Tình Tự Quê Hương
Lặn Mà Trốn!
Lặn mà trốn mãnh sư...phải trốn
Chậm chân là lỗ rốn ruột lòi
Thà hụp, thà nổi qua ngòi
Thà vài ngụm nước! Lên rồi còn thơ
Lặn mà sống vần tơ với nắng
Chậm chân là tà trắng Thị Nghè
Lấy ai mà chữ âm nghe
Lấy ai hò gió cho ghe thuận buồm
Cố Quận
Chuỗi Hạt Tương Tư
Mai về nhặt hạt tương tư
Ngồi tay xâu chuỗi quà từ tạ nhau
Nhớ cành nhớ đoá dạ đau
Nhớ cây, nhớ lá xanh màu dạ thương
Tại mải mê cảnh dặm trường
Hạt tương tư rụng! trăm đường lỗi ta
Mai về kết chuỗi làm quà
Gửi theo ai bước xa nhà hành quân
Cố Quận
Hiền Phụ Trên Bến Sông
Chiều trên bến nước
Xa xa bóng đò
Mái chèo xuôi ngược
Vang vang tiếng hò
Hoàng hôn nắng tắt
Tay người thả câu
Dòng thu tím ngắt
Ngày chảy về đâu
Đêm nay trăng tối
Đèn lung linh màu
Sương mù mịt cõi
Tựa khoang! Nghiêng bàu
Canh dài bến nước
Điệu mõ trên bờ
Âm làn mất, được
Sông lặng như tờ
Bình minh đã ló
Kéo dây, cá đầy
Đò quay bến tỏ
Ai dáng hao gầy
Nàng là hiền phụ
Cố Quận
Hủ Tiếu Tiều Châu
Nhớ xe hủ tiếu năm xưa
Ngồi chờ tiếng gõ khi vừa tắm sông
Sợi mềm, tôm, thịt, đồ lòng
Nước lèo bốc khói ba đồng một tô
Dấm, tiêu, tương, ớt cho vô
Ăn xong là toát cả mồ hôi con
Bây chừ ông lão đâu còn
Ta đầu bạc tóc! Tuổi tròn sáu mươi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2014 22:40:12 bởi Cố Quận >
Bún Cá Kiên Giang
Về Kiên Giang bún cá
Sáng góc phố cà phê
Trời mây và biển cả
Gờn gợn gió đồng quê
Trên sông đò mấy chiếc
Tiếng mời rao trái, hoa
Đây Miền Nam Đất Việt
Tình thân ái, vị tha
Tô bún cá Kiên Giang
Tôi thơ tặng Cô Nàng
Áo Dài Ơi tha thướt
Mời bún cá Kiên Giang
Cố Quận
Trời Thu Viễn Xứ!
Mùa thu bên này buồn lắm
Đàn nhạn bay về phương nam
Tiếng kêu thương! Vang rừng thẳm
Vang đồi, dội vách thạch nham
Mùa thu bên này vàng lá
Chiếc rụng theo bóng chiều gầy
Trời đêm mưa rơi tầm tả
Viễn xứ! Mù mịt sương dày
Hiên nhà bâng khuâng khác lữ
Dưới đèn thao thức! Suy tư
Nhớ về một thời quá khứ
Giờ đâu còn...xa rồi ư
Trời thu viễn xứ đây buồn!
Cố Quận
Canh Chua Đầu Cá Lóc
Canh chua mà nấu với đầu
Cá lóc...là rượu cạn bầu không say
Mời Hiền Tỷ một bát này
Uống cho ấm áp dạ dày rồi xơi
Từ từ Hiền Tỷ Tôi ơi
Cái đầu gắp hết! Tôi thời ăn chi
Canh chua nước còn nóng thì
Chan vào bát bún trắng nì hết chê
Cố Quận
Canh Chua Đầu Cá Lóc (2)
Xứng danh Hiền Tỷ của em
Cái đầu cá lóc không thèm...tặng mi
Tô rau, nước húp xụp xì
Sau thành chánh quả đặng thì thành tiên
Đẹp quá xá đẹp ba miền
Không ai sánh nỗi sắc Hiền Tỷ Em
Cái đầu cá lóc chả thèm
Nhường cho mi cạn hũ hèm...mi say
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2014 12:25:04 bởi Cố Quận >
Bún Mắm
Nhìn tô bún mắm thịt heo
Quay da giòn rụm bụng reo, tay lùa
Rau muống, bắp chuối đang mùa
Hẹ, rau thơm mới vừa mua chợ ngoài
Sạch tô! Bao tử còn hoài
Mơ thêm tô nữa...tiếc thay hết tiền
Cố Quận
Nhìn Hình Lệ Rơi!
Sao hình chẳng thấy bóng ta
Ừ quên! Mình kẻ xa nhà bao năm
Bên này thu gió lạnh căm
Nhìn hình nhớ Bạn, ta nằm lệ rơi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2014 11:13:30 bởi Cố Quận >
Tạ Ân (2)
Tạ ân Đất Nước Này
Cưu mang trong vòng tay
Qua những ngày bão dữ
Tạ ân đời lắm thay
Tình người xưa ban phát
Giúp manh áo, đôi giày
Chén cơm ngon trắng hạt
Đường chữ nghĩa chỉ bày
Ba năm gầy mộng lớn
Bảy tuế dựng cột nền
Đàn tử, thê hở hớn
Nghiệp an cư, lâu bền
Tạ ân xứ Cờ Hoa
Lòng dặn lòng chính ta
Tình người, nay đền đáp
Giúp nạn gần, nạn xa
Cố Quận
Tạ Ân (3)
Tạ ân người, tiếp giúp người
Xưa vòng tay đón tươi cười, dưỡng dung
Ngày đầu bước lỡ, đường cùng
Đất này tạm trú, dụng hùng chí ta
Thân yên, thê tử một nhà
No cơm ấm cật quyết mà đền ân
Tiếp giúp người khốn khổ cần
Miếng ăn, manh áo, tinh thần sẻ chia
Cố Quận
Tạ Ân (4)
Hãy sẻ chia những gì ta có
Trao tay người khốn khó, lầm than
Để tâm an tỉnh ngày tàn
Trút hơi! Thần thức nhẹ nhàng ra đi
Ngoài bốn ngõ đời bi thương cảnh
Áo một manh đông lạnh co ro
Lều căn trống vách gió to
Lùa mưa hạt ướt bếp lò quạnh tanh
Hãy sẻ chia cơm canh lót dạ
Tấm nệm êm thay lá người nằm
Mai chiều hết kiếp trăm năm
Trút hơi! Hồn phách người thăm viếng quì
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.01.2015 11:16:22 bởi Cố Quận >
Gặp Lại Nhau! À Duyên
Gặp lại đâu ai ngờ
Nhắc một thời ngây thơ
Thư sinh hồn trong trắng
Ngày xưa ấy bóng mờ
Gặp lại nhau à duyên
Đêm bước chân xuống thuyền
Rằng đi là vĩnh biệt...
Gặp lại đây à duyên
Cố Quận
Tuyết Rơi Trong Lòng!
Nơi này không có tuyết rơi
Nhưng lòng trắng cả một trời đông sang
Nhớ O xưa! Thuở chung làng
Chung trường, chung lớp tóc Nàng Huế hương
Tôi về thơ chữ vần thương
Câu dòng với nỗi đoạn trường, đắng cay
O xưa nào đã đâu hay
Tình tôi với những tháng ngày khôn vơi
Nơi này không có tuyết rơi
Nhưng lòng tôi trắng một trời đông sang
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2015 00:41:42 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: