Tình Tự Quê Hương
Mai Tôi Trở Lại
Mai Tôi trở lại
Thăm đường xưa lối cũ
Thành phố đổi thay
Đâu rồi hàng cổ thụ
Mai Tôi trở lại
Thăm trường xưa một thuở
Giờ đây còn ai
Để đón đợi, mong chờ
Mai Tôi trở lại
Tóc hai màu mưa nắng
Buông tiếng thở dài
Về đâu người áo trắng
Cố Quận
Những Tờ Lịch cuối
Nhìn những tờ lịch cuối
Rơi xuống nằm trên tay
Đếm vui buồn, may rủi
Thắng bại gì năm nay
Hai mươi sáu lễ qua
Quét dọn lại cảnh nhà
Dẹp gom thùng với rác
Kiểm điểm bao tiền ra
Hai mươi bảy đi làm
Thư văn chất chẳng kham
Việc công dồn không cáng
Người, máy lười như sam
Hai mươi tám dạ mong
Nửa buổi rộn cõi lòng
Một, hai, ba tính khắc
Bốn, năm, sáu là dông
Hai mươi chín ngủ quên
Thức muộn nuối chăn mền
Gọi vào xin nghỉ bệnh
Cáo lỗi cùng cấp trên
Ba mươi ngồi kết toán
Óc rối mù lo toan
Số! không tra gốc ngọn
Cộng trừ gánh đa đoan
Ba mươi mốt rã rời
Chiều ơi là chiều ơi
Sao thời gian cứ chậm
Mắt dõi mắt xa vời
Chào một năm đã hết
Đón một năm sắp về
Năm đi cùng mõi mệt
Năm đến với nhiêu khê
Đây những tờ lịch mới
hối hả bày cuộc chơi
Khởi, tàn người đâu hỡi
Ngày tháng lẳng lặng trôi
Cố Quận
Ba Mươi Tết
Ba mươi tết! Đêm này ba mươi tết
Trời không trăng đặc sệt những vì sao
Nghĩ mông lung...gửi gió ước mơ nào
Rơi một cánh sao sáng lòa đi lạc
Ba mươi tết! Rượu bao chung rượu nhạt
Thoảng tiếng đàn câu hát, đất trời quay
Áo lụa ai qua khua động gót hài
Dăm mái tóc hương làn hương má thắm
Ba mươi tết! Khắc thời trôi rất chậm
Ghẹo trêu người tít tắc mũi kim châm
Nhích từng giây từng phút nhảy âm thầm
Chân quả lắc nặng nề âm xê dịch
Ba mươi tết! Giao thừa gieo tĩnh mịch
Không pháo tưng bừng đì đẹt đón chào xuân
Bởi những chia ly mất mát chẳng ngừng
Rồng uốn khúc nằm trơ thân chiến bại
Ba mươi tết! Giao thừa trong tê tái
Nghe ngỡ ngàng không đợi ánh xuân lai
Nhớ quá xuân qua buông tiếng thở dài
Còn đâu nữa tháng ngày xuân xưa cũ
Cố Quận
Trắng Đêm Nhớ Nhà!
Nhớ nhà thao thức trắng đêm
Giọt thu ướt lá rơi thềm...lá rơi
Gió vi vu, mây xám trời
Bên song cửa khóc ta đời tha hương
Hai bờ biển Thái Bình Dương
Tình thâm ly tán! Đôi đường đau thay
Tại ai, ai tạo nỗi này
Nhớ nhà thức trắng đêm dày bóng đêm
Cố Quận
Bạn Tôi Không Đến Dự!
Bạn Tôi không đến dự
Mai hội ngộ liên trường
Vui không tròn cuộc rượu
Đời tan hợp! Bất thường
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2014 11:52:58 bởi Cố Quận >
Quê
Thuyền xuôi đuổi bóng trăng mơ
Về đây rạng buổi sương mờ vây quanh
Con đường đất, hàng dừa xanh
Giọng hò đối đáp ai tranh giữa đồng
Con trâu tắm mát ven sông
Đôi chim sáo đậu trên sừng líu lo
Gọi cô thôn nữ chèo đò
Sang sông kẻ sĩ lên bờ ngẩn ngơ
Mạ xanh, mây trắng lững lờ
Ao sen, ông lão câu thời đến chưa
Châu Vương đâu hỡi người xưa
Ra cầu Lã Vọng xe đưa bái triều
Thoảng trong gió nhẹ âm tiêu
Lâng lâng điệu bổng, phiêu phiêu điệu trầm
Khói nhà ai tỏa bên sân
Dừng chân viễn khách! Dừng chân giang hồ
Cố Quận
Những Ngày Vui
Hãy cho nhau nụ cười
Đời có mấy khi vui
Vòng tay đan, kết chặt
Hát vang ấm lòng người
Mời Anh ly rượu đầy
Thâm tình kiếp nào vay
Rót vào chung một cốc
Xóa nợ nần! Cuộc say
Mời Chị trái cây thơm
Cắn vội quên nỗi hờn
Giận đời chia tám ngã
Trút hận sầu bao cơn
Mời Em miếng bánh ngon
Ngọt lịm! Trái đất tròn
Về nghe thời áo trắng
Kẻ góc biển, đầu non
Một đàn con, cháu ngoan
Cống, nghè sắp hai hàng
Chí, tài vai gánh vác
Nhân nghĩa rộng muôn vàn
Đời có mấy khi vui
Hãy cho nhau nụ cười
Mai nầy xa vạn dặm
Góc trời nhớ khôn nguôi
Cố Quận
Đò Ai Qua Bến Sông Hương
Đò ai chở bóng trăng về
Bến thu tĩnh mịch! Bốn bề khói sương
Người qua dòng chảy Sông Hương
Lên đây nhấp chén hồ trường cùng ta
Để hầu nghe lấy chuyện nhà
Chuyện quê cũ, chuyện sơn hà nát tan
Người tay cởi áo quan san
Ta tay đánh một khúc đàn...lệ rơi
Đò ai rời bến thu rồi
Đêm trăng tĩnh mịch! Chiếu đồi khói sương
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2014 02:39:46 bởi Cố Quận >
Những Ngày Vui Rồi Qua!
Rồi những ngày vui cũng qua
Biết đến bao giờ gặp lại
Bạn bè tôi ơi!
Nhớ thương một thời áo trắng
Một thời hai buổi đến trường
Mộng mai sau ông cử
Mộng cánh cửa văn khoa
Mộng tan! Đời biệt xứ
Rồi những ngày vui chóng tàn
Bạn đi đường bạn
Tôi bước đường tôi
Đêm mơ thấy thời áo trắng
Giật mình! Mắt giọt châu rơi
Cố Quận
Giờ Em Quên!
Giờ em quên màu áo lụa
Giờ em quên lời câu thơ
Giờ em quên tình một thủa
Giờ em quên người trong mơ
Giờ ta nửa đời viễn xứ
Tháng năm hoài sắc phượng hồng
Nhớ tóc mây chiều Thượng Tứ
Huế ngày xưa đã theo chồng
Giờ băm mấy năm chẳng gặp
Bài thơ ngày trước in lòng
Của đêm quán nghèo nến thắp
Bên nhau vần chữ gieo dòng
Giờ em quên màu áo lụa
Giờ ta còn giữ bài thơ
Hai bờ cách ngăn từ thủa
Là tình lỡ mất duyên tơ
Giờ em đã quên thật rồi!
Cố Quận
Tiếng Mẹ Đẻ
Tôi ngồi ghi tiếng Việt
Không theo như ý mình
Đọc những gì đã viết
Không theo như ý mình
Hăm mấy năm đất khách
Đời lặn lội! Bôn ba
Vốn văn chương trong sách
Giờ gần quên sạch a
Tội đời tôi lắm bạn
Thi phú lạc tứ vần
Thương đời tôi ly loạn
Bỏ nước! Chữ nghĩa đần
Tôi ngồi ghi tiếng Việt
Chữ không như ý mình
Đọc những dòng đã viết
Thư không như ý mình
Ừ! Tôi quên tiếng Mẹ
Nói chẳng ra tiếng Người
Phận lưu vong thấp bé
Năm tháng tắt môi cười
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2014 08:01:08 bởi Cố Quận >
Quê Tôi Mùa Lũ Lụt!
Quê tôi mùa lũ mưa dầm
Cuốn trôi nhà cửa! Dân thầm lệ rơi
Ruộng đồng ngập nước khóc đời
Hàn vi chịu cảnh màn trời chiếu manh
Áo quần hai mảnh không lành
Trách sao Ông Tạo nỡ hành nhân gian
Sáng bông điên điển luộc vàng
Trưa khoai cùng sắn bếp đàng khói cay
Quê tôi mùa lũ khổ thay
Cuốn trôi nhà cửa trắng tay khóc đời
Cố Quận
Bây Giờ Mình Gặp Lại Nhau!
Bây giờ ta gặp lại nhau
Tóc đã nhuộm màu sương tuyết
Đường đời lắm chuyện thương đau
Kẻ còn! Người xương đáy huyệt
Bây giờ kể tháng năm xưa
Kẻ ngồi mắt rưng rưng lệ
Hỏi thăm quê nhà nắng mưa
Hỏi thăm xóm giềng hoang phế
Hỏi thăm bến nước, bờ đê
Đình làng, con đò, trường cũ
Cây đa, gốc phượng, Việt-Huê
Kỷ niệm về như thác lũ
Bây Giờ mình gặp lại nhau
Tóc đà nhuộm màu sương tuyết
Nửa đời lưu lạc thương đau
Kẻ còn! Người tin âm tuyệt
Kể bạn nghe...giọng nghẹn ngào
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2014 15:21:47 bởi Cố Quận >
Đôi Bạn Xưa chung lớp, xưa chung trường Ta chung xóm, ta chung đường sớm trưa Vai chung dù lúc trời mưa Xe chung chiếc dưới trời thưa nắng vàng Bây giờ biển cách dặm ngàn Bây giờ sông cách đò ngang mấy dòng Bây giờ đồng cách mươi đồng Bây giờ ruộng cách mênh mông ngút bờ Đêm nằm nhớ tuổi mộng mơ Đêm nằm nhớ bạn ngày thơ lệ trào Sân ngoài lá trúc xạc xào Tiếng canh trống điểm, gầy hao sắc hình Tội cô bạn nhớ bạn mình!
Cố Quận
Đôi Bạn (2)
Xưa tao thằng dốt toán
Thường sao chép bài mầy
Đề luận văn...tả loạn
Tao viết nháp đưa mầy
Mười hai năm cắp sách
Tao may, phận tú tài
Mầy xui, đồ biệt cách
Tao bút! Mầy súng dài
Rồi cũng kiếp tha hương
Rồi cũng cảnh đoạn trường
Xứ người hôm nay gặp
Ngồi kể chuyện gió sương
Chuyện năm nào cười, khóc
Toán dốt, yếu luận văn
Giờ xác thân còi cọc
Má hóp! Rụng dần răng
Xưa tao thằng dốt toán
Đề luận mầy tả nhăng
Đời tha hương...chớp nhoáng
Tàn tiểu, đại khoa đăng
Giờ hai thằng chung chiếu
Rượu nâng chén nhắp...khà
Bát thập niên mới hiểu
Trăm năm ngắn thật mà
Nhìn quanh mầy, tao bạn
Cả đám đi hết rồi
Biết mai nầy trời sáng
Tao, mầy ai kẻ ngồi
Khóc đưa thằng bạn chết!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.07.2014 13:10:07 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: