong tim
Cố Quận
Đồi Bạch Mã Mùa Đông
Đây đồi Bạch Mã mùa đông
Nhành khô lơ lửng tầng không mây về
Chạnh lòng viễn khách xa quê
Nước non nghìn dặm sơn khê bến bờ
Còn ai nhớ, còn ai chờ
Người đi một tối trăng tơ chiếu dòng
Phá Tam Giang...lệ nhỏ lòng
Thuyền trong sóng dữ cuồng phong năm nào
Đây đồi Bạch Mã đà bao
Đông ta biệt xứ chiêm bao! Chưa về
Cố Quận
Tạ Ân
Hai chữ " Tạ Ân " trong đời
Khắc lòng đừng quên...đừng quên
Ân cha mẹ, ân đất trời
Thân bằng trợ thủ làm nên
Nghiệp nhà sau trước vững
Nợ nước góp chung tay
Trí nhân mười năm dựng
Đoàn trượng nghĩa vui thay
Hai chữ " Tạ Ân " đất người
Dung chứa...bồi đắp cơ ngơi
Nắng mưa môi nở nụ cười
Thập lục ra vào thảnh thơi
Tạ ân...lời tạ ân
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2020 00:30:21 bởi Cố Quận >
Tạ Ân (7)
Tạ ân người đã mở vòng tay
Đón ta! Kẻ lưu lạc của ngày
Bốn hướng đời tha hương đất khách
Đàn chim mỏi cánh miệt mài bay
Tạ ân người đã cưu mang ta
Một kẻ lưu vong! Mất quê nhà
Tám cõi thuyền ra bờ sóng nước
Về đâu...bến mù mịt gần xa!!!
Tạ ân người đã cứu vớt nhau
Cố Quận
Những Ngày Đông Bên Này
Bên này những ngày đông tuyết phủ
Sầu tha hương ủ rủ bên song
Đêm tay lau giọt lệ giòng
Đẫm bờ mi nhớ thương dòng nước xưa
Ngoài trắng hạt như mưa lơ lửng
Trĩu nhành khô cây đứng giữa trời
Đâu rồi cố quận tôi ơi
Một màn sương khói trùng khơi mịt mùng
Cố Quận
Đồi Bạch Mã Mùa Đông
Kia đồi Bạch Mã mùa đông
Trên mây bảng lảng! Dưới đồng khói sương
Viễn khách ngồi nhớ cố hương
Quê Cha, Đất Tổ! Nhớ đường làng xưa
Đâu rồi những buổi chiều mưa
Những đêm trăng chiếu cuống dừa, buồng cau
Đâu rồi sông nước đục màu
Con đò sang bến, đoàn tàu ra khơi
Viễn khách ngồi khóc giữa trời
Đàn âm gãy khúc...thơ lời đứt câu
Bạch Mã mùa đông gợi sầu
Thương quê Phú Lộc! Nhớ Cầu Hai thôn
Cố Quận
Bến Kiên Giang (2)
Ai qua bến Kiên Giang
Chiều mây giăng biển ngàn
Nhắn lời tôi với gió
Mùa thương nhớ ngổn ngang
Lòng tôi đây viễn xứ
Bao năm rồi xa quê
Nỗi niềm thân khách lữ
Hoài hương! Dạ tái tê
Ai thăm bến Kiên Giang
Chiều tơ khói thôn làng
Nhắn lời tôi muốn tỏ
Buồn non nước ly tan
Người Kiên Giang biết chăng!!!
Cố Quận
Hoa Khế Tím Cành
Bên này hoa khế nở bông
Tím cành dạ nhớ dòng sông quê nhà
Nhớ con đò! Hai buổi qua
Bờ đông tây bậc đá già rêu xanh
Bến nào mấy túp lều tranh
Trái quằn nặng nhánh đường quanh co làng
Năm mười quả đã chín vàng
Chờ cơn mưa rụng chiều sang lượm về
Ăn kèm rau, mắm mà mê
Mà thương...thương lắm tình quê ấy tình
Bên này hoa khế nhớ hình
Ai muôn năm cũ! Giờ thinh không trời
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2020 08:54:20 bởi Cố Quận >
Trả Ơn Thầy Cô-Cha Mẹ
Mai này dạ quyết trả ơn
Thầy tôi vai gánh giang sơn huấn mình
Mười năm một chuỗi ân tình
Dạy dỗ công kế, dưỡng sinh công đầu
Tung hoành bốn bể năm châu
Toạ xe tứ mã nhờ đâu ta người
Trả ơn thầy chén rượu cười
Thầy rưng rưng mắt bảy mươi hả lòng
Cố Quận
Sân Vận Động Rạch Giá Năm Xưa
Đây Sân Vận Động quê tôi
Rạch Giá một thủa...giờ trôi nổi đời
Tha hương nhớ quá một thời
Thư sinh áo trắng! Lệ rơi khóc người
Bọn mình mấy đứa môi cười
Ai còn, ai mất bốn mươi năm đà
Đây Sân Vận Động quê nhà
Rạch Giá một thủa...xưa xa đâu còn
Cố Quận
Mùa Đông Cầu Hai
Đây cảnh Cầu Hai quê tôi
Mùa đông lạnh buốt mây trôi kín trời
Mùa bấc lên, hạt mềm rơi
Bờ đây ngóng đó tà phơi phới tà
Đò hôm ngại gió không qua
Ngại sông sóng cuộn đò xa bến tình
Bên hiên tư bóng tưởng hình
Ai môi...ai mắt mày xinh quá rồi
Mùa đông Cầu Hai quê tôi
Gió, mưa ngày với mây trôi! Nhớ người
Cố Quận
Đâu Quê Hương...Đâu Mẹ Già!!!
Xưa tôi có một quê hương
Mẹ Già tóc bạc màu sương
Trông con xa về ăn tết
Chờ tôi! Đứng đợi bên đường
Giờ đây mẹ già bóng khuất
Ngàn xanh kia! Cõi trùng mây
Xuân từng xuân sầu dâng mắt
Rưng rưng lệ....dáng hạc gầy
Xưa tôi có một quê hương
Mẹ già tóc bạc màu sương
Lâu rồi...chưa về ăn tết
Thăm mộ mẹ tôi bên đường
Đâu quê hương...đâu mẹ già!!!
Cố Quận
Ngược Nước
Ngược nước đò tôi bỏ mái chèo
Dòng xa mũi lái tiếng dầm reo
Chim kêu bãi vắng gành nhô đá
Vượn hú bờ hoang đất nhú đèo
Kẻ lưới quăng chài dây đứng cóng
Người câu thảy sợi nhợ ngồi teo
Vàm kia đã nổi màu xanh lá
Bóng túp lều tranh thả mái chèo
Cố Quận
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: