Tình Tự Quê Hương
Xuân Nhớ Mẹ
Từ thuở ta đi! Mang kiếp đời khách lữ
Ngồi đếm từng xuân thương nhớ quê nhà
Mẹ Già trông mỏi mắt đứa con xa
Ta thổn thức! Từng mùa hoa đào nở
Xuân Cali những ngày sương đong nhớ
Những chiều mưa! Giọt đổ ướt trên vai
Những đêm trăng, tay lạnh chén u hoài
Ta với rượu suốt canh dài bầu bạn
Xuân bên đây ta túi cơm mỗi sáng
Vòng xe lăn qua từng bảng tên đường
Ta chở xuân cùng chung nỗi sầu vương
Cùng nhớ tết! Đâu rồi hương vị tết
Xuân từng xuân! Tóc mẹ già trắng phếch
Từ trong ta buồn chồng, kết xuân buồn
Viết những dòng thư pha ngấn lệ tuôn
Xuân nhớ Mẹ! Nghìn dặm vuông cách biệt
Xuân Cali! Ta nhớ Người, ta biết
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2014 00:07:36 bởi Cố Quận >
Bạn Có Chờ Ta!!!
Mai nầy ai còn ai mất
Ta về phố cũ đổi thay
Kẻ lìa quê! Người khuất mặt
Bên sông chiều chén rượu cay
Mai nầy mình ta một bóng
Trên đường đếm lá me bay
Ngang cầu triều dâng, gió lộng
Xoa dịu người những đêm say
Mai về bạn có chờ ta!!!
Cố Quận
Tiếc Quãng Đời Thanh
Sương đông xuống thấp mây vần vũ
Lá xạc xào rơi lá cuối thu
Bên kia nắng...trời Nam luyến nhớ
Chốn này mưa! Đất Bắc sầu tư
Hai không gian cách đường xa ngút
Mấy biển hồ ngăn nước thẳm xanh
Hạt trắng bay bay nghìn hạt ướt
Lòng thầm thương tiếc chuỗi ngày thanh
Cố Quận
[link=http://sgtt.vn/ImageHandler.ashx?ImageID=176193][/link]
Em Tui
Em Tui phù thuỷ phố phường
Hôm nào hoá áo trên đường hộ anh
Hai tà màu nắng thiên thanh
Với hoa hồng tím trên cành toả hương
Biến chút gió, hô chút sương
Cho đêm thưởng khúc nghê thường dưới trăng
Chia dùm tim hộc vài ngăn
Để thơ anh nhốt cung tần, ái phi
Cố Quận
Từ Nay Con Mất Mẹ!
Giờ con không còn Mẹ
Hoa hồng trắng Vu Lan
Dâng hương, quì niệm khẻ
Lệ theo tiếng chuông vang
Giờ con không còn Mẹ
Đời một cõi vô thường
Lợi, danh hai gánh nhẹ
Con vất hết bên đường
Từ nay con mất Mẹ!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2014 02:33:07 bởi Cố Quận >
Hoa Trắng Vu Lan
Tháng bảy mùa vu lan nhớ Mẹ
Tiền niên, con ngực đoá hoa hồng
Tại niên, hoa trắng cài nụ hé
Hồn Người nay! Về chốn non bồng
Tháng bảy mùa vu lan mắt lệ
Tiền niên, còn âm tiếng Người mà
Tại niên, mộ phần hoa trắng bệ
Đời con nay đã mất Mẹ Già
Cố Quận
Đâu Còn Những Dấu Yêu!
Ta đi! Người cũng đi
Quay lại chốn cũ thì
Cánh đồng hoang, cỏ dại
Tràn ngập bóng chim di
Ta về! Không bạn hữu
Đá vườn xưa phong rêu
Run run tay chén rượu
Đâu còn những dấu yêu
Cố Quận
Chiều Quê
Đò ai buộc lái bên dòng
Mờ mờ sương khói trên sông vắng người
Thu vàng nắng buổi tháng mười
Về đâu cánh nhạn! Buồn ơi bến bờ
Vi vu tiếng sáo chiều mơ
Hiu hiu ngọn gió phất phơ cỏ bồng
Đầu thôn nhành lá ngô đồng
Chiếc vừa rụng xuống chào đông đang về
Đò ai buộc lái đây hề
Mờ mờ sương khói chiều quê thu tàn
Cố Quận
Hảo Bằng Hữu Có những thân tình khó mà quên được Người đến sau, kẻ trước nặng như nhau Tháng năm trôi hình bóng chẳng nhạt màu Thời gian lặng lẽ lời nào xưa vẫn nhớ Có những quãng đường gian nan, cách trở Bạn và ta nâng đỡ cùng vượt qua Thuở tuổi thanh! Giờ trên ngưỡng cửa già Thân tình ấy vẫn đậm đà dạ giữ Ta có bạn ấm lòng thân khách lữ Bạn có ta đời viễn xứ tựa nương Nửa kiếp trăm năm chia gánh đoạn trường Chia cay đắng! Đời tha hương đất khách Có những thân tình quyết mang theo với phách Sống hèn, sang tiếng thanh bạch một đời Lễ nghĩa trọng thâm, danh lợi nhẹ tơi Hồn cười mĩm bạn ơi! Tình hảo hữu Cố Quận
Đoạn Trường!
Đoạn trường! Vần, chữ, âm vang
Bên kia nghìn dặm mây ngàn vấn vương
Thơ ai non nước tư tương
Tình ai viễn khách mười phương gánh tình
Đây mùa nước nổi lục bình
Tháng mười hoa tím đóa xinh bềnh bồng
Hỏi người còn nhớ quê không
Bóng tình nhân cũ cô phòng đợi tin
Quyết lòng giữ mảnh tiết trinh
Đoạn trường! Dạ biết một mình, mình thôi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2014 01:22:21 bởi Cố Quận >
Mai Tay Vẫy, Rẽ Hàng
Có tiệc nào không tàn
Đã hợp ắt rồi tan
Vâng! Chén này ta cạn
Mai tay vẫy, rẽ hàng
Chúc vui đường vạn nẻo
Khi nhớ bạn ghé thăm
Chúc may đường vạn nẻo
Khi nhớ bạn...về thăm
Cố Quận
Đầu Dôi
Kìa nước Cửu Long dòng chia chín ngả
Xuôi về đây thành một khúc sông nhà
Kiên Giang phân đôi nhánh chảy thoát ra
Cùng biển rộng đắp bồi cây đất mũi
Tôi đứng trên Đầu Dôi vùng đất cuối
Ngắm hai dòng lơ lững chở buồn vui
Đò dọc ngang sớm tối đón đưa người
Đêm trăng sáng cảnh Đình Ông lễ hội
Những mái tranh xơ cột kèo mọt mối
Những bà mẹ già gánh nặng oằn vai
Nuôi đám con thơ đèn sách bậc nhân tài
Dù mưa nắng không màng thân đói khát
Tôi ngồi đây nhớ người Thơ, kẻ Nhạc
Lời cõi núi rừng âm chốn quan san
Để mai đi mơ thấy cảnh điêu tàn
Thương cố quận đầy oan khiên! Uất hận
Cố Quận
Nhìn Hình! Tôi nhớ Bạn
Nhìn hình! Tôi nhớ bạn
Rạch Giá thân yêu ơi
Xa một năm mấy tháng
Sầu hai gánh đầy vơi
Biết bạn còn nhớ tôi
Người ở chốn xa xôi
Bên bờ con Biển Thái
Lòng thổn thức bạn ôi
Nhìn hình! Tôi nhớ bạn
Đêm chắc mộng lệ rơi
Xa một năm mấy tháng
Sầu hai gánh đầy vơi
Cố Quận
Nhàn
Nắng ngã về tây đỏ bóng chiều
Bên dòng tơ chảy gió hiu hiu
Lung lay ngọn lúa vàng trĩu hạt
Lá trúc đường quanh bóng lão tiều
Núp dưới hoàng hôn mấy lều tranh
Dăm cô thôn nữ tắm ven gành
Cánh diều mục tử đồng khô thả
Đây đời thôn dã chẳng lợi danh
Cố Quận
Hãy Trả Lại Tôi
Những sáng mờ sương tôi chờ nắng đến
Ngọn gió đông lùa qua biển vắng mông mênh
Thả chuyếc thuyền con không định bờ nhắm bến
Bằng hữu đâu rồi! Ta, trời, nước buồn tênh
Xuân đến ngoài kia vườn đào cánh nở
Tìm sắc mai vàng...âu chỉ có trong mơ
Dĩ vãng ngày xưa đâu đứng đợi bao giờ
Ngồi hát khẻ bên tay thơ, tay rượu
Hãy trả lại tôi những ngày tháng cũ
Sách vở lên trường trong gió sớm mùa thu
Hồn thả đi theo... mưa chiều mây phủ
Mặc trang giấy nằm nghe tiếng giảng thầy ru
Hãy trả lại tôi những ngày tuổi trẻ
Mảnh quê hương nào rợp bóng lũy tre
Để chạy đùa vui đầu làng cuối ngõ
Mỗi độ xuân về áo mới đem khoe
Hãy trả lại tôi...xin người hãy trả
Kỷ niệm bạn bè của thuở xưa xa
Thời gian ơi! Mi vội thế mi à
Còn đâu tuổi ngọc ngà, thân ái trước
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2014 00:54:50 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: